Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1238 - Chương 1238: Đỗ Tuấn Tỳ: Lấy Rượu Đắt Nhất Ra Đây!

Chương 1238: Đỗ Tuấn Tỳ: Lấy rượu đắt nhất ra đây! Chương 1238: Đỗ Tuấn Tỳ: Lấy rượu đắt nhất ra đây!

“Này! Rượu gì là đắt nhất ở đây? Mang một chai lên trước đi!” Đỗ Tuấn Tỳ vung tay lên nói một câu, dáng vẻ rất sảng khoái và hào phóng.

“Đắt nhất?”

Diệp Mặc hơi giật mình, sắc mặt trở nên hơi cổ quái.

“Đúng thế! Đương nhiên là phải uống rượu đắt nhất, sao thế, sợ tôi không uống nổi à?” Đỗ Tuấn Tỳ cười nhạo, “Hay là… mang hai chai lên trước đi!”

Diệp Mặc cười nói: “Vị tiên sinh này, nơi này của chúng tôi có một số rượu vô cùng đắt! Tôi đề nghị anh xem qua thực đơn rượu trước, cân nhắc một chút rồi hãy chọn!”

“Ha ha!”

Sau khi nghe xong thì Đỗ Tuấn Tỳ lại cười to, thế mà tên này lại thật sự cảm thấy anh ta không uống nổi.

Thật sự là trò cười!

Còn có rượu nào mà anh ta không uống nổi sao?

Anh ta đã đến rất nhiều nhà hàng quý giá hơn ở Thiên Hải, có loại rượu gì mà chưa từng uống, rượu đắt nhất ở đây có thể đắt đến đâu chứ, mấy loại rượu nổi tiếng bình thường cũng chỉ có 30 40 ngàn một chai mà thôi! Cũng có loại mấy trăm ngàn, nhưng mà loại nhà hàng như này rất ít khi bán loại rượu đó.

Người bình thường tất nhiên không uống nổi rượu 30 40 ngàn một chai, nhưng nhà bọn họ không phải nhà bình thường, tên nhãi này mắt chó coi thường người khác à!

Anh ta nheo mắt nhìn gương mặt đẹp trai kia, trong lòng lại thấy rất khó chịu, một nỗi giận không tên bốc lên, tuy rằng Tiểu Mộng nói tên này là học sinh, nhưng anh ta luôn cảm thấy không đơn giản như vậy, chắc chắn hai người này còn có quan hệ gì khác.

Điều này, cũng khiến cho anh ta càng ghen ghét hơn.

Cộng thêm việc tên này khoe khoang hào phóng ở trước mặt, khiến cho anh ta không nhịn nổi.

Hôm nay, phải để cho tên nhãi này biết, bản thân mình cũng có tiền, không hề thua kém chút nào!

Đỗ Tuấn Tỳ hừ lạnh một tiếng, khoát tay chặn lại, rồi nói to: “Không cần xem, mang lên đi!”

Diệp Mặc lộ ra một nụ cười cổ quái: “Anh chắc chắn chứ?”

“Đương nhiên!” Đỗ Tuấn Tỳ lại hừ lạnh.

Mẹ Đõ nói với giọng the thé: “Bảo cậu mang lên thì mang lên đi, nói nhảm nhiều như thế làm gì! Chỉ là một chai rượu mà thôi, ai mà không uống nổi chứ, tôi nói cho cậu biết, nhà bọn tôi ở Thiên Hải cũng rất nhiều tiền, cậu đừng có xem thường người khác!”

“Vậy. . . được rồi!”

Diệp Mặc hơi do dự một chút, rồi gật gù, hắn quay người gọi nhân viên phục vụ qua, rồi nhỏ giọng phân phó vài câu.

Nhân viên phục vụ hơi giật mình, tiếp đó thì lên tiếng, rồi quay người đi.

Diệp Mặc lại gọi thêm một cô nhân viên khác đến, để cho cô đi giao các món ăn khách vừa gọi cho bếp trưởng Hoàng.

Diệp Mặc phân phó xong, thì người phục vụ kia đã quay lại, trong tay còn nâng một hộp rượu, cô rất thận trọng, không dám đi nhanh, giống như sợ bị ngã vậy.

Đỗ Tuấn Tỳ nhìn kỹ vào thì cười: “Hennessy à!”

Chỉ như vậy?

Anh ta cũng đã uống Hennessy rất nhiều rồi, uống chán rồi, mấy loại EXTRA đắt nhất cũng chỉ hơn chục ngàn mà thôi, so sánh với mấy loại rượu nổi tiếng khác thì còn kém hơn nhiều, thế mà đây lại là rượu đắt nhất ở đây?

Tên này đang làm trò cười sao!

Nhà hàng này chỉ đến mức này thôi sao?

Anh ta cười nhạo, trong mắt hiện lên một vệt mỉa mai và giễu cợt.

“Rượu này à!”

Cha Đỗ cũng nhận ra, ông ta chỉ mỉm cười, trong lòng cũng cảm thấy người ông chủ trẻ tuổi này thật sự quá buồn cười, loại rượu này ở mấy nhà hàng bên Thiên Hải thì căn bản chẳng đáng là gì, chỉ là một loại rượu bình thường mà thôi, thế mà đến đây lại trở thành rượu đắt nhất rồi!

“Ha ha! Nhà hàng này không tốt lắm nhỉ!” Mẹ Đỗ cũng cười to, đầy rẫy khinh thường.

Bà ta vênh mặt lên, dương dương đắc ý nói: “Đây là rượu đắt nhất ở chỗ này? Tôi nói cho cậu biết, bên Thiên Hải chúng tôi không uống mấy loại rượu này đâu, bọn tôi chỉ thích mấy loại rượu nổi tiếng như Romanee Conti gì gì đó thôi, rẻ nhất cũng phải 30 40 ngàn một chai đấy!”

Chung quy thì thành phố H này cũng chỉ là địa phương nhỏ! Không thể nào so sánh với Thiên Hải được, coi như là nhà hàng được đánh giá rất cao này mà cũng nghèo hèn như vậy! Nông dân thì đúng là nông dân mà!

“Không sai, đây chính là rượu đắt nhất ở đây!” Diệp Mặc cầm hộp rượu, đặt lên bàn rồi nói: “Tất nhiên chúng tôi cũng có Romanee Conti, mọi người muốn loại năm bao nhiêu?”

“Cũng có?”

Ba người nhà họ Đỗ hơi giật mình, đã có Romanee Conti thì sao không lấy ra, chai đó không đắt hơn Hennessy này sao!

Romanee Conti rẻ nhất cũng phải 30 40 ngàn, loại tốt hơn thì cũng phải mấy trăm ngàn một chai rồi!

Trần Mộng ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì hoàn toàn mờ mịt.

Nàng hoàn toàn không hiểu gì về mấy loại rượu này cả, nàng cũng chỉ biết có mỗi Lafite năm 82 mà thôi.

Diệp Mặc cười nói: “Đương nhiên! Trong thực đơn rượu cũng có mà, nhưng trong thực đơn chỉ ghi mấy loại rượu bình thường thôi, mấy loại quý hơn thì quá đắt, cho nên bình thường sẽ không ghi vào thực đơn rượu!”

Đỗ Tuấn Tỳ cười nhạo nói: “Vậy anh cầm Hennessy ra làm gì? Loại này mà cũng đòi là đắt nhất à?”

Anh ta cảm thấy, tên này đang chém gió, mấy loại Romanee Conti quý rất khó kiếm, vừa nhìn là biết tên này không có thực lực đó!

Bình Luận (0)
Comment