“Chai rượu này là rượu đắt nhất của chúng tôi, Hennessy bản số lượng có hạn. . . Celia trăm năm!” Diệp Mặc cười nói, từ từ mở hộp rượu ra, để lộ ra một cái vỏ rượu một bạc đầy hoa lệ.
“Cái này . . .” Mẹ Đỗ nhìn vào thì nhất thời sửng sốt, bà ta cũng bị cái vỏ rượu màu bạc phức tạp và hoa lệ này làm cho rung động.
Bà ta chưa bao giờ nhìn thấy một cái vỏ rượu nào được thiết kế hoa lệ và xa xỉ như vậy, bà ta cũng chưa bao giờ nghe nói đến bản số lượng có hạn, và Celia trăm năm gì cả.
Hai cha con nhà họ Đỗ cũng ngây ngẩn cả người như vậy, hai mắt trừng to nhìn chằm chằm vào chai rượu trước mặt.
Bọn họ cũng chưa bao giờ nhìn thấy chai rượu nào như thế này!
“Chai rượu này, toàn cầu chỉ có 100 chai mà thôi, giá thị trường của mấy năm trước là 1,840,000, tôi bán cũng không đắt, thì lấy 1,85 triệu mà thôi!”
Câu này nói lại giống như sấm rền bên bây, khiến cho tâm thần bọn họ rung động, kinh hãi không thôi.
“Cái. . .cái gì cơ?” Mẹ Đỗ nghe xong thì ngẩn ngơ, tiếp đó lại hét ầm lên, khuôn mặt bà ta cũng méo mó, “Chai. . .chai rượu này mà 1,85 triệu á? Cậu. . . cậu lừa bịp tống tiền à! Làm gì có rượu nào đắt như vậy chứ!”
Mọi người ở bốn phía đại sảnh nghe thấy tiếng hét này thì cũng quay sang nhìn, ánh mắt tò mò nhìn vào chai rượu kia.
“Đúng thế!” Đỗ Tuấn Tỳ ngốc trệ một lát thì cũng hét ầm lên, anh ta đứng bật dậy, sắc mặt đỏ lên vì phẫn nộ, “Hennessy nào có rượu đắt như vậy, anh vừa nói cái gì cơ, toàn cầu chỉ hạn lượng 100 chai? Vậy tại sao anh có thể mua được?”
“Chai rượu này của anh chắc là giả nhỉ! Anh đang lừa bịp à! Một chai rượu giả mà cũng muốn bán 1,85 triệu? Nằm mơ đi thôi!”
Anh ta nói rất to, âm thanh truyền khắp cả đại sảnh, khiến cho mọi người ở bốn phía đều xôn xao lên.
Rất nhiều người còn đứng dậy, duỗi cổ nhìn qua.
Là rượu gì mà bán tận 1,85 triệu vậy?
Chuyện này. . . cũng quá vô lý rồi!
Bọn họ cũng không nghĩ rằng nhà hàng này sẽ lừa bịp gì cả, dù sao nhà hàng này cũng rất nổi tiếng, cũng là nhà hàng nổi tiếng nhất cả nước, chưa đến mức phải đi bán rượu giả, lừa bịp người khác!
“Rượu giả?” Diệp Mặc vuốt ve chai rượu, cười nói: “Tôi cần phải bán rượu giả sao? Các người không uống nổi thì phải nói sớm chứ! Thế thì tôi cũng không lấy ra rồi, trong nhà hàng chỉ có hai chai, bình thường tôi còn không bán, chỉ để cho khách xem mà thôi, hôm nay cũng là vì nể mặt cô Trần Mộng, nên tôi mới lấy ra.”
Đỗ Tuấn Tỳ vỗ bàn một cái, phẫn nộ quát lên: “Ai không uống nổi, hả! Anh xem thường người khác à! Nếu đây là rượu thật, anh thật sự có loại rượu như vậy, thì 2, 3 triệu chúng tôi cũng uống nổi!”
Mẹ Đỗ ở đối diện liền co quắp một chút.
Nếu thật sự là rượu 2, 3 triệu thì bà ta không nỡ uống thật, quá đắt! Tiền nhà bọn họ cũng không nhiều đến mức xài mãi không hết, vốn lưu động trong tay cũng không quá nhiều, dưới cái nhìn của bà ta, thì một chai rượu mấy trăm ngàn đã là rất đắt rồi.
“Không phải rượu giả, thì cũng là chặt chém khách! Làm gì có rượu nào đắt như vậy chứ! Cậu đừng thấy bọn tôi có tiền mà tưởng dễ làm thịt nhé, bọn tôi cũng không ngu như vậy đâu!” Bà ta lườm một cái, rồi lại hét lên: “Theo tôi, thì chai rượu này cùng lắm chỉ 20 30 ngàn thôi, căn bản là không đắt như cậu nói!”
“Tuổi còn trẻ mà sao tâm lý lại xấu xa như vậy! Làm ăn như vậy sao?”
Bà ta cảm thấy, tên nhãi này đang cố tình chặt chém, làm thịt bọn họ.
“Tiểu Mộng, đây là học sinh của cháu à? Cháu dạy ra loại học sinh bỏ đi này à? Lòng dạ đen tối như vậy, chẳng mấy chốc nhà hàng này cũng sẽ đóng cửa thôi!”
Bà ta liếc mắt nhìn về phía Trần Mộng, dáng vẻ còn hùng hùng hổ hổ.
Diệp Mặc cũng không giận, dửng dưng như không nói: “Tôi đã nói rồi, để các người xem thực đơn rượu rồi hãy cân nhắc, các người lại không chịu, còn khoe khoang mình có tiền, đến khi tôi mang ra thì các người lại nói không muốn. . .Vậy được rồi, tôi đổi cho các người chai khác, Romanee Conti đúng không!”
Mẹ Đỗ đứng dậy, giận dữ mắng mỏ: “Cậu có ý gì, là lỗi của chúng tôi à, là do chúng tôi không uống nổi sao?”
Bà ta trừng mắt chống nạnh, hai mắt trợn ngược.
Lúc này, cha Đỗ ở bên cạnh cũng lên tiếng: “Người trẻ tuổi! Là gan không nhỏ nhỉ!” Ông ta liếc mắt nhìn qua chai rượu kia, rồi lại lạnh lùng nhìn về phía người thanh niên kia.
Ông ta cũng nhớ ra, hoàn toàn chính xác là có loại rượu này!
Mười mấy năm trước, Hennessy đã tung ra 100 chai như vậy, nhưng cũng bởi vì chỉ có 100 chai, nên căn bản là không mua được, trong nước còn không có một chai nào, đến bây giờ, thì chỉ có một số lượng ít còn nằm trong tay các nhà sưu tầm rượu ở nước ngoài thôi.
Chỉ bằng người ông chủ trẻ tuổi, chỉ bằng cái tiệm rách này, thì làm sao có thể mua được, lại còn là hai chai nữa!
Chuyện này, căn bản là không thể nào!
Chân tướng duy nhất chính là, đây căn bản là giả, không phải Celia trăm năm chân chính! Có thể dùng Hennessy XO để làm giả, người bình thường không hiểu thì có lẽ sẽ tin là thật, dùng nó có thể tăng cấp bậc của nhà hàng, cũng có thể mang ra khoe khoang!
Nhưng gặp người hiểu rượu, thì chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn ra!
Cũng ví dụ như ông ta, ông ta cũng là người hiểu rượu, cho nên ông ta có thể xác định, đây là rượu giả 100%!