Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1273 - Chương 1273. Gặp Vệ Nhất Luân!

Chương 1273. Gặp Vệ Nhất Luân!
Chương 1273. Gặp Vệ Nhất Luân!

Vệ Nhất Luân cắn răng, tức giận mắng: “Tên nhãi này, quá ghê tởm!”

“Tên nhãi này có chỗ dựa khá cứng rắn! Bằng không thì cha đã có tên này nếm mùi rồi! Vệ Triệu Minh hừ nói: “Tên này có hơi may mắn, lại biết nịnh nọt, bằng không thì sao có thể leo lên được chỗ dựa lợi hại như vậy?”

“Luận năng lực, con mạnh hơn tên đó nhiều lắm!”

Ông ta nói xong thì lại nhìn con trai mình với ánh mắt kiêu ngạo.

Nhất Luân rất đẹp trai, uy vũ tuấn tú giống như mẹ nó chứ không hề giống mình, mà cũng rất thông minh, sau khi tốt nghiệp đại học nổi tiếng ở nước ngoài về thì liền vào làm việc trong tập đoàn, cũng đã có không ít thành tích.

Trong số mấy đứa con trai, thì Nhất Luân cũng là đứa có bản lãnh nhất, thích hợp tiếp quản tập đoàn nhất.

Ông ta cũng có ý định này, nhưng mà, vì để cho mấy đứa con trai khác chịu phục, thì vẫn phải khảo nghiệm Nhất Luân một chút, có thành tích mới có thể để mọi người phục.

“Không nhắc đến tên nhãi đó nữa, con chỉ cần làm tốt việc của mình là được rồi, đi đi đi, đồ ăn chắc cũng chuẩn bị xong rồi, đi ăn cơm thôi!”

Vệ Triệu Minh nói xong thì đứng dậy, kéo con trai mình đi xuống nhà.

Trước bàn ăn, người ngọc đang bận rộn, lưng đưa về phía này, cúi người bày bát đũa, hiển lộ ra đường cong tuyệt đẹp đằng sau.

Vai như tước, eo nhỏ gọn như rắn nước, mông thì sung mãn tròn trịa vểnh cao, khiến cho chiếc váy bị kéo căng ra, trông có vẻ như sắp rách ra.

Váy khá ngắn, lộ ra một chút khiến cho người ta mơ mang.

Đôi chân thon dài săn chắc, trắng như tuyết đang khép lại, dưới bàn chân ngọc là một đôi giày cao gót 10 cmn, khiến cho cặp đùi đẹp này càng nổi bật hơn, càng thon dài mê người hơn.

Vệ Nhất Luân nhìn thấy cảnh này thù lại nuốt một ngụm nước miếng.

Mồi lửa trong lòng lại bốc cháy hừng hực một lần nữa.

Anh ta liếc mắt nhìn cha mình bên cạnh mới tỉnh táo hơn một chút, cố gắng dằn nỗi xao động trong lòng xuống.

Dù sao thì đây cũng là người phụ nữ của cha, anh ta chỉ có thể tưởng tượng mà thôi!

“Honey!”

Người ngọc quay người, nở nụ cười kiều mị, lại tiến lên, kéo Vệ Triệu Minh vào chỗ ngồi.

Bữa cơm này, Vệ Nhất Luân ăn rất khó chịu, anh ta luôn thất thần, ánh mắt lơ đãng quét qua gương mặt xinh đẹp diễm lệ kia, má lúm đồng tiền như có một loại ma lực câu hồn đoạt phách vậy.

Ăn được một lát, anh ta cố tình đánh rơi cái đũa, liền cúi người xuống nhặt, tranh thủ liếc nhìn qua bên kia một chút.

Phong cảnh đập vào mắt khiến cho anh ta lập tức trợn tròn mắt, chỉ cảm thấy máu nóng toàn thân đều xông lên đầu, loại cảm giác kích thích này giống như chạm vào điện vậy, để cho tâm thần anh ta hưng phấn đến mức run rẩy.

Hình như người ngọc ở đối diện đã nhận ra điều gì đó, nhưng chủ liếc mắt nhìn một cái chứ không nói gì, điều này cũng càng làm cho anh ta to gan và yên tâm hơn.

Khi nghe thấy hai cha con nhắc đến họ Diệp kia, Vương Kiều Kiều lại nhếch môi đỏ, ra vẻ ủy khuất mà nói: “Họ Diệp kia rất đáng giận, không chỉ khinh thường em, mà còn coi em là loại phụ nữ dễ dãi để đùa giỡn và chọc ghẹo em!”

“Vậy sao?” Vệ Nhất Luân biến sắc, “Người này, cũng quá buồn nôn rồi, đúng là đồ cặn bã, đừng để con gặp được tên này, bằng không thì con sẽ cho tên này biết thế nào là lễ độ!”

“Ấy! Không cần thiết!”

Vệ Triệu Minh bật cười, vốn định khuyên nhủ vài câu, nhưng nghĩ nghĩ, thì lại không nói gì nữa.

Công nhận là tên nhãi kia rất đáng giận, ông ta cũng muốn cho tên này một bài học, nhưng ai bảo đối phương có chỗ dựa lợi hại chứ, bản thân mình không thể ra tay được, nhưng Nhất Luân ra tay thì lại khác, cả hai đều là người trẻ tuổi, chỗ dựa của tên kia cũng sẽ không nói gì.

Bảy giờ hơn, ăn cơm xong thì Vệ Nhất Luân đi ra ngoài.

“Cha, có mấy người bạn gọi con ra ngoài một lúc!”

Trong lòng anh ta đang có một đống lửa, cần đi ra ngoài phát tiết một phen.

Nữ tiếp viên hàng không vừa trò chuyện được vài câu, hiển nhiên là không thể được, vậy đi quán bar tìm một cô em xinh đẹp nào đó đi!

“Nhất Luân, cậu sắp ngon lành rồi! Cha cậu có ý muốn lập cậu thành người thừa kế rồi, mấy ông anh của cậu chắc đang nóng mắt lắm nhỉ!”

“Chẳng mấy chốc, cậu sẽ là chủ tịch của Vân Bang rồi!”

Vệ Nhất Luân gặp mấy người bạn, sau vài chén rượu thì hào hứng tăng vọt, nhất là khi nghe thấy mấy lời tâng bốc này thì càng thấy hơi lâng lâng.

Anh ta khoát tay chặn lại, cười đắc ý nói: “Ấy! Không có gì! Vị trí này, vốn đã thuộc về tôi rồi, mấy ông anh và em trai tôi có bản lãnh bằng tôi sao, đến ngay cả tướng mạo còn không bằng tôi nữa là, bọn họ xứng sao!”

Mượn hơi rượu, lại trái ôm phải ấp, anh ta càng hào hứng hơn, càng chơi càng vui vẻ.

Ngay khi mọi người đang rất vui vẻ, bỗng nhiên có tiếng gõ cửa vang lên.

Vệ Nhất Luân tưởng là nhân viên phục vụ, liền tùy tiện hô lên: “Vào đi!”

Nhưng mà sau đó, cửa vừa mở, một người thanh niên 23 24 tuổi đi vào, dáng người thẳng tắp, khuôn mặt đẹp trai đến mức lóa mắt, khiến cho anh ta giật mình.

Người kia cười tủm tỉm, cất bước đi vào, trên tay còn có một ly rượu.

Hết chương 1273.
Bình Luận (0)
Comment