Lúc mới xem, thì giáo sư Trần còn chưa hiểu lắm, nhưng cẩn thận nghiên cứu một phen, thì ông lập tức như được khai sáng, cảm giác mọi thứ đều thông suốt sáng sủa, chỉ cần tiếp tục nghiên cứu theo chiều hướng này, thì nhất định có thể giải quyết một trong những nan đề khó khăn nhất của ngành Toán học!
Cho nên, ông đã kết luận, người này nhất định cũng là một chuyên gia trong ngành toán học, cũng đã khổ tâm nghiên cứu vấn đề khó khăn này giống như ông.
Có người kinh ngạc hỏi: “Phương pháp chính xác? Là bài toán nào vậy?”
Giáo sư Trần gằn từng chữ một: “Giả . . . thuyết. . .của Goldbach!”
Ông đang nghiên cứu một trong những vấn đề khó khăn nhất trên thế giới, chính là giả thuyết Goldbach đỉnh đỉnh đại danh!
Vài trăm năm nay, vì để chứng minh giả thuyết này thì đã có rất nhiều thiên tài toán học kinh tài tuyệt diễm ngã xuống, lại có kẻ sau tiếp tục đứng lên, nhưng cho đến bây giờ, vẫn chưa hoàn toàn chứng minh được.
Thường xuyên có người nhảy ra, tuyên bố đã chứng minh được giả thuyết Goldbach, nhưng đều là lừa gạt cả, hoặc là chỉ chứng minh được một bộ phận chứ không hoàn toàn, những phương pháp đó đều có thiếu hụt, nhưng mà, phương pháp của người này lại hoàn toàn khác, nhất định đây chính là phương pháp chính xác, có thể chứng minh hoàn toàn giả thuyết Goldbach.
“Giả thuyết Goldbach? Không. . . không thể nào!”
Hành lang yên tĩnh một lát, rồi lại xôn xao lên.
Trên mặt tất cả mọi người đều hiện lên vẻ kinh ngạc, chấn động và không thể tin nổi.
Ý của giáo sư Trần chính là, vừa nãy có người thần bí nào đó đã viết một phương pháp có thể hoàn toàn chứng minh được giả thuyết Goldbach ở trên bản thảo của ông ấy á?
Chuyện này, làm sao có thể chứ!
Nếu như đây là thật, thì chẳn phải là toàn bộ ngành toán học thế giới sẽ phải động đất sao!
Nếu như ai có thể giải quyết vấn đề khó khăn giả thuyết Goldbach này, thì nhất định có thể lưu danh sư sách!
“Chỉ là một bộ phận thôi, không biết vì sao người này chỉ viết một bộ phận. . .” Giáo sư Trần nói: “Nhưng tôi có thể nhìn ra, không sai đâu!”
“Người này là ai vậy?”
“Cao nhân ở đâu ra?”
Trên hành lang lại bộc phát một trận ồn ào, mọi người đều vô cùng kinh ngạc và nghi ngờ, khó hiểu, lại càng cảm thấy khó tin hơn.
“Ở đâu? Cho tôi xem một chút!”
“Trong văn phòng của tôi, mọi người vào xem đi!”
Giáo sư Trần mời mọi người vào phòng làm việc của mình.
Một đám người hưng phấn lao vào phòng, duy chỉ có hai người vẫn đứng lặng im tại chỗ, không hề động đậy chút nào, thần sắc trên hai gương mặt kia đã đọng lại, ánh mắt ngốc trệ, giống như đã hóa đá.
Nửa ngày sau, Nghiêm Vũ lấy lại tinh thần, tự lẩm bẩm: “Không. . . không thể nào đâu!”
Khi nghe thấy những tiếng kêu la đầy kinh ngạc truyền đến, thì anh ta lại cảm thấy rất hoang đường giống như là đang nằm mơ vậy.
Anh ta vô cùng rõ ràng ai là người đã động vào bản thảo của giáo sư Trần, chính là tên kia chứ ai!
Anh ta nhớ rõ, khi mình quát lên thì tên kia vẫn còn đang cầm bút, sau đó mới đặt xuống, khẳng định là tên kia đã viết những công thức mà giáo sư Trần vừa nói, thế nhưng mà, chuyện này lại càng hoang đường hơn!
Giáo sư Trần cũng đã nói rồi, đây chính là phương pháp có thể hoàn toàn chứng minh giả thuyết Goldbach!
Anh ta cũng là người nghiên cứu toán học, nên tất nhiên cũng biết sức nặng của giả thuyết Goldbach là bao nhiêu, mấy trăm năm nay, đã có rất nhiều thiên tài và chuyên gia ngã gục trước vấn đề khó khăn này!
Chỉ bằng tên kia, thì làm sao có thể chứ!
Trẻ tuổi thì chưa nói, trình độ lại không cao, chỉ tốt nghiệp đại học hạng hai, thậm chí còn không phải chuyên ngành chuyên môn nghiên cứu toán học, coi như là một người ngoài nghề, một người như vậy lại có thể giải quyết vấn đề khó khăn mấy trăm năm của ngành toán học thế giới sao, chỉ sợ nói ra thì cũng sẽ không ai tin cả!
Huống chi, nhìn tên kia cũng không giống như một người đi làm nghiên cứu gì cả!
Nghiêm Vũ nghiêng cái cổ cứng đờ của mình, cùng bạn gái liếc mắt nhìn nhau, cũng nhìn thấy vẻ không thể tin nổi ở trong mắt cô.
“Đây. . .đây là chuyện gì?” Thẩm Nhược Mai thì thào, mặt mũi tràn đầy mờ mịt.
Tên kia, thật sự hiểu bản thảo của giáo sư Trần, hơn nữa, lại còn có thể giải quyết vấn đề khó khăn gì đó của ngành toán học á? Thậm chí còn lợi hại hơn cả bạn trai mình?
Chuyện này, làm sao có thể chứ?
Tên kia, có hiểu biết rất rộng về nghệ thuật, mà nghe Tư Tuyền nói, thì còn là một họa sĩ rất lợi hại nữa! Tại sao lại có trình độ cao siêu như vậy ở Toán học được chứ? Thậm chí cao đến mức độ khiến cho một đám giáo sư ở Đại học Thanh Hoa phải khiếp sợ nữa!
Khi thấy những tiếng thán phục, những tiếng hoan hô nhiệt liệt ở đầu hành lang bên kia, thì cô lại càng hoảng hốt hơn.
Chẳng lẽ, những gì Tư Tuyền nói đều là thật, tên kia thật sự là một thiên tài, không gì không biết, không gì không giỏi sao?
“Đi, đi qua xem một chút!”
Nửa ngày sau, Nghiêm Vũ kéo tay bạn gái mình, tiến về phía trước.
Anh ta mang theo vẻ nghi ngờ mà xâm nhập vào trong đám người, liếc mắt nhìn tờ bản thảo kia một chút, lại nhíu mày suy tư, rồi lập tức ngẩn ngơ, đờ dẫn, rất lâu sau cũng không lên tiếng.