Tần Nhã hít thở sâu, bộ ngực đầy đặn cũng chập trùng theo, từ từ bình tĩnh lại.
Nàng cũng rất có thiện cảm và cảm giác thân cận với Diệp tiên sinh, cho nên cũng không quá nhiều mâu thuẫn như vậy.
Kỷ Tư Tuyền nói khẽ: “Đợi một lát, anh ấy đang chuẩn bị, chắc phải mất một lúc, chị em mình cũng chuẩn bị một chút, đi thay quần áo đã!”
Tần Nhã khẽ giật mình, cúi đầu nhìn thoáng qua rồi vội vàng nói: “Đúng đúng! Phải thay quần áo đã!”
Chiếc váy này không dễ cởi, bên trong còn có một đôi tất chân liền quần, nên cũng không thể ngồi cởi đồ ở trước mặt Diệp tiên sinh được, nên thay mấy bộ quần áo ngủ vào thì sẽ thuận tiện hơn, chỉ cần kéo một cái là xong.
“Tư Tuyền, em giúp chị với!”
Nàng vươn tay ra sau, thử vài lần vẫn không được, liền gọi Kỷ Tư Tuyền đến giúp, Kỷ Tư Tuyền kéo một cái, chiếc khóa kéo sau lưng liền được kéo xuống, để lộ ra một mảnh lưng đẹp trơn bóng.
Nàng kéo mái tóc đen nhánh lên, buộc lại, rồi mới trút bỏ chiếc váy xuống, lộ ra một đôi tất đen mỏng manh dài lên đến tận hông.
Tất đen bóc lấy bờ mông, lại kéo cho đôi chân thon dài như người mẫu của nàng càng thêm thẳng tắp, còn tăng thêm vài phần khiêu gợi.
Chỉ cặp đùi đẹp và đôi tất đen này thôi cũng đã đủ khiến cho người ta mê mẩn rồi.
Kỷ Tư Tuyền liếc mắt nhìn qua, rồi lộ ra vài phần hâm mộ.
Nàng vẫn luôn rất hâm mộ chiều cao và đôi chân này của chị Tần.
Tần Nhã thả chiếc váy xuống ghế sa lon, lại đặt mông ngồi xuống, ghế sa lon mềm mại lại đàn hồi, khiến cho cơ thể của nàng hơi rung lên, mấy chỗ đẫy đà lập tức tràn ra những gợn sóng lăn tăn, phong cảnh quá mê người.
Tay ngọc mò về bên hông, kéo cạp quần tất ở bên hông, lại chậm rãi cởi ra, để lộ ra một mảnh viền ren màu đen ở bên dưới, và một đôi đùi ngọc trơn bóng cũng đã lộ ra ngoài không khí.
Đôi chân này lại khiến cho người ta có một loại cảm giác phong tình hoàn toàn khác biệt khi đi tất chân, nhưng đều gợi cảm, chỉ là thiếu đi một chút khiêu gợi, dụ hoặc.
“Chị đi chọn một bộ đồ ngủ đã. . . cũng không biết nên mặc gì cho tốt đây!”
Nàng vuốt thẳng tất chân, lại đứng dậy, nên đôi chân dài khiêu gợi đi về phòng của mình, hàng mày hơi cau lại, hình là hơi buồn rầu.
Nàng cũng không biết nên mặc loại đồ ngủ gì thì phù hợp, theo lý thuyết, thì nên đoan trang và tao nhã một chút, thế nhưng mà, nàng có loại đồ ngủ đó sao? Tất cả đều là loại tương đối khiêu gợi và nóng bỏng thôi!
Bên ngoài phòng vẽ tranh, hai tiếng bước chân truyền dến, đều dừng lại tại cửa.
“Chị Tần, sao chị không đi vào?”
“Em vào trước đi!”
Một lát sau, cửa bị đẩy ra, một bóng người xinh đẹp mông lung bước nhanh vào phòng, trên người nàng thì choàng một chiếc áo ngủ bằng lụa mỏng màu trắng, vừa mỏng manh lại vừa mịn màng, lại có một loại cảm nhận như như hơi xuyên thấu, nên có thể nhìn thấy phong cảnh mê người ở bên trong một cách mơ hồ.
Chiếc áo choàng chỉ đến bắp đùi, dể lộ ra một cặp đùi đẹp trắng như tuyết giống như ngà voi.
Diệp Mặc giương mắt lên xem thì liền giật mình.
Người ngọc trước mặt cực kỳ xinh đẹp, gương mặt xinh đẹp hoàn mỹ, thanh lãnh tuyệt lệ, dưới lớp lụa mỏng mông lung là cơ thể như ẩn như hiện, đường cong bay bổng thướt tha.
Thân thể của nàng hơi gầy gò, nhưng đường cong lại rất có quy mô, có lồi có lõm, có một loại mỹ cảm tự nhiên.
Thấy người ngọc ở đầu sau không đi vào cùng, Kỷ Tư Tuyền liền quay người, vẫy tay nói: “Chị Tần, vào đi!”
Lúc này, người ngọc ở phía sau mới cất bước đi vào, hai tay siết lại như hơi e lệ, trên người khoác một chiếc áo ngủ viền ren màu đỏ, vừa gợi cảm lại nóng bỏng, một đôi chân đẹp thon dài như người mẫu cực kỳ thu hút ánh mắt.
Nàng đứng dưới ánh mắt trời, hít nhẹ một hơi, hình như phải lấy hết dũng khí thì mới dám ngẩng đầu lên.
Nàng liếc mắt nhìn về phía bên này, ánh mắt của nàng có hơi mất tự nhiên.
Nàng đang định né tránh, thì đã thấy đối phương cúi đầu, né tránh ánh mắt của nàng trước, đầu tiên thì nàng hơi giật mình, tiếp đó thì lại bật cười.
Xem ra, anh ta còn khẩn trương hơn cả mình nữa!
Nàng nhếch môi đỏ, cười khanh khách, trong mắt tràn đầy vẻ trêu chọc, giống như đã không còn chút khẩn trương nào vậy.
“Em nhìn anh ta kìa. . .” Nàng tiến lại gần Tư Tuyền, lại nhỏ giọng thầm thì, chỉ chỏ về phía bên kia.
“Có sao?” Kỷ Tư Tuyền cũng nhìn qua, khóe môi cũng nhếch lên, nở một nụ cười.
Hai gương mặt xinh đẹp rực rỡ mê người dính sát vào nhau, một cái thanh lãnh thoát tục, giống như một tiên nữ không linh, còn một cái khác thì lại là ngự tỷ nóng bỏng, xinh đẹp gợi cảm, hai loại phong tình hoàn toàn khác nhau, nhưng đều xinh đẹp khiến người xem hoa mắt như nhau.
“Tôi. . . chuyển qua bên này đi!”
Diệp Mặc nhìn qua, lại run lên một hồi, rồi lập tức nghiêng đầu đi chỗ khác.
Hai tiếng xột xoạt vang lên, lại có tiếng bước chân xuất hiện, dường như là đang điều chỉnh vị trí và tư thế.