Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1304 - Chương 1304. Uông Bích Hồng: Tôi Không Đồng Ý!

Chương 1304. Uông Bích Hồng: Tôi không đồng ý!
Chương 1304. Uông Bích Hồng: Tôi không đồng ý!

“Được rồi!” Ninh Vũ Đình nhếch miệng, cũng không nói gì nữa.

Mẹ đã nói như vậy, nàng còn có thể nói cái gì.

“Luật sư của tôi đến ngay đây! Đúng rồi, tôi lập tức gọi bác sĩ đến, làm kiểm tra cho tôi. . .” Ninh Đức Phát nói chuyện với luật sư xong, thì vội vàng gọi bác sĩ đến.

Đi vào phòng là một người đàn ông khoảng 50 tuổi, mái tóc đã trọc hơn nửa, mặc áo trắng của bác sĩ, sau khi nghe Ninh Đức Phát nói xong thì ông ta hơi sửng sốt, mặt đầy mờ mịt.

“Thần y? Thần y gì cơ?”

Ông ta suýt nữa hét lên rằng, ông chủ Ninh, ông gặp phải tên lừa đảo rồi!

Diệp Mặc tiến lên, mỉm cười bắt tay với bác sĩ.

“Chủ nhiệm Từ! Chào ông, tôi là ông chủ của tập đoàn Nhân Hoa, cũng là bác sĩ, tối nay tôi muốn phẫu thuật cho ông chủ Ninh, nếu như có thể thì sẽ tiến hành ở bệnh viện này, nếu không được thì có thể chuyển viện, chuyển qua Nhân Hoa đi!”

Tại Thiên Hải cũng có một bệnh viện Nhân Hoa, tuy nhiên hắn còn chưa đi qua, cũng không quen ai ở đó.

Chủ nhiệm Từ nghe xong thì lại ngẩn ngơ, mặt mũi tràn đầy khó tin.

“Cái. . gì cơ?”

Người trẻ tuổi này vừa nói cái gì?

Cậu ta muốn phẫu thuật cho ông chủ Ninh á?

Cậu ta. . .điên rồi sao!

Bệnh tình nguy kịch như của ông chủ Ninh thì ai dám làm phẫu thuật chứ. . . chờ đã, Nhân Hoa? Là bệnh viện Nhân Hoa kia sao? Hình như chỗ đó có một nhân viên cực kỳ lợi hại, được mọi người ví như thần, nhưng mà không đúng!

Người này mới bao nhiêu tuổi chứ?

Có điều, trong những video kia, thì hai bàn tay và giọng nói đều rất trẻ trung, lẽ nào . . . chính là vị trước mắt này?

Chủ nhiệm Từ sửng sốt nửa ngày, mới lắp bắp nói: “Cậu. . . cậu là người kia?”

“Đúng vậy!” Diệp Mặc cười gật đầu.

“Ai nha! Hạnh ngộ! Hạnh ngộ!” Chủ nhiệm Từ run lên một lát, rồi giật mình tỉnh lại, nở nụ cười rạng rỡ, lại đưa hai tay ra, nắm chặt tay của Diệp Mặc: “Ngưỡng mộ đã lâu, không ngờ hôm nay lại có thể gặp mặt cậu ở đây, tôi đã nghiên cứu qua tất cả những video giải phẫu của cậu rồi, lợi hại, quá lợi hại mà!”

“Đúng là tài năng như thần, không nói quá chút nào! A, sao tôi có thể nịnh nọt chứ, ăn ngay nói thật mà!”

“Bác sĩ Diệp, cậu còn là ông chủ của Nhân Hoa? Không ngờ nha! Nghe nói dạo này Nhân Hoa các cậu muốn đầu tư thêm 50 tỷ đúng không, ghê gớm ghê gớm! Nghe nói là đã mua rất nhiều bệnh viện rồi à, lợi hại quá!”

Chủ nhiệm Từ càng nói thì càng nhiệt tình, mặt mũi cũng tràn đầy vẻ lấy lòng.

Chủ nhiệm Từ lại khen vài câu.

“Bác sĩ Diệp thật là tuổi trẻ tài cao!”

“Ừm! Lại còn rất tuấn tú lịch sự nữa!”

Lần này, là phát ra từ đáy lòng chứ không phải là nịnh nọt nữa.

Nếu như vị này chỉ có tiền, thì ông ta cũng chỉ khách khí một chút là cùng, tại Thiên Hải cũng có rất nhiều kẻ có tiền, ông ta cũng thường xuyên gặp mặt bọn họ, nhưng ông ta rất kính nể và bội phục năng lực của người này, thử hỏi xem có bệnh viện to nhỏ nào trong cả nước mà chưa nghe qua danh tiếng của vị này chứ.

Thậm chí ngay cả các học viện y, đại học y đều dùng video giải phẫu của vị này để dạy học nữa.

Thậm chí, danh tiếng của vị này cũng đã truyền ra nước ngoài, còn được giới Y học thế giới xưng hô là quái vật, thiên tài!

Đương nhiên, cũng có người gọi vị này là Thần y.

Ông ta cảm thấy, những xưng hô này cũng không sai chút nào.

Chỗ lợi hại của vị này chính là, cậu ta không chỉ giỏi một loại phẫu thuật nào đó, mà chính là toàn năng, mặc kệ là khoa não ngoại, khoa tim ngoại tim nội, mặc kệ là phẫu thuật ở chỗ nào, thì vị này đều làm được, mà còn hết sức lợi hại nữa.

Chuyện này thật sự là cực kỳ khó tin!

“Đây là. . . chuyện gì?” Sau đó, ông ta mới chú ý đến vị Ninh phu nhân đang nằm lăn lộn gào khóc trên mặt đất, “Ninh phu nhân, bà. . .”

Uông Bích Hồng chật vật đứng dậy, vội vàng bắt lấy tay của chủ nhiệm Từ, kích động nói: “Chủ nhiệm Từ, ông không thể để người này làm phẫu thuật được, người này là lừa đảo! Cậu ta muốn lừa tiền của nhà tôi! Người này còn là một tên khốn, chính là người này đã hại nhà chúng tôi rất thảm, bây giờ lại muốn tiếp tục hại chúng tôi!”

Hai mắt bà to sưng đỏ, khuôn mặt trắng bệch vốn đã rất xấu xí, bây giờ lại nước mũi nước mắt tùm lum, suýt nữa còn văng vào cái áo trắng của chủ nhiệm Từ nữa.

Chủ nhiệm Từ hơi nhíu mày, đáy lòng thấy hơi chán ghét, nhưng cũng không tiện biểu lộ ra, mà chỉ cười gượng.

Nhưng trong lòng ông ta thì rất ngạc nhiên, tại sao nghe có vẻ phức tạp thế nhỉ?

“À! Là như vậy!” Diệp Mặc nói đơn giản một lần.

Sau khi nghe xong, chủ nhiệm Từ giật mình gật đầu một cái.

“Ừ -- -- !”

Chuyện này cũng không có gì kỳ lạ!

Đám người giàu có này luôn luôn rất máu chó, mà ông ta là bác sĩ, nên cũng gặp nhiều cảnh như vậy, loại chuyện như con tư sinh này thì còn thấy quá nhiều luôn.

Chủ nhiệm Từ cười gượng nói: “Ninh phu nhân, có làm phẫu thuật hay không thì phải xem chính ông chủ Ninh rồi, mà y thuật của bác sĩ Diệp cực kỳ cao siêu, tuy rằng tôi cảm thấy không có 100% cơ hội thành công, nhưng 60% 70% thì vẫn có, đây cũng là cơ hội cuối cùng của ông chủ Ninh rồi!”

Uông Bích Hồng lại hét to: “Tôi không đồng ý!”

Hết chương 1304.
Bình Luận (0)
Comment