“Chuyện này. . . Ninh phu nhân, bà không đồng ý thì họ vẫn có thể làm phẫu thuật! Tôi cảm thấy, bà vẫn nên tôn trọng ý nguyện của ông chủ Ninh thì tốt hơn!” Chủ nhiệm Từ mỉm cười lễ phép, lại kéo tay Ninh phu nhân ra, rồi lùi lại một bước.
Sau đó, ông ta tiến lại gần Diệp Mặc, nhỏ giọng hỏi: “Bác sĩ Diệp, cậu nắm chắc bao nhiêu phần trăm? Tình trạng trái tim của ông chủ Ninh. . .rất nghiêm trọng đấy! Các loại bệnh nền cũng rất nhiều, thân thể của ông ấy. . .”
“Tám chín phần mười!”
“Vậy được, tôi đi thương lượng với viện trưởng một lát, chắc là cũng không có vấn đề gì đâu!”
Chủ nhiệm Từ đi ra ngoài gọi điện thoại, khi trở về thì gật đầu nói: “Không cần chuyển viện, phiền phức lắm, làm luôn ở đây đi! Tôi đi chuẩn bị một chút, lại kiểm tra cho ông chủ Ninh, nếu như không có vấn đề gì, thì chín rưỡi có thể tiến vào phòng phẫu thuật!”
“Được!” Diệp Mặc gật đầu.
Đợi một lát, Ninh Đức Phát liền kích động ngồi dậy, nói: “Đến rồi, luật sư của tôi đến rồi!” Sau đó, có vài người cầm cặp công văn đi vào phòng bệnh.
Diệp Mặc tiếp nhận hợp đồng tặng tài sản của bọn họ, sau khi kiểm tra một chút thì đưa cho Ninh Vũ Đình ký, sau đó mới đưa cho Ninh Đức Phát.
“Không có vấn đề gì, ký đi!”
Uông Bích Hồng ngồi co quắp trên mặt đất, tóc tai bù xù, mắng chửi trong bất lực: “Ninh Đức Phát, ông là tên khốn! Chỉ có kẻ ngu như ông mới bị lừa!”
Hiện giờ, bà ta không có quá nhiều quyền chi phối những tài sản còn lại của nhà họ Ninh, cho nên bà ta cũng không có cách nào để ngăn cản chuyện này.
Ninh Hoằng Đào thì ngồi yên ở trên ghế, sắc mặt thì như tro tàn.
Tự nhiên bị mất 500 triệu, vậy anh ta và em gái còn có thể chia được bao nhiêu?
Thật sự không ngờ, người thắng cuối cùng lại là đứa con hoang này!
“Bác sĩ Diệp, chúng tôi đã chuẩn bị cho anh một gian phòng để anh nghỉ ngơi, hai vị cũng đi cùng luôn đi! Ông chủ Ninh, y tá sẽ đưa ông đi làm kiểm tra trước. . .” Sau đó, Chủ nhiệm Từ lại bắt đầu chuẩn bị một chút.
Ba người đi vào phòng, khi ngồi xuống mà sắc mặt của Ninh Vũ Đình vẫn hoảng hốt như cũ.
Nàng đã trở thành người có tiền, trở thành phú bà, đại gia rồi sao?
Đây chính là 500 triệu đấy, chứ không phải vài chục triệu đâu!
Có một phần là tiền mặt, còn một ít cổ phiếu và bất động sản.
Khi lấy lại tinh thần, nàng nhìn về phía mẹ mình, nói: “Mẹ, lúc nãy phải là mẹ ký mới phải!”
Mẹ Ninh cười nói: “Mẹ lấy nhiều tiền như thế làm gì! Mà mẹ cũng không cần tiền của ông ta, đây coi như là ông ta nợ con, con nha, cũng đừng tiêu xài phung phí, biết chưa!”
Ninh Vũ Đình trả lời: “Con biết rồi! Con cũng không phải người xài tiền bậy bạ mà!”
Mẹ Ninh lại nhìn về phía người thanh niên phía trước, ấm giọng nói: “Tiểu Diệp, vất vả cho cháu rồi! Để dì trông hai đứa bé cho, cháu cứ yên tâm đi! Ca phẫu thuật này phải bao lâu mới kết thúc? Không đến nửa đêm chứ?”
Diệp Mặc cười nói: “Nếu thuận lợi, thì chỉ hai ba tiếng là đủ rồi, sẽ không quá lâu đâu ạ!”
“Ừ! Đúng là nhanh thật, dì còn tưởng phải rất lâu cơ, nhưng hai ba tiếng cũng rất vất vả đấy, dì vừa thấy vị chủ nhiệm Từ kia còn rất khách khí với cháu, còn khen y thuật của cháu nữa!” Mẹ Ninh mỉm cười, bà càng nhìn người thanh niên này thì lại càng thích.
Tiểu Diệp này không chỉ có tiền, mà còn có bản lĩnh và năng lực rất mạnh, nói chung là rất hoàn mỹ, chỉ mỗi tội là không thích con gái mình.
Cũng không thể nói là hoàn toàn không thích, ít nhất thì Tiểu Diệp cũng đối xử với con gái bà rất tốt, có thể là cũng hơi thích, nhưng do thân phận và nhiều hạn chế khác, cho nên cũng không tiện biểu lộ, cũng không có vượt quá giới hạn.
Bà cũng đã hỏi con gái, nhưng con gái nói là không có chuyện gì phát sinh cả.
“Cũng được ạ!” Diệp Mặc mỉm cười, lại ngồi ôm hai đứa bé một lúc.
Hơn chín giờ, Diệp Mặc liền đi ra khỏi phòng, hắn xem báo cáo các loại kiểm tra một chút, lại trò chuyện hàn huyên với chủ nhiệm Từ một lát, có không ít bác sĩ xuất hiện, ngay cả viện trưởng cũng chạy qua đây gặp hắn.
“Công năng của thận hơi kém, còn nghiêm trọng hơn trước kia rồi! Không thể nào gây tê toàn thân được rồi. . .”
“Huyết áp cao, xơ cứng động mạch. . .chậc chậc!”
“Công năng tim phổi đều không tốt!”
Diệp Mặc xem báo cáo một lát, kết qua lần này kém hơn nhiều so với lần kiểm tra ở Nhân Hoa Đế Kinh, chứng tỏ cơ thể càng ngày càng yếu, bất cứ bác sĩ nào nhìn thấy báo cáo này thì cũng muốn lắc đầu chào thua.
Ca phẫu thuật này vô cùng khó khăn, mà nguy hiểm cũng quá lớn!
“Phải xem số mệnh của ông ta rồi! Nếu có thể vượt qua thì là mạng ông ta lớn, có thể sống tiếp!”
Diệp Mặc hơi suy nghĩ một chút, lại thương lượng với chủ nhiệm Từ để chế định sách lược phẫu thuật, chờ chuẩn bị đầy đủ thì hắn mới đi thay quần áo, tiến vào phòng phẫu thuật, vì lí do an toàn, hắn còn dặn dò bác sĩ gây mê vài câu.
Sau khi kiểm tra các thông số, tất cả đều nằm trong phạm vi an toàn, thì Diệp Mặc mới bắt đầu phẫu thuật.