Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 131 - Chương 131: Cậu Ta Ko Phải Là Streamer À? (2)

Chương 131: Cậu ta ko phải là streamer à? (2) Chương 131: Cậu ta ko phải là streamer à? (2)

“Còn bốc phét nữa à, tôi chính là người phụ trách sự kiện lần này, tôi không thấy tên cậu có trong danh sách khách mời, những người được mời đều là những bạn học đã tốt nghiệp nhiều năm, có thành tựu to lớn ở các lĩnh vực kinh doanh và nghiên cứu học thuật, đều là những người có lực ảnh hưởng cả.”

Thầy Mã trách mắng, ánh mắt đã có chút coi thường.

“Cậu nói thử xem, cậu chỉ là một thằng nhãi mới tốt nghiệp hai năm, cậu có sự nghiệp hay thành tựu to lớn nào để được mời không, mặt mũi cậu lớn thế à?”

“Thầy Mã, người học sinh này của tôi vẫn có chút thành tích, em ấy làm video ngắn, có tận 17 triệu fan hâm mộ đó.” Trần Mộng nhỏ giọng nói.

Nàng cũng không biết Diệp Mặc nói thật hay nói dối, nhưng theo bản năng, nàng vẫn đứng về phía học sinh của mình.

“Streamer à?”

Thầy Mã hơi giật mình, sau đó lại cười nhạo: “Fan nhiều thì sao, cũng chỉ là một tên streamer mà thôi, có gì hơn người chứ! Cậu luôn miệng nói là mình được mời tham gia, vậy thi tôi hỏi cậu một câu, là ai mời cậu đến tham gia sự kiện này, cậu nói rõ ra cho tôi nghe xem nào.”

“Ông ta.”

Diệp Mặc vươn tay ra chỉ về phía sau thầy Mã.

Thầy Mã quay người lại nhìn, nhìn xong thì ngây ngẩn cả người.

Kể cả cô Trần Mộng cũng ngây người ra.

Người mà Diệp Mặc chỉ, chính là hiệu trưởng của đại học G!

“Cậu đừng nói năng lung tung, cậu đã từng là học sinh ở đây mà không biết hiệu trưởng à? HIệu trưởng sẽ mời cậu? Cậu tưởng rằng mình là ai? Cậu nằm mơ đi thôi.” Thầy Mã quay người lại, nói với vẻ giận dữ.

Người học sinh này, càng nói càng hoang đường!

Lúc trước thì nói mình đến tham gia sự kiện của trường, hiện giờ lại nói Hiệu trưởng Uông đích thân mời đến, cậu ta mà lợi hại như vậy sao?

Cô Hiệu trưởng Uông cũng thu hồi ánh mắt, rồi quay sang nhìn Diệp Mặc, đôi lông mày cũng hơi nhíu lại.

Đến nước này, nàng cũng nghĩ rằng Diệp Mặc gạt người, sao Hiệu trưởng Uông có thể đích thân mời em ấy được chứ.

Tuy rằng Diệp Mặc có chút thành tựu, nhưng mà còn chưa đủ để Hiệu trưởng Uông đích thân mời.

“Diệp Mặc, chúng ta đi thôi!”

Trần Mộng nhìn thấy Hiệu trưởng Uông đang bước nhanh về phía này, nàng hơi lo lắng, nên vươn tay ra kéo ống tay áo của Diệp Mặc rồi nói nhỏ.

“Đi nhanh lên đi.”

Thầy Mã cũng thấy Diệp Mặc quá phiền, nên muốn đuổi đi.

“Ah! Tiểu Mã, sao lại bảo cậu ấy đi?”

Đúng lúc này, một tiếng quát vang lên từ phía sau thầy Mã, người lên tiếng chính là Hiệu trưởng Uông.

“Hiệu trưởng!”

Thầy Mã quay người lại, rồi cung kính nói.

“Người này đến đây để gây sự! Cậu ta nói là mình được ngài mời đến tham gia sự kiện hội học sinh cũ, ngài thấy có buồn cười không cơ chứ, cho nên tôi mới đuổi cậu ta đi.” Thầy Mã chỉ vào Diệp Mặc rồi cười nói.

“Hiệu trưởng!”

Cô Trần Mộng cũng hô lên một tiếng.

Nàng nhìn Diệp Mặc ở bên cạnh, rồi khẽ cau mày lại, suy nghĩ xem nên giải thích thay cho Diệp Mặc thế nào.

Đúng lúc này, nàng lại nghe thấy Hiệu trưởng Uông nói ra: “Không sai, đúng là tôi đã mời cậu ấy đến.”

Nàng liền giật mình ngây dại tại chỗ.

Sau đó, đôi mắt xinh đẹp của nàng trừng to, tràn đầy vẻ không dám tin.

Thầy Mã ở bên cạnh cũng chấn động toàn thân, sau đó ngây ra như phỗng.

Thầy Mã nghi ngờ, mình có nghe nhầm hay không?

Đường đường là hiệu trưởng của đại học G, sao có thể đích thân đi mời một học sinh mới tốt nghiệp hai năm chứ, hơn nữa còn là một streamer?

“Hiệu trưởng, ngài…sao ngài lại mời cậu ta?”

Đôi môi thầy Mã hơi run run, bật thốt lên một câu.

“Vì sao không thể mời cậu ấy?” Hiệu trưởng Uông bật cười.

Hiệu trưởng Uông đã đi đến gần, trên mặt ông còn mang theo nụ cười nhiệt tình.

“Cậu ta…cậu ta chỉ là một streamer thôi mà? Làm gì có tư cách để tham gia sự kiện của trường chúng ta?” Thầy Mã hỏi đầy nghi ngờ.

“Streamer? Streamer cái gì?” Hiệu trưởng Uông hơi giật mình.

“Hiệu trưởng, ngài không biết sao?”

Thầy Mã lại ngẩn ra, càng khó hiểu hơn.

Hiệu trưởng không biết, thì tại sao lại mời cậu ta đến?

“Tiểu Mã, cậu đừng nhìn Diệp Mặc trẻ tuổi mà nhầm, người ta chính là một vị chủ tịch đấy, cậu biết tập đoàn y tế Nhân Hoa không? Chính là của Diệp Mặc đấy.” Hiệu trưởng Uông chỉ vào Diệp Mặc rồi giới thiệu: “Ngươi ta còn là đại cổ đông của Võng Dật nữa! Cậu nói xem, một bạn học ưu tú như vậy, sao tôi có thể không mời cho được.”

“Cái… cái gì?”

Thầy Mã lại ngây dại, đôi mắt thì như sắp rớt ra khỏi tròng, trong mắt còn tràn đầy vẻ kinh hãi và không thể tin nổi.

Người trẻ tuổi này, lại là chủ tịch của một tập đoàn lớn?

Hơn nữa, còn là đại cổ đông của Võng Dật?

Trần Mộng nghe thấy thế cũng há hốc cái miệng hồng hồng xinh đẹp.

Nàng hoàn toàn không thể tin được.

Sao Diệp Mặc lại có thể là chủ tịch với đại cổ đông gì chứ?

Nếu như lời này không phải là chính miệng hiệu trưởng nói ra, thì nàng nhất định coi đây là chém gió.

Có điều, với thân phận của Hiệu trưởng Uông, thì sẽ không làm như vậy.

Chẳng lẽ Diệp Mặc thật sự có thân phận hiển hách như Hiệu trưởng Uông vừa nói sao?

Bình Luận (0)
Comment