“Đội trưởng, không sao chứ!”
Lúc này, có cầu thủ đã tỉnh táo lại, liền tiến lên vài bước, đỡ Dương Đại Trí đang nằm trên mặt đất dậy, gương mặt vốn có chút đẹp trai và uy vũ kia đã dính đầy máu mũi, ngay cả sống mũi cũng bị lệch đi, nhìn trông vô cùng chật vật.
Bước chân của Dương Đại Trí cũng lảo đảo, như sắp không đứng vững được nữa.
Anh ta cắn răng một cái, lại đẩy người ra, nói: “Không có. . . không có chuyện gì!”
Quả bóng này vẫn chưa vào, anh ta cũng vớt được một chút thể diện, nếu như cứ ngã xuống như vậy, thì anh ta nào có mặt mũi để lăn lộn trên sân bóng nữa chứ!
Diệp Mặc nhướn mày nhìn cảnh này.
Hắn cũng không tiếp tục nhắm vào gương mặt kia nữa, sợ rằng trúng thêm một cú nữa thì sẽ có án mạng.
Bành!
Quả bóng bay theo một quỹ đạo vòng cung xinh đẹp, rơi thẳng vào góc chết bên trái của khung thành, đập vào xà ngang, nện xuống đất, rồi lại dội tung nóc lưới.
Dương Đại Trí vừa có phản ứng thì quả bóng đã bay vào khung thành rồi, an hta chỉ biết nghiêng đầu, trợn tròn mắt nhìn qua bóng đang lăn xuống kia, rồi lại ngây ra như phỗng.
Khán giả bên ngoài sân cũng sợ ngây người, cũng không thể tin nổi.
Một lát sau, bọn họ lại bắt đầu ồn ào, tiếng cổ vũ vang dội bốn phía.
“Anh họ! Anh quá đẹp trai rồi!” Hoàng Y Y hưng phấn mà nhảy dựng lên, điên cuồng hét lên, gương mặt nhỏ nhắn cũng đã đỏ bừng lên.
Người ngọc ở bên cạnh cũng cực kỳ hưng phấn, gương mặt xinh đẹp ngọt ngào của nàng cũng là một mảnh đỏ hồng, trong đôi mắt đẹp kia cũng có những tia sáng lập lòe.
Đám con trai ở bốn phía cũng đang bàn luận kịch liệt.
“Quá trâu! Dân chuyên nghiệp à!”
“Chuyên nghiệp gì, chuyên nghiệp có lợi hại như vậy sao?”
Cao Kiến Nghiệp kia thì ngây người tại chỗ rất lâu, thân hình bỗng nhiên run lên một cái, suýt nữa thì quỳ xuống.
“Trời ạ!”
Ông ta cũng bị chấn động!
Sức mạnh và kỹ xảo như vậy, quả thật là quá khó tin!
Cũng không thua kém gì đám siêu sao quốc tế cả!
Hoa quốc, lại có một thiên tài bóng đá như này sao?
Nếu như người này đi đá chuyên nghiệp, vậy chẳng phải sẽ giết đến điên rồi sao! Còn dung mạo này nữa, chắc chắn sẽ trở thành siêu sao bóng đá cấp quốc tế, nổi tiếng toàn thế giới!
“Thiên tài! Thật sự là thiên tài!” Ông ta lẩm bẩm một câu, trong mắt đã phun ra những tia sáng nóng bỏng, kích động đến mức toàn thân run rẩy.
“Đây là tuyệt thế thiên tài!”
Ông ta càng xem thì vàng kích động hơn.
Mỗi một cú sút đều có kỹ thuật cực kỳ cao siêu và xinh đẹp, người này đã không thể gọi là thiên tài nữa rồi, mà phải là tuyệt thế thiên tài, quái vật!
Bên ngoài sân, tiếng hò hét và ủng hộ cổ vũ đã ngập trời.
Tâm trạng của tất cả mọi người đều tăng vọt, duy chỉ có Dương Đại Trí và một đám cầu thủ thì mới uể oải, thất hồn lạc phách.
Chờ quả bóng thứ 10 bay vào gôn, Dương Đại Trí mới chán nản ngồi xuống, sắc mặt thì như tro tàn.
“Anh họ, anh quá đỉnh rồi!” Hoàng Y Y chạy như bay đến gần, kéo ống tay áo của Diệp Mặc, khuôn mặt lanh lợi đã đỏ bừng lên vì hưng phấn: “Quả thực là quá đỉnh, quá ngầu luôn!”
Thiếu nữ ở sau lưng cũng đi theo, nàng nhìn người thanh niên trước mặt đến hoảng hốt thất thần.
Trái tim của nàng đang nhảy dồn dập.
Giờ phút này, anh ấy cực kỳ chói mắt, khiến cho tim người ta đập thình thịch.
Đụng phải ánh mắt kia quét qua, nàng lại trốn tránh theo bản năng, e lệ mà cúi đầu xuống, khẽ cắn môi đỏ một chút, đôi bàn tay ngọc tinh tế ở sau lưng hơi xoắn lại với nhau, nàng cũng muốn khen ngợi anh ấy vài câu giống như Y Y.
Lúc này, chỉ thấy có một bóng người bước nhanh qua bên này, là người đàn ông trung niên mặc áo xanh kia.
“Chào cậu! Chào cậu!” Người này chạy như bay đến đây, thần sắc lại vô cùng hưng phấn: “Tôi là Cao Kiến Nghiệp, huấn luyện viên trưởng đội U20 của Hoa Thành, tôi vừa nhìn thấy biểu hiện của cậu rồi, không biết cậu có hứng thú đến câu lạc bộ Hoa Thành của chúng tôi không?”
“Câu lạc bộ Hoa Thành, cậu biết chứ! Chắc không cần tôi giới thiệu nhỉ! Câu lạc bộ của chúng tôi là câu lạc bộ mạnh nhất tỉnh, cũng là câu lạc bộ rất mạnh ở trong nước! Mà thiên tài như cậu, chính là những gì mà Hoa Thành chúng tôi cần!” Giọng nói của ông ta đã hơi run rẩy vì kích động.
Hoa Thành mà có một thiên tài như này, vậy thì bọn họ sẽ có thể trùng kích chức vô địch rồi!
Diệp Mặc nhìn ông ta một cái, lạnh nhạt nói: “Không có hứng thú!”
“A?” Cao Kiến Nghiệp sửng sốt một chút, ông ta cũng không ngờ người này lại từ chối dứt khoát như vậy.
Ông hơi trầm ngâm một lát, lại hỏi: “Cậu. . . đã ký hợp đồng rồi sao? Là câu lạc bộ nào?”
Mà cũng đúng!
Kỹ thuật của người này cao siêu như vậy, nhìn thế nào cũng không giống dân nghiệp dư, có thể là thiên tài của câu lạc bộ nào đó đang bí mật bồi dưỡng.
“Không phải!” Diệp Mặc lắc đầu.