Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1338 - Chương 1338. Lại Gặp Phương Trạch Vũ!

Chương 1338. Lại gặp Phương Trạch Vũ!
Chương 1338. Lại gặp Phương Trạch Vũ!

Nhưng, dù sao thì đây cũng là học sinh của nàng

Bản thân mình phải không có những ý nghĩ khác mới đúng.

Nhưng mà mỗi lần nhớ đến Diệp Mặc, nhìn thấy Diệp Mặc, thì lòng của mình đều sẽ hơi loạn.

Mà gia thế của Diệp Mặc, cũng làm cho nàng vô cùng tò mò.

Rõ ràng là khi còn học đại học thì Diệp Mặc vẫn rất bình thường, gần như là không có tiếng tăm gì, nhưng mà bây giờ mới biết, nhà Diệp Mặc lại giàu có và hiển hách đến mức độ này.

Gia thế và thân phận của Diệp Mặc, thật sự là quá thần bí!

Diệp Mặc cười nói: “Bàn chuyện làm ăn!”

“Kinh doanh gì vậy?” Trần Mộng thuận miệng hỏi, lại nhìn trái phải, thì thấy có không ít người đang nhìn mình, lại còn chỉ trỏ, nàng liền đỏ mặt lên, “Chúng ta đi thôi! Nhiều người nhìn quá, đi dạo đi, hôm nay cô không có tiết!”

Diệp Mặc nói: “Chỉ mua vài công ty, nhà xưởng thôi, à còn đến Hoa Ký một chuyến!”

Trần Mộng nghe thấy thế thì hơi giật mình.

Tiếp đó lại lắc đầu cười khổ.

Mua vài công ty?

Nàng lại kinh ngạc nói: “Hoa Ký? Em đến Hoa Ký làm gì? Có hợp tác với bọn họ à?”

Thật ra nàng cũng không thấy quá ngạc nhiên, vì nàng cũng đã từng tìm hiểu về Đông Đằng, cũng biết đây là một công ty khoa học kỹ thuật công nghệ cao, quy mô còn rất lớn, mà Hoa Ký cũng làm ngành này, cho nên có hợp tác cũng là bình thường.

“Hợp tác rất nhiều. . .”

Trên đường đi xuống, Diệp Mặc nói đơn giản một lần.

“Oa!” Sau khi nghe xong, Trần Mộng lộ ra vẻ sợ hãi thán phục.

Đông Đằng này, ghê gớm thật!

Mấy hôm trước còn lên cả thời sự, nói là nghiên cứu ra pin đời tiếp theo, đã tạo thành oanh động rất lớn, nàng còn thấy báo chí và truyền thông nói rằng, tương lai Đông Đằng sẽ trở thành công ty khoa học kỹ thuật đứng đầu cả nước, thậm chí là một trong những bá chủ khoa học kỹ thuật trên thế giới.

Nghĩ đến chuyện loại công ty không tầm thường như vậy lại là của học sinh mình, thì nàng lại có một cảm giác không chân thực như nằm mơ.

“Diệp Mặc, nhà em. . .”

Nàng chọn một con đường mòn, cả hai đi song song về phía trước.

Diệp Mặc cười nói: “Nhà em à? Rất phổ thông!”

“A! Vậy sao?” Trần Mộng sững sờ, mở cái miệng nhỏ nhắn ra rất to, lại im lặng nửa ngày.

Đây mà cũng có thể gọi là gia đình phổ thông?

Diệp Mặc này, cũng quá may mắn đi!

Diệp Mặc hỏi: “Cô Trần Mộng, nhà cô thì sao?”

Trần Mộng khẽ giật mình, cười nói: “Nhà cô à? Cũng rất phổ thông! Không có gì đáng nói!”

“Là bên Thiên Hải à!”

“Đúng thế! Cha mẹ cô đều ở Thiên Hải, có điều, nhà ông nội cô lại ở đây, khi còn nhỏ cô cũng thường xuyên ở bên này!”

“Vậy à! Sau này. . . không về bên kia nữa sao?”

“Chưa biết! Ít nhất thì bây giờ cô vẫn không có ý nghĩ về bên kia, lần trước, là cha mẹ cô nhất định bắt cô đi xem mắt, cô cũng chẳng muốn đi đâu!”

Hai người vừa đi dạo vừa trò chuyện.

Khi đi ngang qua một tòa nhà dạy học, chợt thấy một bóng người vội vàng đi ra, Diệp Mặc khẽ giật mình, nhướn mày lên.

Hắn nhận ra người này.

Người kia vẫn vừa đi vừa cắm đầu nhìn điện thoại di động, lại gia tăng tốc độ giống như đang rất vội, nhưng mà chưa đi được mấy bước thì đã chú ý đến hai người ở cách đó không xa, ngước mắt lên xem thì lập tức dừng lại.

Gương mặt kia đã trở nên vô cùng âm trầm và khó coi.

Lại là tên nhãi này!

Xúi quẩy.

Anh ta thầm mắng một tiếng, khẽ cắn môi, lại hung hăng trừng mắt qua.

Chính là tên nhãi này đã làm hỏng tiền đồ của anh ta, anh ta vốn đang là một ngôi sao sáng của đại học G, rất được các lãnh đạo coi trọng, tiền đồ vốn đang rất tươi sáng.

Nhưng bởi vì tên nhãi này, nên hạng mục đến tay cũng bay mất, đám lãnh đạo cũng không còn coi trọng anh ta nữa, anh ta lập tức từ trên mây ngã xuống mặt đất, loại chênh lệch này thực sự quá lớn!

Trần Mộng cũng chú ý đến người này, liền dừng lại, nhíu mày nói: “Thầy Phương!”

Nàng có ấn tượng rất tồi tệ với thầy Phương này.

Phương Trạch Vũ đi qua, trợn mắt, quát nhẹ: “Ui, là cô Trần Mộng à! A! Đây không phải là ông chủ Diệp tuổi trẻ tài cao đã đóng góp cho trường mấy trăm triệu sao!”

Tên nhãi này cũng có chút bản lĩnh, trong nhà lại rất nhiều tiền, làm streamer mà cũng kiếm ra được một cái tập đoàn Phác Ngọc.

Có điều, trong lòng anh ta vẫn rất xem thường.

Mấy thứ online này đều là lòe người mà thôi! Chỉ là mấy món đồ chơi thú vị cấp thấp mà thôi!

Đám lãnh đạo trong trường cũng quá thèm tiền rồi, cho nên mới đi nịnh bợ loại người này!

Khi nhớ đến chuyện mình đã trải qua ngày hôm đó, thì anh ta lại tức giận.

Diệp Mặc lạnh nhạt nói: “Giáo sư Phương à! Đã lâu không gặp!”

Hắn cũng sắp quên Phương Trạch Vũ này rồi, sau hôm đó, tên này cũng không đi quấy rối Quan Tuyết nữa, nên hắn cũng không để ý, không ngờ hôm nay lại gặp mặt ở đây.

“Đúng là rất lâu rồi!” Phương Trạch Vũ cắn răng nói, lại đi đến gần, dùng đôi mắt nham hiểm kia để trừng qua.

Hết chương 1338.
Bình Luận (0)
Comment