Lúc này, một người đàn ông khoảng 30 ở bên cạnh Ngô Diệu Long lại mở miệng nói: “Hắc Ám Phượng Hoàng? Tôi biết!”
Người này là người phụ trách của trung tâm an ninh mạng này, cũng là giám đốc bộ phận an ninh mạng của Hoa Thiên, Đường Hiểu Hoa.
“Tổ chức này, hoàn toàn chính xác là rất lợi hại! Nói là tổ chức hacker lợi hại nhất bây giờ cũng không quá chút nào, bọn họ còn rất thần bí, tin tức của bọn họ trên internet cũng cực kỳ ít.”
Đường Hiểu Hoa nói xong thì lộ ra vẻ hưng phấn, xong lại lắc đầu nói: “Muốn truy tìm địa chỉ IP của bọn họ thì rất khó khăn! Cho dù là thiết bị ở đây, cho dù là chúng tôi giúp đỡ, thì vẫn rất khó khăn.”
Phàm là hacker có chút trình độ thì cũng đã rất khó tìm rồi, huống chi là tổ chức hacker đỉnh cấp thế giới như này.
Loại tổ chức này, luôn luôn rất cẩn thận, bọn họ sẽ không để lại dấu vết để người khác tìm kiếm.
“Đương nhiên, nếu vị cảnh sát Lăng này có kỹ thuật rất lợi hại, thì cũng không phải là không thể!” Anh ta nhìn thoáng qua Lăng Phi rồi sửa lại.
Đường Hiểu Hoa cũng là chuyên gia trong lĩnh vực này, nên đương nhiên biết quần thể Hồng Khách này, công nhận là trong đó có khá nhiều cao thủ, chẳng may vị này là cao thủ trong cao thủ, có thể chơi lại đám người kia thì sao, cho nên không thể nói chết được.
“Chuyện nhỏ!” Lăng Phi nghe vậy thì quay đầu lại nhìn qua, tự tin nói: “Hôm qua chỉ còn một chút nữa là thành công, hôm nay tôi chắc chắn sẽ tóm được đám người này.”
“Giám đốc Đường, lát nữa còn phải nhờ anh giúp một tay!”
Thái độ của anh ta đối với vị giám đốc Đường này thì khách khí hơn nhiều.
“Được!”
Đường Hiểu Hoa lên tiếng, lại đi về phía trước, nghiêm túc nhìn vào màn hình phía trước.
“Như vậy à! Được rồi!”
Hai người nhỏ giọng trò chuyện một chút, Đường Hiểu Hoa liền đi qua một bên, rồi ra lệnh cho đám nhân viên kỹ thuật của mình.
Lách cách lách cách!
Ngay lập tức, trong phòng liền vang lên những tiếng gõ phím.
“Họ tấn công rồi!”
Đột nhiên có người kêu lên một tiếng, trên màn hình khổng lồ trên tường cũng bỗng nhiên biến thành màu đỏ, biểu hiện vô số mũi tên đang xông đến.
Phía bên phải còn có những số liệu đang nhanh chóng tăng lên, mấy ngàn lại mấy ngàn, đây là biểu hiện số lần công kích.
“Hơi thú vị đấy nhỉ!” Diệp Mặc vừa nhìn vừa gật đầu đầy hăng hái.
Ngô Diệu Long ở bên cạnh thì nhíu mày, trong lòng cũng hơi lo lắng, không biết trung tâm an ninh mạng của mình có chống đỡ được tổ chức hacker đỉnh cấp thế giới này không?
Chẳng may không chịu nổi, vậy thì tổn thất lớn rồi!
“100 ngàn lần!”
Trên màn hình, những số liệu vẫn đang điên cuồng tăng lên.
Chỉ mới một lúc mà đã tăng đến hơn 100 ngàn rồi.
Ngô Diệu Long thấy hơi lo lắng, liền tiến lên hỏi: “Giám đốc Đường, nơi này của chúng ta. . . có chống đỡ được không?”
Ban đầu, ông ta rất có lòng tin với trung tâm an ninh mạng nhà mình, nhưng sau khi biết đối phương là tổ chức hacker hàng đầu thế giới, thì lòng tin của ông lại hơi dao động, những con số đang tăng vù vù kia cũng làm cho ông hãi hùng khiếp vía.
Đường Hiểu Hoa nói: “Không có vấn đề, giờ chỉ mới là bắt đầu thôi, đối phương vẫn đang trong giai đoạn thăm dò chứ chưa chơi thật, những thứ thăm dò này đều là không đau không ngứa thôi!”
Ngô Diệu Long cau mày nói: “Mấy trăm ngàn lần rồi mà vẫn là bình thường sao?”
“Đương nhiên, đối phương khống chế một lượng lớn IP để tấn công chúng ta, mấy ngàn cái cũng đã là ít rồi!” Lăng Phi ở một bên ngẩng đầu lên: “Yên tâm, trước khi bọn họ có thể công phá chúng ta, thì chắc chắn chúng ta đã bắt được IP của đối phương.”
“Hôm qua bọn họ cũng sử dụng thủ đoạn này, tôi nhất định có thể tìm được bọn họ trước.”
Anh ta nói xong thì cười rất tự tin, lòng lại càng hưng phấn hơn.
Chỉ cần có thể bắt được đối phương, thì anh ta không chỉ lập công lớn, mà còn có thể dương danh toàn bộ thế giới, dù sao đối phương cũng là một tổ chức hacker thần bí và lợi hại nhất.
Ngô Diệu Long nghe xong thì nhíu mày.
Đối với những kỹ thuật internet này thì ông chi có kiến thức nửa vời, nên nghe cũng không hiểu nhiều.
“Bắt được rồi!”
“Tìm được rồi! Khá lắm, lại lượn quanh năm sáu quốc gia, bảy cái rồi! Chậc, lại mất dấu rồi!”
Lăng Phi điên cuồng gõ bàn phím, thần sắc khi thì mừng như điên, khi thì nhíu mặt lông mày lộ ra vẻ ảo não phiền muộn, cứ lặp đi lặp lại như vậy.
Trác Tâm Nghiên nhỏ giọng giải thích: “Đây là đang tấn công những máy tính bị hack kia, tìm cửa sau rồi lại truy tung những IP ở phía sau, bình thường nó sẽ lượn quanh rất nhiều quốc gia, nên rất phức tạp!”
“Coi như tìm được thì chưa chắc đã là IP thật sự của đối phương, vẫn có thể chỉ là IP bị hack!”
Diệp Mặc cười nói: “Tôi vẫn hiểu một chút!”
“A! Vậy sao?” Trác Tâm Nghiên hơi giật mình.
“Coi như là hiểu sơ đi!” Diệp Mặc gật đầu.
“Vậy thì tốt rồi, tôi cũng không cần giải thích nữa!” Trác Tâm Nghiên cười nói, nàng là sợ Diệp Mặc không hiểu cho nên mới mở miệng giải thích một chút.
Lăng Phi ở một bên thì ngẩng đầu, liếc mắt quan sát bên này một chút.
Tuy anh ta không nói gì, nhưng ánh mắt đầy khinh thường kia thì ai cũng hiểu.
Lăng Phi lại cúi đầu, tiếp tục tập trung vào công việc.