Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1391 - Chương 1391. Tạo Phúc Cho Nhân Loại!

Chương 1391. Tạo phúc cho nhân loại!
Chương 1391. Tạo phúc cho nhân loại!

“Đi đem tin tức tốt này nói cho mấy người Lão Cổ thôi, chiều nay cùng đi qua đó xem luôn!”

Vương Tồn Hạo khoác áo khoác vào, tinh thần phấn chấn mà ra khỏi cửa.

Đi được vài bước, liền đến văn phòng của Lão Cổ, ngó vào trong thì thấy có người.

“Lão Cổ!”

Những Viện Sĩ như các ông đều có rất nhiều thân phận khác, rất nhiều người là viện trưởng hoặc là hiệu trưởng của một trường học nào đó, hoặc là sẽ đảm nhiệm những chức vụ khác, lại còn phải nghiên cứu, nên rất bận rộn.

Cho nên, rất ít khi có người ngồi trong văn phòng.

Vương Tồn Hạo mở cửa đi vào, thì nhìn thấy bên trong có hai người đang ngồi uống trà tán gẫu, một người là Lão Cổ, một người còn lại là Lão Lý bên viện Toán học.

“A? Lão Lý? Ông lại chạy qua bên này chơi rồi?”

“Ha ha! Đúng thế!” Lão Lý kia ngước mắt lên xem rồi cười ha ha.

Vương Tồn Hạo vui cười hớn hở đi vào: “A! Nhìn dáng vẻ này của ông, có chuyện gì vui à?”

“Có, đương nhiên là có!” Lão Lý cười nói: “Nếu như không có việc vui thì tôi chạy qua bên này làm gì! Ông xem đây là cái gì!”

Lão Lý nói xong thì cầm một quyển tạp chí ở trên bàn, đưa qua cho Vương Tồn Hạo, gương mặt còn tràn đầy vẻ đắc ý và khoe khoang.

“Tập san. . . Toán học hàng năm?”

Vương Tồn Hạo tiếp nhận, nhìn qua một chút rồi ngẩn người.

Thứ này hết sức khó lường! Nó là tập san toán học cao cấp nhất, quyền uy nhất thế giới, tất cả những thành quả có sức nặng trong giới toàn học đều được phát biểu trên tập san này.

Mà mộng tưởng của tất cả những nhà nghiên cứu toán học, đều là được xuất hiện trên tập san này.

Vương Tồn Hạo kinh ngạc, nở một nụ cười rồi nói: “Các ông lên rồi à? Ồ, vậy thì thật khó lường đấy!”

Lão Lý kia lại cười nói: “Vương lão đầu, xem ra ông vẫn chưa nghe thấy gì nhỉ! Chắc là lại cắm đầu vào nghiên cứu, không quan tâm thứ gì, đúng không? Nhìn vành mắt của ông là biết rồi, ông đã bao nhiêu tuổi rồi, lần nào cũng thế thì có chịu được không?”

Vương Tồn Hạo nhíu mày, nghi ngờ nói: “Nghe nói cái gì? Tôi thật sự không biết mà, có thành quả gì? Chẳng lẽ rất lợi hại, rất oanh động sao?”

“Không khác lắm đâu!” Viện Sĩ Cổ ở một bên cười nói, thần sắc cũng có chút cực kỳ hâm mộ.

Những năm gần đây, sở nghiên cứu sinh vật của các ông không có thành quả nào trọng đại như vậy, nên đối mặt với Lý lão đầu này cũng phải thấp một đầu.

“Ah! Nói nghe một chút!”

Vương Tồn Hạo hơi sững sờ, sau đó lại thấy rất hứng thú, liền ngồi xuống một bên, vẻ mặt đầy mong chờ.

Lão Lý khoan thai nhấp một ngụm trà, lại bình chân như vại mà nói: “Dự đoán Goldbach! Ông nói xem, thành quả này có đủ nặng hay không, có đủ oanh động hay không?”

Gương mặt kia còn tràn đầy đắc ý và khoe khoang.

“Dự đoán Goldbach?”

Sắc mặt Vương Tồn Hạo cứng đờ, hai mắt lập tức trợn tròn lên.

Ngay sau đó, ông liền đứng bật dậy, nói với vẻ không thể tin nổi: “Thật. . .thật không?”

Người nào mà không biết dự đoán Goldbach đại danh đỉnh đỉnh chứ!

Vương Tồn Hạo kích động nói: “Các ông đã chứng minh được rồi sao? Là ai? Là ai mà lợi hại như vậy?”

Lão Lý đắc ý nói: “Trần Trường Canh, biết không? Đang dạy học ở bên đại học Thanh Hoa ý!”

“Trần Trường Canh? Có nghe nói qua, ông ta lợi hại như vậy à! Lần này, chẳng phải là sẽ được ghi danh sử sách, oanh động toàn bộ ngành toán học sao!” Vương Tồn Hạo cảm thán: “Chuyện này. . . chắc là bên ngoài đang rất oanh động nhỉ! Vậy mà tôi còn chưa biết!”

“Tương đối oanh động đấy! Giới toán học của bọn tôi đã nổ tung rồi! Đã bao nhiêu năm rồi, mới có một thành quả kinh người như vậy chứ!” Lão Lý nói xong, mặt mày đầy hơn hở.

“Đúng là rất có thể diện!” Vương Tồn Hạo gật đầu, lại cảm thán vài câu: “Vị giáo sư Trần này, lợi hại lợi hại!”

“Đúng vậy!” Viện Sĩ Cổ ở bên cạnh cũng thở dài theo.

Đây chính là thành tựu vô cùng khó lường, có thể oanh động toàn bộ thế giới! Tên tuổi của vị giáo sư Trần này cũng sẽ được khắc vào trong lịch sử ngành toán học, những người nghiên cứu khoa học như bọn họ, cả đời có thể có một thành tựu như vậy thì đã quá mãn nguyện rồi!

“Ha ha” Lão Lý lại cười to, cực kỳ vui vẻ, nói: “Như thế nào, rất hâm mộ chứ!”

“Thôi đi!” Vương Tồn Hạo hừ một tiếng: “Giới toán học các ông có thành quả, chẳng lẽ ngành sinh vật bọn tôi không có thành quả à? Đừng xem thường bọn tôi, hôm nay tôi đến đây, cũng là có tin tốt đấy!”

Lão Lý nhíu mày, lại cười nói: “Ha ha! Thành quả gì, có to lớn bằng chúng tôi không? Có lợi hại như vậy không?”

Lão Vương này, chính là ghen ghét, hâm mộ, nhưng lại không dám nhận.

“Đương nhiên!” Vương Tồn Hạo lập tức vênh mặt lên, mở miệng nói: “Nếu so sánh lực ảnh hưởng, thì tuyệt đối phải lớn hơn thành quả của các ông nhiều, ngành toán học các ông chỉ làm lý thuyết, lý luận này nó, mặc dù cũng rất hữu dụng, nhưng có thể so với ngành sinh vật năng lượng của bọn tôi sao? Chúng tôi chính là làm ra những thành quả tạo phúc cho nhân loại đấy!”

“Ồ ồ, khẩu khí rất lớn nha!” Lão Lý nghe xong thì chỉ cười, thần sắc cũng hơi khinh thường.

Lão Vương này lại bắt đầu chém gió rồi!

Nếu thật sự có thành quả kinh người nào đó, thì ông ta cũng phải nghe thấy tiếng gió rồi mới đúng!

Hết chương 1391.
Bình Luận (0)
Comment