Viện Sĩ Tằng lại cười nhiệt tình, rồi đi lên bên cạnh Diệp Mặc.
“Tiểu Diệp, lần trước ăn cơm chúng ta đã nói rồi, nói rằng sẽ chiêu mộ cậu vào Viện Công Trình, mấy ngày gần đây, tôi đã báo cáo với bên trên rồi, tất cả đều đồng ý hết.”
“Đến khi đó lại cho cậu một cái danh hàm, không phải Viện Sĩ nhé, thứ này là phải bình chọn, thông báo công khai. . .rất phiền phức, mà giờ cũng chưa đến lúc.”
Diệp Mặc mỉm cười, giọng điệu hơi do dự: “Điều này. . .”
Vương Tồn Hạo nhịn không được, liền chen lên, kéo Diệp Mặc lại gần mình, rồi mở miệng khuyên nhủ: “Tiểu Diệp, đừng nghe ông ta lừa gạt, Viện Công Trình không có gì tốt cả, với thiên phú của cậu thì phải vào Viện Khoa Học mới đúng, sau này chúng ta có thể nghiên cứu nhiều thứ có ý nghĩa hơn, tạo phúc cho nhân loại.”
Viện Sĩ Tằng nghe xong liền nổi giận.
“Ý của ông là gì, Viện Công Trình chúng tôi nghiên cứu cũng rất có ý nghĩa mà!”
“So với Viện Khoa Học chúng tôi thì kém nhiều lắm!” Vương Tồn Hạo vênh mắt lên, ra vẻ nói: “Tiểu Diệp, cậu đừng nghe lão già này mê hoặc, gia nhập Viện Công Trình không tốt đâu! Cậu xem đi, bọn họ rất keo kiệt, đến cả Viện Sĩ của bọn họ mà cũng không có đãi ngộ tốt! Nếu cậu qua bên Viện Khoa Học chúng tôi, thì tôi sẽ xin phê chuẩn đặc biệt cho cậu, đãi ngộ thì cứ phải gọi là max luôn. . .”
“Ông. . .giỏi cho Vương lão đầu nhà ông!” Viện Sĩ Tằng tức giận đến mặt đỏ tới mang tai.
Diệp Mặc bị kẹp ở giữa, chỉ có thể mỉm cười xấu hổ.
Hai nhóm người đều là đại lão, một là Viện Khoa Học, một là Viện Công Trình, không thể đắc tội nổi.
Đám người Lâm Ích Phi và Hà Kiến Hoa ở một bên cũng biểu hiện ra vẻ ngốc trệ.
Hai nhóm Viện Sĩ lại tranh giành ông chủ nhà mình, nhìn dáng vẻ như kiểu một lời không hợp thì trực tiếp ra tay luôn vậy, dưới cái nhìn của bọn họ, thì chuyện này thật sự là khó có thể tưởng tượng.
Trên tầng trên, một bóng người xinh đẹp uyển chuyên đang tựa vào cửa sổ, mắt nhìn xuống dưới sân, tự lẩm bẩm: “Tên này. . .vẫn rất quý giá nhỉ!”
Đương nhiên nàng cũng biết chuyện mấy hôm trước, dù sao cũng oanh động như vậy cơ mà, nhất là con bé Lâm Lâm thì hưng phấn đừng hỏi, mà nàng cũng hơi giật mình, không ngờ vị ông chủ này của mình lại lợi hại như vậy.
Thần Châu này cũng rất nổi tiếng, chưa lên sàn mà đã có danh xưng là niềm hy vọng của cả nước, còn Đông Đằng kia thì còn kinh hơn, trực tiếp lên tivi chấn động cả nước.
Thời gian gần đây, hình như trong công ty lại có tin vui gì, có lẽ lại có hạng mục gì đó đã thành công rồi!
Chuyện tốt cứ đến liên tiếp không ngừng nha!
Nàng xem một lúc rồi thu hồi ánh mắt, trở về chỗ cũ, ngồi xuống cầm điện thoại di động lên lướt Weibo.
Thời gian gần đây, tên kia vẫn rất hot ở trên internet, còn có cả nhóm fan gì gì đó, tất cả người bên trong đều là các cô gái trẻ tuổi, hoặc là học sinh, giống như fan cuồng của ngôi sao, minh tinh vậy.
“Ấu trĩ! Ngây thơ!”
“Không cảm thấy buồn nôn sao!”
Nàng lướt một lượt thì cảm thấy cực kỳ buồn nôn.
Có lẽ là vì quen biết đã lâu, cho nên nàng cũng không cảm thấy tên kia tốt như những gì đám người này tâng bốc.
Nàng nhỏ giọng thầm thì: “Cũng không phải nói anh ta không tốt, cũng rất khá, tạm được đi!”
“Có tiền thì làm sao, thủ phủ thì làm sao, dù sao cũng không tăng lương cho mình, thông minh thì đúng là thông minh, nhưng đàn ông quá thông minh cũng không tốt! Dáng dấp rất đẹp trai, nhưng khẳng định là một tên đểu! Lâm Lâm cũng đã nói rồi, trong đám fan của anh ta có một đống siêu cấp đại mỹ nữ! Còn cả Tô Thiên Hậu kia nữa. . .”
Nàng quở trách xong thì lại lộ ra vài phần buồn bực, lại lướt Weibo, khi nhìn thấy mấy tấm ảnh được photoshop kia thì lại xem say sưa ngon lành.
Đang xem yên ôn, bỗng nhiên có tiếng bước chân vang lên, nàng lập tức đóng Weibo, nghiêm mặt lại.
Cửa vừa mở ra, lại là con bé Lâm Lâm kia.
“Chị Đường!”
Đường Nguyệt Dao nghiêm mặt nói: “Chuyện gì?”
Trác Lâm đi vào, tiến lại gần bên tai nàng, thần thần bí bí mà nói: “Em thăm dò được rồi!”
Đường Nguyệt Dao tò mò hỏi: “Là thuốc gì?”
Trác Lâm hưng phấn nói: “Nói ra có thể chị sẽ không tin, lần này, là thuốc kéo dài tuổi thọ, đúng thế, chính là thuốc uống vào có thể trì hoãn già yếu, gia tăng tuổi thọ, nghe nói, chỉ cần kiên trì uống, thì bình thường có thể sẽ kéo dài thêm 10 đến 20 năm đấy!”
Tuổi thọ của người hiện đại cũng dài hơn xưa nhiều, nhưng trung bình cũng chỉ tầm hơn 70, nếu như có thể kéo dài thêm 10 năm, vậy tuổi thọ trung bình có thể lên đến 80 90 tuổi, đúng là gia tăng rất nhiều.
“Thật á?”
Đường Nguyệt Dao nghe xong thì hơi ngẩn ngơ, nàng thấy rất khó tin.
Với kỹ thuật chế dược bây giờ, thật sự có thể nghiên cứu ra loại thuốc này sao?
Trước kia nàng ở nước ngoài thì cũng có nghe qua loại thuốc này rồi, nhưng nó vẫn chưa quá hoàn chỉnh.
Trác Lâm nói rất thành thật: “Đương nhiên là thật rồi, chị không thấy có nhiều Viện Sĩ và đại lão như thế xuất hiện à, làm sao có thể là giả được!”
“Lần này, sắp có rắc rối rồi!”
Đường Nguyệt Dao ngây người nửa ngày, rồi thần sắc bỗng trở nên ngưng trọng hơn.