Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1396 - Chương 1396. Y Thuật Thăng Cấp Đại Sư!

Chương 1396. Y Thuật thăng cấp Đại sư!
Chương 1396. Y Thuật thăng cấp Đại sư!

“Rắc rối gì?” Trác Lâm khẽ giật mình.

“Em không hiểu!” Đường Nguyệt Dao nhìn Trác Lâm một cái rồi hơi lắc đầu.

Lâm Lâm chỉ là một tiểu thư ngây ngơ của nhà giàu có, được nuông chiều từ nhỏ, nào hiểu được thế đạo hiểm ác.

Trước kia, Thần Châu này đã bị một số xí nghiệp dược ở nước ngoài để mắt đến, chế dược Takeda, Pfizer và một số ở Âu Mỹ, khi đó, Thần Châu chỉ phát triển nghiên cứu ra mấy loại thuốc mới mà thôi, vẫn còn kém xa những bá chủ này.

Hiện giờ, Thần Châu lại nghiên cứu phát triển ra loại thuốc thần kỳ như vậy, hoàn toàn vượt qua những bá chủ này, chắc chắn sẽ bị đám người này ngấp nghé, chèn ép, thậm chí còn sử dụng các loại thủ đoạn để đánh cắp kỹ thuật này.

Dù sao, đây chính là thuốc trường sinh có thể khiến cho người ta điên cuồng!

Hiện giờ là 10 năm, 20 năm, nếu tiếp tục nghiên cứu phát triển, sau này có thể trở thành 30 năm, thậm chí còn dài hơn, chạm đến biên giới của trường sinh không?

Loại thuốc này, hoàn toàn mang tính đột phá thời đại.

Kẻ giàu có và quyền quý trên toàn thế giới đều sẽ điên cuồng!

Trác Lâm nhếch môi đỏ, nhỏ giọng thì thầm: “Sao em lại không hiểu được chứ!”

Cô thấy chị Đường không giải thích thêm thì cũng không hỏi nhiều, hưng phấn nói: “Loại thuốc này quá thần kỳ, lại có thể sống thêm vài chục năm! Có điều, nếu như là bị bệnh, hoặc là ung thư gì gì đó, thì cũng không có tác dụng, nên chết vẫn phải chết, đúng không? Xem ra, hiệu quả cũng chỉ có hạn thôi mà.”

Đường Nguyệt Dao nghe thế liền bật cười, nói: “Cũng không phải tất cả mọi người đều sẽ bị ung thư, em lo cái gì!”

Trác Lâm nghiêm túc nói: “Khẳng định là lo nha, thời đại bây giờ có rất nhiều người bị ung thư, chị không thấy bây giờ ăn gì cũng không an toàn à, tất cả đều là hóa chất độc hại, hiện giờ, em còn không dám ăn bánh kem nữa, chị Đường, chị cũng uống trà sữa ít thôi, đều là hóa chất có hại đấy.”

Đường Nguyệt Dao nhếch miệng, bất đắc dĩ nói: “Vậy. . .uống ít vài cốc là được!”

Thời gian gần đây nàng cũng lướt Tik Tok không ít, cũng bị dọa sợ.

“Chị Đường, đi thôi, chúng ta đi xuống xem một chút! Bên dưới rất náo nhiệt!” Trác Lâm khẽ vươn tay, kéo nàng đi ra ngoài, chạy xuống tham gia náo nhiệt.

Hơn năm giờ, Diệp Mặc mới đưa đám Viện Sĩ đi xuống.

Viện Sĩ Tằng kéo tay Diệp Mặc, nhiệt tình nói: “Tiểu Diệp, cậu suy nghĩ đến đâu rồi?”

Sau khi đi tham quan một vòng thì ông đã bị khiếp sợ, mấy người Vương lão đầu nói không sai, người trẻ tuổi này có thiên phú trác tuyệt trên phương diện chế dược sinh vật này.

Cái gọi là thuốc kéo dài tuổi thọ kia, chính là hàng thật giá thật, hoàn toàn là dẫn đầu thế giới, vượt qua những xí nghiệp bá chủ kia.

Kỹ thuật này có ý nghĩa cực kỳ trọng đại, nó sẽ cải biến xã hội loài người!

Nhưng ông vẫn không thay đổi suy nghĩ của mình, trái lại còn càng muốn kéo người trẻ tuổi này vào Viện Công Trình hơn, người trẻ tuổi này có thiên phú như yêu nghiệt vậy, mỗi một lĩnh vực đều có tạo nghệ kinh người, vậy khẳng định là sau này cũng sẽ có thành tựu cực kỳ to lớn ở lĩnh vực này.

Nhân tài như vậy, tuyệt đối không thể nhường cho đám người Viện Khoa Học!

“Không phải chỉ là đãi ngộ của Viện Sĩ thôi sao, quá đơn giản! Tôi nhất định sẽ tranh thủ cho cậu, cậu có điều kiện gì khác thì cứ nói.”

Vương Tồn Tạo trừng mắt, không khách khí mà nói: “Tằng lão đầu, ông buông tay ra, đây là người của Viện Khoa Học chúng tôi, ông cướp cái gì! Không thấy Tiểu Diệp đầy mặt không tình nguyện à!”

Nói xong còn bước nhanh lên trước, liền muốn cướp người.

“Khụ khụ!” Diệp Mặc ho than một tiếng, nói: “Chuyện này. . .có thể cho tôi suy nghĩ thêm một thời gian không? Qua một thời gian nữa rồi nói?”

“Cũng được!”

Viện Sĩ Tằng gật đầu, cũng thả lỏng tay ra.

Việc này quá trọng đại, đúng là nên để Tiểu Diệp suy nghĩ cẩn thận một chút.

“Vậy cậu phải suy nghĩ thật kỹ nhé!” Ông vẫn òn lưu luyến không rời.

Diệp Mặc đưa người ra khỏi cửa, lại đưa hai nhóm người lên xe, nhìn bọn họ đi xa, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Viện Khoa Học, Viện Công Trình, hắn không muốn gia nhập cái nào cả.

Nếu như không phải thật sự không giấu được, thì hắn cũng không muốn bại lộ, mà nếu như gia nhập những nơi này, thì chắc chắn sẽ bị điều tra từ đầu đến đít, vô cùng phiền phức.

Tuy rằng hắn không quá lo lắng, dù sao cũng có hệ thống ở đây, tất cả phần thưởng của hắn đều có ghi chép hợp pháp, nhưng hắn vẫn không muốn mình bị điều tra như vậy.

Lâm Ích Phi đi qua.

“Chủ tịch!”

Diệp Mặc nói: “Chờ mấy ngày nữa, rồi công bố tin tức này đi!”

Co những đại lão Viện Sĩ này ủng hộ thì tiếp theo sẽ đơn giản hơn nhiều, lại xin thành vật phẩm chăm sóc sức khỏe, thì không cần tiêu hao một hai năm để làm lâm sàng.

Có lẽ chỉ vài tháng là có thể tăng tốc quá trình, có thể lên sàn tiêu thụ, cuối cùng Thần Châu cũng có một sản phẩm có thể tiêu thụ.

Chuyện này đối với giá trị thị trường của Thần Châu trong tương lai là vô cùng có lợi.

“Vâng!” Lâm Ích Phi lên tiếng.

“Đúng rồi, tôi còn phải nói cho ông anh Trầm một tiếng.”

Diệp Mặc nghĩ đến đây, liền gọi điện thoại cho Trầm Đông Bằng, thông báo tin tức loại thuốc mới đã nghiên cứu phát triển thành công.

“Cái gì?”

“Cậu em Diệp, cậu nói đùa đấy à?”

Đầu dây bên kia, Trầm Đông Bằng hoàn toàn mờ mịt, hoàn toàn không tin nổi.

“Chờ tôi, ngày mai tôi sẽ bay về luôn!”

Chẳng mấy chốc ông ta đã trở nên kích động, mừng rỡ như điên.

Hết chương 1396.
Bình Luận (0)
Comment