“Tôi đi đây!”
Diệp Mặc nói chuyện điện thoại xong, liền trò chuyện với Lâm Ích Phi và đám quản lý cao tầng một lúc, sau đó liền về nhà nấu cơm, buổi tối lại live stream một lúc.
Mấy ngày tiếp theo lại hơi bình tĩnh.
Ngọc Tình đã quay chụp tiết mục xong nên khá rảnh rỗi, có thể ngốc ở nhà trông bọn nhỏ, Dương Mạn Ny thì bận rộn hơn một chút, thỉnh thoảng sẽ chạy ra ngoài xử lý chuyện của công ty.
Diệp Mặc cũng không đi Thần Châu thường xuyên nữa, hắn đem tinh lực dùng vào bệnh viện, khám cho không ít bệnh nhân, làm rất nhiều ca phẫu thuật.
Một ngày nay, hắn vừa khám cho một đám bệnh nhân xong, liền nghe thấy âm thanh của hệ thống vang lên.
[Đinh! Chúc mừng ký chủ, kỹ năng Y thuật đã thăng cấp!]
Kỹ năng Y thuật cũng từ cấp Tinh Thông, tăng lên cấp Đại sư.
Diệp Mặc hơi giật mình, cũng cảm thấy có một lượng lớn tri thức phức tạp tràn vào trong đầu mình.
Kỹ năng Y thuật này bao trùm rất rộng, từ Đông Y đến Tây Y, không gì là không có, thời điểm ở cấp Tinh thông thì trình độ của hắn đã đạt đến đỉnh phong của y học bây giờ, hiện giờ tăng lên Đại sư, khiến cho trình độ của hắn lại tăng thêm một bước.
“Không tệ!” Diệp Mặc thể ngộ một chút, lại thấy hơi mừng rỡ.
Kỹ năng Y thuật này rất hữu dụng, nhất là đến cấp Đại sư thì càng là có thể chữa được một số bệnh mà trước kia không thể chữa.
Cốc cốc!
Khi hắn vẫn đang chìm trong suy nghĩ, thì bỗng nhiên có tiếng gõ cửa vang lên.
Diệp Mặc lấy lại tinh thần, hô một tiếng: “Vào đi!”
Cừa mở ra, là bác sĩ Amano.
Bác sĩ Amano đi vào phòng, hơi khom người, rất cung kính và khách khí.
Diệp Mặc cười nói: “Có chuyện gì thế?”
Bác sĩ Amano này cứ ba ngày thì tìm hắn hai ngày, lần nào cũng thỉnh giáo rất nhiều vấn đề.
Bác sĩ Amano hơi do dự một chút, nói: “Là. . .nhà Toyota kia.”
“Ồ? Sao thế?” Diệp Mặc kinh ngạc nói: “Lần trước đã từ chối rồi mà!”
Bác sĩ Amano nói: “Lần này, bọn họ sẽ tự mình đến, ngày kia sẽ đến.”
Diệp Mặc cười nói: “Vậy à! Cũng không có chuyện gì! Đến thì đến thôi, tôi cũng đang rảnh rỗi, thuận tiện phẫu thuật cho ông ta cũng được!”
Nếu đã đến, thì hắn cũng không ngại thuận tay giúp đỡ.
“Chuyện là. . .” Bác sĩ Amano vẫn đầy mặt do dự, ấp úng: “Nghe nói còn có một số người đi cùng bọn họ, đều là chuyên gia và bác sĩ nổi tiếng ở bên nước N chúng tôi.”
“Sao còn mang bác sĩ nữa?” Diệp Mặc khẽ giật mình, tiếp đó lại cau mày, nói: “Bọn họ nghi ngờ trình độ của tôi, không yên tâm?”
Bác sĩ Amano nhất thời cười khổ.
Chủ tịch Diệp đoán không sai, đám người Toyota chính là có ý như vậy!
“Ồ!” Diệp Mặc bật cười thành tiếng.
Nhà Toyota này đúng là tự cao tự đại! Lần trước thì kêu không đến, bắt hắn phải đi qua, lần này nói là sẽ đến, lại mang theo một đám bác sĩ, chuyên gia, giống như là không tin tưởng vào y thuật của hắn vậy.
Nếu đã không tin, vậy còn tìm hắn làm gì?
Bác sĩ Amano khom người, mỉm cười xấu hổ.
Ông ta cũng cảm thấy hơi xấu hổ, nhà Toyota làm như vậy, không phải là mạo phạm chủ tịch Diệp hay sao, đổi lại là một bác sĩ có trình độ nào khác, thì cũng không nhịn được, nên chủ tịch Diệp tức giận cũng là chuyện đương nhiên.
Dường như nhà Toyota này rất nghi ngờ về y thuật của chủ tịch Diệp, cũng lo lắng chủ tịch Diệp có thể sẽ không dùng hết sức để chữa trị, cho nên mới mang đám bác sĩ kia theo! Muốn cho chủ tịch Diệp một cái hạ mã uy.
Còn mấy tên bác sĩ nổi tiếng kia. . .
Đối với y thuật của chủ tịch Diệp, giới y học bên phía nước N bọn họ có rất nhiều tranh cái, có rất nhiều người không tin trên thế giới này lại có y thuật cao siêu đến vậy, cảm thấy đây là giả, nhất là một số bác sĩ lớn tuổi.
Đám bác sĩ này luôn luôn xem thường người khác, luôn cậy già lên mặt, cho nên tất nhiên sẽ không tin có một người trẻ tuổi nào lợi hại như vậy.
Nên mấy người này đi theo, một phần là vì muốn xem thực hư, một phần là mở mang kiến thức, xem vị thần y làm oanh động giới y học này ra sao!
Diệp Mặc hỏi: “Có những ai?”
Bác sĩ Amano nói: “Nghe nói có bệnh viện đại học Todai, bệnh viện đại học Keio, bệnh viện nghiên cứu ung thư Ariake và một số bệnh viện khác, tất cả đều là bác sĩ có kinh nghiệm lâu năm và nổi tiếng.”
Mấy bệnh viện này đều là các bệnh viện đỉnh cấp bên nước N.
Ông ta cũng từng làm việc ở bệnh viện Đông Đại, sau này có danh tiếng thì chuyển qua một bệnh viện đỉnh cấp ở Âu Mỹ, sau đó lại bị bệnh viện Nhân Hoa dùng một số tiền lớn mời về, chỉ ký một năm, đương nhiên là bây giờ đã ký thêm, hơn nữa còn ký với giá thấp hơn.
Trước khi học được một nửa bản lĩnh của chủ tịch Diệp, thì ông ta sẽ không đi.
Sau khi nghe xong thì Diệp Mặc cũng gật đầu.
Hắn cũng nghe nói qua về mấy bệnh viện này rồi, Nhân Hoa của bọn họ cũng từng nghiên cứu qua, nước N vẫn luôn làm rất tốt trong lĩnh vực bệnh viện tư nhân này.
Bác sĩ Amano cẩn thận từng ly từng tý hỏi: “Chủ tịch Diệp, vậy ý của ngài là. . .?”
Diệp Mặc cười nói: “Để bọn họ đến thôi! Vì sao tôi phải sợ họ nhỉ?”
Bác sĩ Amano vội nói: “Đúng thế đúng thế.”
Bãn lãnh của chủ tịch Diệp chính là hàng thật giá thật, sao có thể sợ đám người kia được!
Bác sĩ Amano gật đầu nói: “Được rồi, vậy tôi sẽ trả lời bọn họ, đại khái là trưa hoặc là tối ngày kia bọn họ sẽ đến.”
“Được!”
Diệp Mặc lên tiếng, lại nhìn thời gian thấy không còn sớm, liền đứng dậy đi về nhà nấu cơm.