Tiểu Lưu mở cửa, rồi nhiệt tình mời ba người đi vào.
“Oa!”
Vừa đi vào thì Cha Diệp liền sợ ngây người.
Phía trước là một mảnh vườn cây rậm rạp, đứng đây có thể lờ mờ nhìn thấy những tòa biệt thự xa hoa ở phía xa.
“Con trai, con mua biệt thự á?”
Mẹ Diệp cũng liếc mắt nhìn một chút, sau đó cũng sợ ngây người, hoàn toàn không tin nổi.
“Đúng thế, chúng ta đi thôi.”
Diệp Mặc dẫn đường đi về phía ngôi biệt thự số 1 của mình.
Cha Diệp và Mẹ Diệp thì đứng tại chỗ nhìn nhau, thần sắc hai người đều hơi hoảng hốt.
Bọn họ có thể nhìn ra, biệt thự nơi này cực kỳ đắt, ít nhất cũng phải 30-40 triệu một căn, con trai mình có thể mua nổi căn nhà đắt thế sao?
Sau khi đi qua mấy ngôi biệt thự, thì tâm thần của hai người họ lại càng chấn động.
Nhìn phong cách và diện tích của những căn biệt thự này, thì chỉ sợ 30-40 triệu NDT không mua nổi.
Một lát sau, ba người đi đến trước tòa biệt thự số 1.
Diệp Mặc ấn vân tay, cửa chính chầm chậm mở ra, hai vợ chồng đi vào xem xét, thì lại càng trợn mắt há mồm.
“…Con trai, đây…đây là con mua? Thật?” Cha Diệp lắp bắp hỏi.
Ông vẫn không tin nổi, cảm giác như mình đang nằm mơ vậy.
“Đương nhiên rồi, nếu không thì con mở cửa kiểu gì.” Diệp Mặc cười nói.
“Quá rộng lớn!”
“Nội thất trong này, vừa nhìn đã thấy rất đắt rồi!”
Hai người đi vào, khi thi líu lưỡi, khi thì kêu lên đầy kinh ngạc.
“Con trai, kia…kia…kia là xe của con à?”
Khi cha Diệp Mặc nhìn thấy một chiếc xe thể thao cực kỳ phong cách ở trong ga-ra thì hoảng sợ hỏi.
“Vâng, đúng thế.”
“Chiếc xe này…bao nhiêu tiền thế?”
“Hơn 40 triệu thôi.” Diệp Mặc nói.
Cha Diệp há hốc miệng, mặt mũi tràn đầy vẻ ngơ ngác.
“Vậy…vậy…căn nhà này…bao…bao nhiêu tiền?” Cha Diệp lắp bắp hỏi.
“Tầm hơn 100 triệu NDT.” Diệp Mặc nói.
Thật ra thì không chỉ như thế, nhưng Diệp Mặc nói ít đi.
Cha Diệp ngẩn người tại chỗ, nói không ra lời.
“Cha mẹ, chủ yếu là vì bây giờ công việc của con rất tốt, con rất nổi tiếng, sắp có 20 triệu fan rồi, hơn nữa, con còn đầu tư cổ phiếu nữa, cho nên mới có thể mua nơi này.” Diệp Mặc giải thích.
Qua rất lâu, hai vợ chồng mới tỉnh táo lại, sau khi tiếp nhận sự thật thì họ lại bắt đầu vui mừng.
“Tôi cảm thấy mình đang nằm mơ thì phải!”
“Đúng thế! Không ngờ con trai mình lại kiếm được nhiều tiền như vậy, quá giỏi! Coi như cho tôi 10 đời thì tôi cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy.”
Cha Diệp và Mẹ Diệp đi dạo một vòng, rồi trở về phòng khách nghỉ ngơi.
Thần sắc hai người họ đều rất kích động.
Bọn họ còn tưởng rằng, tài sản của con trai mình chỉ khoảng 10 triệu NDT là cũng, thực sự không ngờ, Diệp Mặc đã kiếm được vài trăm triệu.
“Con trai về rồi kìa.”
Ngồi một lát, hai người liền nghe thấy tiếng xe lái vào.
Là con trai đưa hai đứa bé trở về.
“Nhanh để ông nội ôm một chút nào!”
Vừa nhìn thấy hai đứa bé, Cha Diệp liền vội vàng chạy ra đón rồi ôm lấy cháu gái: “Hai đứa bé nói được chưa?”
“Chưa ạ! Chắc khoảng hơn 1 tháng nữa thì mới nói được.” Diệp Mặc nói.
“Nhớ kỹ nha, sau này phải gọi ông là ông nội!”
Cha Diệp vừa chơi đùa với cháu gái vừa vui cười hớn hở.
“Hai người chiếu cố hai đứa bé đi, con đi nấu cơm.” Diệp Mặc nói.
Diệp Mặc nhân tiện mang không ít đồ ăn về.
“Con trai, từ khi nào mà con nấu ăn ngon như vậy?”
Chờ món ăn được đưa lên, Cha Diệp thưởng thức xong thì lập tức líu lưỡi.
Ông chưa từng được ăn món nào ngon như vậy!
“Con học đó.” Diệp Mặc cười nói.
“Giỏi, rất giỏi.” Cha Diệp thán phục.
“Cha mẹ, mấy ngày này hai người ở lại đây đi, con bận công việc nên tối sẽ không trở lại, con có một phòng làm việc, tối con sẽ ở đó.”
Cơm nước xong xuôi, Diệp Mặc thu dọn phòng, rồi chuẩn bị đầy đủ các thứ cho cha mẹ.
“Bận rộn như vậy cơ à! Cũng được, nhưng con phải chú ý thân thể đấy.” Mẹ Diệp ân cần nói.
Buổi chiều, Diệp Mặc để hai đứa bé cho cha mẹ chiếu cố, còn hắn thì lái xe đến khách sạn ở Duyệt Vân Trang.
Tuần trước Diệp Mặc có dạy qua mấy người bếp trưởng Hoảng, nghe Lý Lệ Quyên nói thì hiệu quả không tệ lắm, nên bảo Diệp Mặc rảnh thì qua dạy bọn họ một chút.
Vừa hay hôm nay Diệp Mặc khá rảnh, cho nên chuẩn bị đi qua hướng dẫn cho bọn họ.
“Chào Chủ tịch Diệp!”
Diệp Mặc vừa đến cửa đại sảnh, thì Lý Lệ Quyên đã đứng chờ sẵn ở đây rồi.
Diệp Mặc cười gật đầu với Lý Lệ Quyên, rồi trực tiếp đi về phía nhà bếp.
“À đúng rồi, hôm nay vị Kỷ tiểu thư kia có ở đây không?”
Đi được mấy bước, thì Diệp Mặc bỗng nhiên nhớ đến vị Kỷ tiểu thư kia, nên dừng lại hỏi.
Lý Lệ Quyên cười.
“Chủ tịch Diệp, ngài đoán quá chuẩn.”
“Cô ấy vẫn còn ở đây cơ à!” Diệp Mặc bật cười.
Diệp Mặc chỉ chợt nhớ đến nên mới thuận miệng hỏi một chút mà thôi.
“Kỷ tiểu thư đã bao căn phòng đó một năm rồi.” Lý Lệ Quyên cười nói.
“Một năm?” Diệp Mặc ngơ ngác một chút: “Thế cần bao nhiêu tiền?”
“Kỷ tiểu thư ở phòng tốt nhất, chúng ta cũng giảm giá, cho nên giá cuối cùng là 1,8 triệu.” Lý Lệ Quyên nói.
Diệp Mặc cũng cạn lời.