Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1434 - Chương 1434. Đó Chỉ Là Một Thư Sinh Yếu Đuối!

Chương 1434. Đó chỉ là một thư sinh yếu đuối!
Chương 1434. Đó chỉ là một thư sinh yếu đuối!

Trần Thiên Hạo khẽ giật mình, cười nói: “Chúng ta cũng có lấy mạng anh ta đâu, chúng ta chỉ cần moi kỹ thuật từ miệng anh ta thôi, đến lúc đó, dịu dàng một chút là được.”

“Nếu như tên này vẫn cứng miệng, thì cô cho anh ta một cái mỹ nhân kế, anh ta đẹp trai như vậy, cô cũng không lỗ.”

Trần Thiên Hạo nói xong còn lộ ra vài phần chế nhạo.

“Anh. . .” Cô gái vô cùng tức giận, đôi mắt đẹp trừng một cái.

Trần Thiên Hạo nhếch miệng cười nói: “Đến cũng đến rồi, thử một lần đi! Yên tâm, chúng ta cũng không làm chuyện gì thương thiên hại lý cả! Có lẽ. . . đối với anh ta thì đây cũng là một chuyện tốt, để cho anh ta học được một bài học, sau này phải biết yêu quý tính mạng của mình, phải dẫn theo nhiều vệ sĩ vào.”

Cô gái trợn trắng mắt, nhưng không nói gì, mấy người bên cạnh cũng do dự một lúc, rồi đều gật đầu.

“Tất cả đồng ý, vậy. . . bắt đầu chuẩn bị đi! Cũng không chỉ có chúng ta theo dõi đâu, còn có mấy đám người nữa kìa, không thể để mấy đám người kia cướp được, đám người đó sẽ không nhân từ như chúng ta đâu.”

Trần Thiên Hạo vỗ tay một cái, lại ra hiệu cho tài xế lái xe trở về để làm công tác chuẩn bị.

“Về nhà, bệnh viện, nhà hàng, Thần Chân, lại về nhà. . .”

“Lại về nhà, ăn cơm ở nhà hàng, Thần Châu, lại về nhà. . .”

“Vẫn là như vậy!”

“Cuộc sống của tên này cũng quá đơn điệu rồi! Cuộc sống của những kẻ có tiền không phải rất có màu sắc sao? Tại sao tên này không đi chơi? Không đi bar uống rượu? Mỹ nữ đâu? Tên này không thích sao?”

Trần Thiên Hạo lại nhìn nửa ngày thì lập tức nghi ngờ, rốt cuộc tên đó có phải là đại gia không, có phải tỷ phú không, có còn là đàn ông không?

Nếu như mình có nhiều tiền như vậy, thì ngày nào cũng ăn chơi đàng điếm, tìm cô nàng xinh đẹp nhất, đắt tiền nhất, ngày nào cũng thay một cô.

“Uổng cho gương mặt đẹp trai như vậy, quá lãng phí, nếu cho tôi thì có phải tốt không, nếu tôi có gương mặt đó, thì có cô nàng nào mà không cua được! Đúng là một con mọt sách! Đầu gỗ.”

Trần Thiên Hạo chỉ tiếc rèn sắt không thành thép!

Cô gái Hoa kiều trợn trắng mắt, mở miệng mỉa mai: “Anh cho rằng anh cũng khốn nạn giống như anh à!”

Trần Thiên Hạo vẫn luôn không thèm để ý đến mấy loại công kích này, da mặt anh ta rất dầy, hơn nữa, người ta cũng nói đúng sự thật mà.

“Tất cả chuẩn bị xong chưa! Ngày mai chúng ta sẽ ra tay! Tối mai, chúng ta chờ tên đó ở trên đường, chặn xe lại, sau đó đưa tên đó đến nơi chúng ta đã chuẩn bị.”

“Đến khi đó, tôi sẽ liên lạc với người thuê, để họ tìm vài chuyên gia ở phương diện này, như vậy mới có thể hỏi được những kỹ thuật quan trọng, đến khi xong việc, chúng ta lại thả tên đó đi, sau đó sẽ rời đi trong đêm, vé máy bay cũng an bài xong xuôi rồi.”

“Kế hoạch này, quá hoàn mỹ.”

“Vậy. . .nếu như anh ta không nói thì sao? Không chịu phối hợp thì sao?” Người đàn ông đeo kính hỏi.

Trần Thiên Hạo lại không lo lắng chút nào, cười tự tin nói: “Tôi tin rằng, tên đó là một người thông minh, sẽ hiểu được nên lấy hay bỏ, vì một chút kỹ thuật mà mất mạng thì không đáng đâu! Với lại, loại thư sinh yếu đuối này có thể to gan đến đâu chứ, dọa một chút là sẽ sợ mất hồn mất vía thôi, đến khi đó còn không ngoan ngoãn phối hợp sao!”

“Cũng đúng!” Người đàn ông đeo kính gật đầu.

Tuy họ Diệp này có trí tuệ siêu phàm như yêu nghiệt, nhưng trên bản chất thì vẫn là một thư sinh yếu đuối, tuổi tác cũng nhỏ, hoàn toàn chính xác là dễ đối phó.

Hôm sau, chạng vạng tối.

Mấy người bọn họ ngồi trong một chiếc xe Van, yên lặng chờ đợi tại một góc rẽ trên một con đường vắng vẻ.

Một lát sau, có điện thoại vang lên, đầu dây bên kia là một giọng nói thanh thúy của phụ nữ.

“Anh ta ra rồi.”

Trần Thiên Hạo trầm giọng nói: “Rất tốt, cô chậm rãi theo sau, đừng để bị phát hiện! Năm phút sau lại báo vị trí cho tôi.”

“Được rồi, nhận được!”

“Làm việc!”

Trần Thiên Hạo móc một cái mặt nạ ra, đeo lên, đây là một cái mặt nạ hoạt hình chuột Mickey.

Ba người khác cũng lấy mặt nạ ra, đeo lên.

Một lát sau, cô gái kia lại báo cáo.

“Hình như. . .vẫn còn có những người khác đi theo.”

Trần Thiên Hạo trả lời: “Không sao, chuyện bình thường, không cần lo lắng! Chắc chắn chúng ta sẽ là người ra tay trước.”

“Được, nhận được!”

“Sắp đến rồi, mọi người chuẩn bị đi!”

Lại đợi thêm một lát, Trần Thiên Hạo nhìn qua cửa sổ, có thể nhìn thấy một chiếc xe đang đi đến trong màn đêm, còn là một chiếc xe thể thao màu đen rất ngầu và phong cách.

“Được! Bọn tôi thấy rồi. . .Đi, lái qua, chặn đường tên đó!”

Xe lái qua, một tiếng phanh gấp vang lên, chiếc xe Van đã chặn đầu chiếc xe thể thao kia, chiếc xe thể thao phanh gấp, rồi dừng lại.

“Đi!”

Cửa xe mở ra, ba người nối đuôi nhau đi xuống, lao đến bên cạnh xe thể thao, trong tay người đàn ông cao to kia còn có một cái gậy sắt, anh ta đang định vung tay nện vào cửa sổ xe thể thao.

“Các người. . .muốn làm gì!”

Cạch!

Cửa xe thể thao từ từ mở ra, bóng người bên trong thản nhiên bước xuống xe, trên gương mặt đẹp trai kia chỉ là một mảnh dửng dưng.

Diệp Mặc quét mắt nhìn một vòng, lại tựa vào cửa xe, khóe môi nhếch lên, giống như đang xem trò vui vậy.

Hết chương 1434.
Bình Luận (0)
Comment