Người đàn ông râu quai nón ở một bên cau mày nói: “Tên này rất to gan, hôm qua tôi thấy tên này không sợ một chút nào, lại còn quan tâm chiếc xe kia nữa.”
Trần Thiên Hạo lại suy nghĩ một lúc, bỗng nhiên giãn mày ra, nhếch miệng cười: “Anh ta càng lợi hại thì càng tốt! Sau này tôi và anh ta sẽ là thông gia, có quan hệ họ hàng thân thích rồi, nếu như sau này không lăn lộn được nữa, vậy tôi liền trở về, đi theo anh ta lăn lộn, dưỡng lão như sư muội”
Lăn lộn với một thủ phủ, vừa nghe đã thấy có tiền đồ rồi.
“Thông gia cái gì, anh nghĩ hay thế!” Cô gái Hoa kiều trợn trắng mắt, cười nhạo nói: “Sư muội của anh có nhận anh sao?”
Trần Thiên Hạo cười nói: “Mặc kệ cô ấy có nhận hay không, thì tôi đều là sư huynh của cô ấy, cái tầng quan hệ này, cô ấy muốn chối cũng không được.”
Râu quai nón tò mò hỏi: “Thật sự không ngờ cô ấy lại là sư muội của anh, rốt cuộc thì ai là người mạnh hơn? Anh là sư huynh, chắc sẽ mạnh hơn nhỉ?”
“Không không không, tôi kém cô ấy nhiều lắm!” Trần Thiên Hạo khoát tay chặn lại.
Râu quai nón kinh ngạc nói: “Cô ấy còn mạnh hơn anh rất nhiều sao? Tối hôm qua tôi thấy hai người ra tay cũng không chênh lệch lắm mà.”
“Đó là dưới trạng thái bình thường thôi!” Trần Thiên Hạo nói: “Bình thường mà so chiêu thì tôi có thể sẽ mạnh hơn cô ấy một chút, nhưng cũng chỉ là một chút thôi, nhưng năm gần đây, cô ấy tiến bộ rất nhiều.”
“Trạng thái bình thường? Còn có trạng thái không bình thường sao?”
Mấy người trong xe đầu khẽ giật mình, đều có chút buồn bực khó hiểu.
Trần Thiên Hạo quay đầu, đảo mắt nhìn qua từng người, rồi thần thần bí bí mà nói: “Đương nhiên! Trên người sư muội này của tôi, có một bí mật rất lớn đấy!”
“Bí mất gì?”
“Không nói cho các người!” Trần Thiên Hạo cười hì hì, thản nhiên nói, nhất thời khiến mấy người trong xe tức giận không nhẹ.
“Đi thôi!”
“Đi đâu?”
“Tôi tìm hiểu rồi, bên kia có một quán mát xa! Chúng ta qua đó luôn đi! Tôi đã xem đánh giá rồi, nơi này không phải mát xa lành mạnh đâu! Anh đây mời mọi người đi mát xa.”
“Vậy thì đi thôi, nhanh nào!”
“Đi chết đi! Đám đàn ông thối này!”
. . .
Diệp Mặc đi gặp mặt bác sĩ Amano, sau đó lại đến phòng bệnh Vip, kiểm tra cho Toyota Koichiro một chút.
Khôi phục rất tốt, không có vấn đề gì.
“Toyota tiên sinh, thân thể của ông đã không có vấn đề gì rồi, có thể ra viện rồi!”
“Diệp thần y, đa tạ!”
Thái độ của Toyota Koichiro đã trở nên khách khí hơn rất nhiều, còn cúi đầu bái tạ.
Diệp Mặc thản nhiên nói: “Không cần! Nhớ thanh toán hóa đơn là được!”
Sau đó, Diệp Mặc quay sang nhìn về phía mỹ nhân xinh đẹp mặc váy đen đang đứng lẳng lặng ở bên cạnh.
“Sakeko tiểu thư, cô suy nghĩ đến đâu rồi?”
Nàng vẫn là một thân khí chất u buồn, thê lương như cũ, chỉ là dung mạo quá mức xuất chúng, lộ ra vẻ rung động lòng người, có một loại phong tình đặc biệt.
Chiếc váy đen trên người nàng hơi bó sát, phác họa ra những đường cong uyển chuyển và bay bổng.
“Tôi. . .”
Toyota Sakeko hơi chay mày ngài, chần chờ một chút rồi vẫn gật đầu.
Tuy rằng nàng không ôm hi vọng gì quá lớn, nhưng vẫn có thể thử một chút, nàng cũng uống thuốc theo đơn của Diệp thần y cho rồi, cảm thấy dạ dày và thân thể của mình cũng khá hơn một chút.
Có thể Diệp thần ý thật sự có y thuật thần kỳ như vậy chứ không phải khoác lác, có thể chữa bệnh cho nàng mà không cần trị liệu bằng hóa chất.
“Làm phiền Diệp thần y rồi!”
Nàng lại cúi đầu 90 độ.
“Được! Vậy cô chờ vài ngày đi! Chờ tôi làm thuốc xong thì sẽ giải phẫu cho cô, sau đó thì chỉ cần uống thuốc là được!” Diệp Mặc gật đầu.
“Hả?” Toyota Sakeko khẽ giật mình, ngẩng đầu kinh ngạc nhìn qua.
Làm thuốc xong?
Thuốc gì?
Hiện giờ mới làm sao?
“Dùng thuốc Đông y cũng có thể trị bệnh của cô, nhưng hiệu quả lại không tốt lắm, sẽ phải uống rất lâu, hiện giờ tôi đang làm một loại thuốc mới, qua vài ngày nữa sẽ mang đến cho cô.”
Diệp Mặc nói: “Loại thuốc này vừa nghiên cứu ra, vẫn chưa thông qua xét duyệt, nhưng mà tôi có thể cam đoan, thuốc này không có vấn đề gì.”
“A?” Toyota Sakeko lại sửng sốt.
Toyota Koichiro ở bên cạnh cũng ngẩn ngơ, cau mày hỏi: “Thuốc vừa nghiên cứu xong? Thuốc gì? Có thể uống không?”
Ông ta cảm thấy rất cổ quái, vị Diệp thần y này không chỉ biết khám bệnh cho bệnh nhân, mà còn biết nghiên cứu thuốc nữa sao? Hai thứ này là hai lĩnh vực hoàn toàn khác nhau mà!
Diệp Mặc nói: “Đương nhiên có thể uống, không có vấn đề gì, loại thuốc này là của Thần Châu, sau này sẽ được lên sàn tiêu thụ.”
“Thần Châu?”
Toyota Koichiro khẽ giật mình, trên mặt cũng lóe lên một tia kinh sợ.
Ông ta cũng đã nghe qua cái tên này, cũng biết công ty này chính là công ty phát triển loại thuốc kèo dài tuổi thọ kia, là xí nghiệp mới trỗi dậy làm chấn động toàn bộ thế giới, cũng là xí nghiệp dược khoa học kỹ thuật mạnh nhất Hoa quốc hiện giờ.
Diệp Mặc cười nói: “Ông nghe nói qua rồi à? Ừm! Thần Châu cũng là của tôi, nếu phối hợp với giải phẫu trị liệu, vậy loại thuốc này của chúng tôi có thể chữa trị đại đa số bệnh ung thư giai đoạn đầu.”
Toyota Koichiro nghe vậy thì toàn thân chấn động, hai mắt không nhịn được mà trợn tròn lên, hiển nhiên là bị tin tức kinh người này làm cho khiếp sợ.