Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1451 - Chương 1451. Toàn Bộ Đều Chấn Động

Chương 1451. Toàn bộ đều chấn động
Chương 1451. Toàn bộ đều chấn động

Hai mẹ con Lưu Đông Diễm ở đối diện đang cười cười nói nói, thần sắc bỗng nhiên khẽ động, ánh mắt cũng đi theo bóng lưng kia, trên mặt họ còn lộ ra vài phần tò mò và hưng phấn.

Cô em họ này lại dám gọi người đến thật, đây không phải muốn tự làm mất mặt mình ở trước mặt họ hàng và thân thích sao! Lát nữa phải chê cười cô em họ này một trận mới được.

Tôn Kiệt Huy ở bên cạnh cũng duỗi cổ nhìn qua.

Chỉ thấy bóng người xinh đẹp kia đi ra khỏi đại sảnh, một lát sau lại dẫn một người đi vào, nhìn từ phía xa thìn gười này rất cao lớn, mặt đeo khẩu trang, nhưng có thể nhận ra là rất trẻ tuổi.

“Còn đeo khẩu trang nữa, sao thế, sợ bị người khác nhận ra à!” Mợ ba lại mở miệng giễu cợt, “A, đúng là rất trẻ nha, có điều, cũng chỉ trẻ mà thôi.”

Khi người đến gần một chút, bọn họ cũng nhìn thấy rõ ràng hơn, còn có thể nhìn thấy gương mặt đẹp trai kia qua lớp khẩu trang, một đôi mắt thâm thúy mê người, chỉ cần nhìn vào đôi mắt đó thì giống như bị câu hồn đoạt phách luôn vậy.

Vẻ mỉa mai trên mặt bà ta cũng từ từ biến mất, sắc mặt từ từ trở nên cứng ngắc.

Đây rõ ràng không phải là xấu đến mức không dám gặp người, mà là một anh chàng cực kỳ đẹp trai, tiểu yêu tinh này tìm một anh chàng đẹp trai, còn có tiền như thế này ở đâu vậy?

Lưu Đông Diễm ở bên cạnh, sắc mặt cũng cứng lại, tiếp đó lại nghiến răng, lộ ra vẻ ghen tị mãnh liệt.

Sau đó, hình như cô ta nhận ra gì đó, liền nhíu mày, lộ ra vài phần nghi ngờ.

Sao người này cứ quen quen thế nhỉ, như là đã nhìn thấy ở đâu rồi.

Không thể nào đâu!

Tần Nhã chậm rãi đi qua, mỉm cười với cha mẹ mình rồi giới thiệu: “Cha, mẹ, đây là bạn của con, Diệp Mặc!”

Diệp Mặc tháo khẩu trang xuống, tiến lên một bước, hơi khom người với cặp vợ chồng ở trước mặt, lại đưa tay ra, nhiệt tình nói: “Chào dì, chào chú!”

Ầm!

Người cha Tần run lên, tay cũng run lên theo, đôi đũa trong tay cũng rơi xuống bàn, tạo thành những âm thanh đinh đương, nhưng ông vẫn hồn nhiên không biết, chỉ trợn trừng mắt mà nhìn chằm chằm vào người thanh niên này.

Tay mẹ Tần cũng run run một chút, mặt mũi tràn đầy hoảng hốt và không dám tin.

Bà nhìn người thanh niên ở trước mặt này, lại cảm thấy như mình đang nằm mơ giữa ban ngày vậy, quá không chân thực.

Keng!

Bên đối diện cũng có một tiếng vang giòn, ly pha lê trong tay Lưu Đông Diễm cũng rơi xuống bàn, nước chanh bắn tung tóe đầy người cô ta, nhưng cô ta vẫn không hề hay biết, vẫn cứ ngơ ngác mà nhìn người thanh niên kia.

Mẹ cô ta ở bên cạnh thì miệng đã há hốc thành hình chữ O rồi, biểu cảm thì giống như gặp quỷ giữa ban ngày vậy.

Tất cả người trên bàn đều sững sờ, hai mắt trợn trừng trừng, bên trong tràn đầy rung động đến cực hạn, còn có vẻ không thể tin nổi.

Bởi vì người thanh niên Tiểu Nhã vừa dẫn đến này quá nổi tiếng, không ai là không biết.

Thế nhưng mà, một nhân vật hiển hách và tôn quý như vậy, tại sao lại có quan hệ với Tiểu Nhã, tại sao Tiểu Nhã lại có thể dính vào một nhân vật như vậy?

Thậm chí bọn họ còn nghi ngờ, có phải mình đang nằm mơ hay không?

“Cậu ta. . .cậu ta. . .cậu ta. . .” Rốt cuộc mợ ba cũng không nhịn được mà hét ầm lên, gương mặt mo được trang điểm đậm đặc kia đã méo mó vì kinh hãi quá độ, lại càng trở nên xấu xí hơn.

“Anh ấy làm sao? Mợ, mợ không biết anh ấy à?” Tần Nhã mỉm cười.

Mợ ba lại hết ầm lên: “Cháu. . .cháu và cậu ta. . .”

Bà ta cắn chặt răng, ghen ghét đến mức sắp nổi điên rồi.

Làm sao tiểu yêu tinh này lại có thể dính vào một nhân vật như vậy, dựa vào cái gì chứ? Con ranh này lớn lên chỉ xinh đẹp hơn con gái mình một chút xíu mà thôi, làm sao lại có thể câu được một nhân vật như vậy?

So sánh với người này, thì Kiệt Huy là cái chim gì chứ?

Chỉ là một công tử nhà giàu mà thôi, trong túi cũng không có bao nhiêu tiền cả, còn người ta lại thật sự là nhà giàu nhất nước, nghe nói tài sản trong tương lai có thể lên đến hơn chục nghìn tỷ, phóng mắt toàn thế giới, cũng sẽ là người giàu số một số hai thế giới.

Hơn nữa, người này không chỉ có tiền, mà còn cực kỳ nổi tiếng, nhà Đông Đằng kia chính là xí nghiệp khoa học kỹ thuật số một cả nước, là niềm kiêu ngạo của cả nước, còn cả mạng lưới quan hệ của người này nữa, không phải đại lão giới kinh doanh, thì cũng là đại lão Viện Sĩ.

Trong mắt bà ta, nhưng người này đều là những nhân vật lớn bằng trời!

“Anh ấy là bạn của cháu!” Tần Nhã lại cười nói, nàng liếc mắt nhìn về phía mợ ba, lại quay sang nhìn về phía chị họ thì hơi nhíu mày.

Sắc mặt Lưu Đông Diễm hơi dịu lại, cuối cùng cô ta cũng lại tinh thần, khi nhìn thấy ánh mắt khiêu khích của em họ mình thì mặt nhất thời đỏ lên, chỉ cảm thấy vô cùng khó xử, vừa rồi cô ta còn dương dương đắc ý, nhưng nào ngờ, đẳng cấp của người ta còn cao hơn cô ta không biết bao nhiêu lần.

Chỉ sợ trong mắt cô em họ này, thì vừa rồi bản thân mình giống như một tên hề!

Cô ta nắm chặt tay, cúi đầu xuống không dám nói tiếng nào, đến cả cổ cũng đã đỏ lên.

Tần Nhã nhìn thấy Lưu Đông Diễm cúi đầu xuống, liền quay sang, lạnh lùng nhìn Tôn Kiệt Huy kia.

Tôn Kiệt Huy cũng vừa tỉnh táo lại, giờ không khỏi run lên, bị dọa cho mồ hôi lạnh chảy ướt sũng cả áo.

Má ơi!

Đây chính là Diệp thủ thủ, là truyền kỳ trong giới kinh doanh, coi như là cha anh ta nhìn thấy thì cũng phải khép nép, không dám đắc tội chút nào, não mình bị nước vào hay sao mà lại dám đắc tội với người phụ nữ của vị này chứ!

Anh ta vừa nghĩ đến hậu quả của việc này thì liền hối hận, sợ hãi. . .nhiều loại cảm xúc đan xen.

Hết chương 1451.
Bình Luận (0)
Comment