Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1486 - Chương 1486. Một Tỷ Không Nhiều!

Chương 1486. Một tỷ không nhiều!
Chương 1486. Một tỷ không nhiều!

Mọi người đi vào phòng khách ngồi, Dương Yến liền cười nói.

“Thầy Từ suốt ngày nhắc đến ông đấy.”

“Bây giờ ông chính là bảo bối của thầy, cả đời này thầy đều có thể khoác lác rằng đã dạy dỗ được một học sinh thành thủ phủ.”

“Đúng vậy nha!” Phó Tư Vi ngồi xuống bên cạnh, nàng vởi khăn quàng cổ và áo khoác xuống, để lộ ra phong thái tinh tế thướt tha, một chiếc váy đầm lông nhung màu đen, phối hợp với một đôi tất chân màu đen, vừa nóng bỏng lại gợi cảm.

So với Dương Yến thì nàng câu nệ hơn một chút, đùi ngọc khép chặt, ánh mắt liếc nhìn bốn phía, khi thi xem cách trang trí trong phòng, khi thì lại nhìn hai đứa bé, có đôi khi lại vụng trộm liếc nhìn vào bóng người phía trước kia.

Diệp Mặc nghe thế liền mỉm cười, lại đi pha trà cho hai người trước.

Dương Yến hỏi: “Khi nào thì ông trở về?”

Diệp Mặc cười nói: “Hai ngày nữa đi!”

“Ừ! Vậy. . . bây giờ ông rất bận rộn đúng không? Vì sao vẫn còn live stream nữa, bận rộn như vậy, ông giải quyết được sao? Hay là. . . đừng live stream nữa, dù sao ông cũng không thiếu tiền!” Dương Yến nâng chén trà lên, thổi vài hơi rồi uống một hớp.

Cô rất không hiểu, vì sao người bạn học cũ này vẫn luôn kiên trì live stream.

Dưới cái nhìn của cô, thì chuyện này hoàn toàn không cần thiết, thân phận của vị này đã khác xưa rồi, có rất nhiều việc phải làm, riêng chuyện đi xã giao thôi cũng đã mệt chết rồi, thế mà còn gạt chút thời gian để live stream nữa.

“Không có gì! Giải quyết được!”

Dương Yến quan sát Diệp Mặc một phen liền gật gù: “Được rồi! Tôi thấy khí sắc của ông vẫn rất tốt.”

Có thể là do Diệp Mặc là loại người quá dư thừa tinh lực đi, loại người này đều là quái vật, hoàn toàn khác với người bình thường.

Dương Yến nhìn thấy Diệp Mặc đi vào nhà bếp bận rộn, liền vội vàng đứng dậy: “Tư Vi, bạn ngồi đây trông bọn nhỏ nhé, mình đi vào hỗ trợ, lát nữa bạn chỉ cần phụ trách ăn là được rồi!”

“Ừ, được!”

Phó Tư Vi vốn muốn đi vào cùng, nhưng nhìn thấy hai đứa bé thì vẫn ngồi xuống chỗ cũ.

11 giờ 30, mọi người bắt đầu ăn cơm.

Diệp Mặc ăn một chút, rồi lại cho bọn nhỏ ăn, hắn đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía đối diện: “Bạn. . . sau này bạn có tính toán gì không?”

“Ah?” Phó Tư Vi ở đối diện lập tức dừng đũa lại, nàng vô thức lè lưỡi liếm bờ môi đỏ bóng loáng của mình một cái, rồi nói: “Tính toán gì? Mình. . . mình vẫn làm luật sư mà!”

Diệp Mặc nói: “Làm luật sư vừa mệt mỏi lại vừa không kiếm được bao nhiêu tiền.”

Phó Tư Vi lại liếm môi, nói khẽ: “Cũng được mà!”

Cái nghề luật sư này, nghe thì có vẻ rất hãnh diện, nhưng hoàn toàn chính xác là rất mệt mỏi và vất vả, nhất là những luật sư trẻ tuổi, thu nhập không cao, tiền đồ lại không lớn, bởi vì nàng có quan hệ với Diệp Mặc, cho nên mới được chiếu cố đặc biệt, nên lăn lộn rất khá trong công ty luật.

“Mình học cái này, không làm luật sư thì còn có thể làm gì?”

Diệp Mặc nói: “Chỉ cần bạn thấy hứng thú thì vẫn có thể tiếp tục làm luật sư mà, nhưng bạn có thể làm một ít nghề phụ nữa, như đầu tư hoặc là kinh doanh gì gì đó chẳng hạn, mình có thể đầu tư cho bạn ít tiền, bạn thấy thế nào?”

“Đầu tư? Kinh doanh?” Phó Tư Vi khẽ giật mình, rồi lại cười khổ: “Nhưng mà mình không có kinh nghiệm gì cả! Chẳng may thua lỗ thì sao bây giờ?”

Diệp Mặc mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Thua lỗ cũng không sao cả!”

“Chuyện này. . .” Phó Tư Vi hơi nhăn mày, nhất thời nàng thấy hơi do dự.

Dương Yến ở bên cạnh mút mút đũa, lại nhìn trái một chút, nhìn phải một chút, rồi lập tức nhíu mày, đá Phó Tư Vi một cái ở dưới bàn, rồi nháy mắt ra hiệu, lại tiến lại gần, nhỏ giọng nói: “Bạn đáp ứng đi thôi.”

“Thế nhưng mà. . .”

“Thế nhưng cái gì, Diệp Mặc là muốn bạn kiếm tiền giúp sao? Ngây thơ! Diệp Mặc lại không thiếu tiền, là tạo cơ hội cho bạn thôi!” Dương Yến nói với giọng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, rồi lại quay sang Diệp Mặc: “Diệp Mặc, ông chuẩn bị đầu tư cho Tư Vi nhà chúng ta bao nhiêu?”

Diệp Mặc ngẫm nghĩ một chút, rồi nói: “Đầu tư. . . một tỷ trước đi!”

Dương Yến ngẩn ngơ, hai mắt lập tức trợn tròn lên, gần như là hét ra tiếng: “Bao. . .bao nhiêu cơ?”

Diệp Mặc kinh ngạc nói: “Một tỷ! Cũng không nhiều mà!”

Dương Yến cứng đờ tại chỗ, nửa ngày cũng không nói lên lời, Phó Tư Vi ở bên cạnh cũng há hốc miệng thành hình chũ O, hiển nhiên là cũng bị rung động đến cực hạn nên mới có biểu cảm như vậy.

Rất lâu sau, Dương Yến rốt cuộc cũng lấy lại tinh thần, liền run lên.

Trong chớp mắt, Dương Yến lại có một loại xúc động, muốn quỳ xuống dập đầu cho người bạn học cũ này của mình, để lấy ít tiền làm kinh doanh buôn bán, vậy đời này của cô sẽ sang trang mới, sẽ phát đạt, người bạn học cũ này là quý nhân của đời mình nha!

Nhưng da mặt của cô không đủ dầy, hoặc là cân nhắc đến Tư Vi còn ở bên cạnh, cho nên cuối cùng vẫn không quỳ xuống.

Diệp Mặc dừng một chút rồi nói tiếp: “Thật ra thì thua lỗ cũng không sao cả, thua lỗ thì mình lại ném thêm chút tiền nữa là được, tầm 10 tỷ thì mình vẫn ném được, dù sao cũng không nhiều.”

Hết chương 1486.
Bình Luận (0)
Comment