Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1489 - Chương 1489. Dương Mạn Ny: Đừng Phạm Sai Lầm!

Chương 1489. Dương Mạn Ny: Đừng phạm sai lầm!
Chương 1489. Dương Mạn Ny: Đừng phạm sai lầm!

Trở lại Hồ Phỉ Thúy, Ngọc Tình ở lại bốn ngày.

Hàng ngày, buổi sáng Diệp Mặc ở nhà bầu bạn với nàng và các con, buổi tối thì đi phòng làm việc bận rộn một chút, sau đó lại trở về.

Dương Mạn Ny cũng một mực ở nhà, ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, còn thỉnh thoảng phàn nàn là lại tăng cân.

Nhưng Diệp Mặc liếc mắt một cái, liền phát hiện nàng không hề tăng cân, phong thái của nàng vẫn nở nang sung mãn như cũ, so với khi mới quen thì còn gầy hơn không ít, đương nhiên, phong vận thành thục của nàng vẫn không giảm bớt chút nào, trái lại còn càng xinh đẹp mê người hơn.

Dường như nàng đã quên chuyện lúc trước, cho nên tỏ vẻ rất tự nhiên, chỉ có khi hai người ở chung với nhau thì mới sẽ lộ ra vẻ hơi khác thường.

“Chào buổi sáng!”

Sáng ngày hôm nay, Dương Mạn Ny lại dậy sớm như thường lệ, rồi chạy vào phòng bếp nhìn một lượt.

Nàng che kín bộ đồ ngủ bằng tơ trên người, rồi tiến lại bên cạnh Diệp Mặc, mắt nhìn qua bếp lò vài lần, rồi gật đầu hài lòng.

“Ừm! Nhân hôm nay không tệ nha!”

Hôm nay lại là bánh bao hấp, nhưng nhân bánh thì lại khác biệt.

Dương Mạn Ny liếc mắt nhìn một chút, giả bộ như không có gì mà hỏi: “Khi nào anh đi nước N, đã quyết định chưa?”

Diệp Mặc nói: “Vẫn chưa, chắc phải mấy hôm nữa, hôm nay tiễn hai người rời đi, ngày mai tôi còn phải đến Thiên Hải một chuyến, bên phía Đông Đằng cũng có việc, sau đó sẽ trở lại Đế Kinh, bận rộn vài ngày rồi mới có thời gian.”

“Bận rộn thế à! Cũng đúng, anh bây giờ chính là người bận rộn nha!” Dương Mạn Ny gật đầu: “À đúng rồi, trước kia anh đã nói là không làm ăn với người nước ngoài mà, vậy anh qua bên đó làm gì?”

“Dù sao thuốc của Thần Châu cũng phải bán ra nước ngoài, tôi qua đó chủ yếu là vì chuyện của công ty chi nhánh, trước khi tôi từ chối là vì bọn họ muốn mua đứt thuốc của tôi rồi tự mình kiếm tiền.” Diệp Mặc giải thích mọt chút.

“Cũng đúng! Không thể để họ kiếm tiền của mình được! À đúng rồi, bên nước N có vài sản nghiệp rất phát triển, tôi cảnh cáo anh, đừng phạm sai lầm, bằng không. . . Hừ!” Nàng ngẩng đầu lên, liếc mắt lườm qua một cái.

“Sản nghiệp gì?”

Diệp Mặc đầu tiên là hơi giật mình, tiếp theo thì bừng tỉnh, a lên một tiếng.

Nổi danh nhất nước N, đương nhiên là những bộ phim kia rồi.

Nếu như còn độc thân, thì đúng là hắn cũng muốn thể nghiệm một chút, nhưng bây giờ, đương nhiên là không thích hợp.

Dương Mạn Ny nhíu mũi ngọc tinh xảo một cái, hừ nói: “Anh giả vờ giả vịt cái gì! Có người đàn ông nào mà không biết chứ, trước kia còn xem không ít mới đúng! Còn nữa, anh cũng đừng ăn cái này cái kia, quá bẩn! Dù người khác mời cũng không được!”

“Khụ khụ! Yên tâm!” Diệp Mặc vội vàng trả lời, gật đầu như giã tỏi.

Dương Mạn Ny nhướn mày lên, lộ ra vài phần hài lòng, bỗng nhiên nàng lại ý thức được gì đó, gương mặt xinh đẹp đột nhiên đỏ bừng lên.

Với thân phận của mình, hình như không có tư cách quản Diệp Mặc như vậy, Diệp Mặc có thể sẽ suy nghĩ nhiều không?

“Tôi. . . tôi chỉ là quản anh thay Ngọc Tình thôi, chứ không có ý gì khác cả! Hiểu chưa! Anh đừng có nghĩ nhiều! Tôi mới không thèm quản anh!”

Nàng ngước gương mặt xinh đẹp lên, thì thầm một tiếng, sau đó liền đỏ mặt, rồi vội vàng quay người bước đi, để lại một bóng lưng thướt tha khiêu gơi.

Hơn tám giờ, Dương Mạn Ny mới ngủ dậy lần nữa, nàng mặc quần áo trang điểm xong thì đi ra ngoài ăn sáng.

Gần mười giờ, Ngọc Tình cũng rời giường.

Cơm nước xong xuôi, nàng chơi với bọn nhỏ một lát, xe liền đến cửa.

Diệp Mặc mang hành lý ra ngoài, rồi tiễn hai nàng lên xe.

Buổi chiều, Diệp Mặc gọi dì Vân đến, hắn lại đi ra ngoài một vòng, bệnh viện, khách sạn, Thiên Hành, Phác Ngọc … hầu như đều đi qua một lượt, còn đến công ty luật Kim Bài để gặp Tư Vi, xác nhận chuyện đầu tư đã bàn lần trước.

Buổi tối, lại ăn một bữa cơm với mấy người bạn học cũ như Dương Yến, Chu Dũng, Hạo Dương. . .

Dương Yến lại càng nhiệt tình hơn với Diệp Mặc, mấy người Chu Dũng và Hạo Dương thì càng lộ vẻ câu nệ, hiển nhiên là còn chưa thích ứng được với thân phận thay đổi chóng mặt này của Diệp Mặc.

Một người bạn học cũ bình bình thường thường khi xưa, lập tức biến thành phú nhị đại cũng đã đủ khiến người ta kinh ngạc rồi, kết qua bây giờ còn biến thành thủ phủ nữa, bọn họ thật sự là nằm mơ cũng không dám nghĩ như vậy.

Bọn họ còn nghe Dương Yến nói, vị bạn học cũ này vung tay lên, chính là nện một tỷ cho Tư Vi, sau đó lại nện 100 triệu cho Dương Yến, chuyện này khiến cho bọn họ hoàn toàn chấn động.

Đáy lòng bọn họ cũng muốn nịnh bợ một chút, nhưng mà lại không dám, danh vọng và địa vị của vị bạn học cũ này bây giờ thật sự quá cao, cao đến mức hoàn toàn không phải người cùng một thế giới với bọn họ, cho nên trong lòng của bọn họ đều có chút tự ti.

Cơm nước xong xuôi, Diệp Mặc đi dạo với Phó Tư Vi một lúc.

Phó Tư Vi hỏi: “Lại muốn đi rồi à?”

“Ừm!” Diệp Mặc gật gù.

Nàng yên lặng một lát, giống như không biết nên nói cái gì.

“Bạn. . . bạn không lạnh sao? Cho bạn quàng khăn này!”

Đi dạo được một lát, Phó Tư Vi liền dừng lại, đôi mắt đẹp nhìn Diệp Mặc từ trên xuống dưới, lại nhíu mày khi nhìn thấy bộ quần áo đơn bạc kia của Diệp Mặc, còn lộ ra vài phần đau lòng, nàng vội vàng cởi khăn quàng cổ xuống, định đưa qua cho Diệp Mặc.

Hết chương 1489.
Bình Luận (0)
Comment