Miki Ito lại đắc ý hơn: “Chuyện này quá đơn giản! Chẳng có chút độ khó nào cả!”
Trưa này nàng nhìn thấy tin tức ở trên internet, lại hỏi Takeda tiên sinh một chút, thăm dò được khách sạn này, sau đó lập tức chạy đến đây, lại sử dụng một số thủ đoạn nhỏ, nàng liền thuận lợi lấy được thẻ phòng, rồi chui vào trong này, nàng còn chuyên môn tắm rửa sạch sẽ đến không thể sạch sẽ hơn.
Chỉ là chờ hơi lâu cho nên thấy buồn ngủ, không cẩn thận liền thiếp đi luôn.
Diệp Mặc không còn gì để nói, hắn lại quay đầu nhìn bốn phía một chút.
Vị Miki tiểu thư này cực kỳ tinh ranh, khó có thể đảm bảo nàng sẽ không giấu camera ở quanh đây.
Miki Ito nhếch môi cười duyên nói: “Không có đâu, anh yên tâm đi! Lần trước là do Takeda tiên sinh ủy thác tôi quyến rũ anh, nên cần ghi lại chứng cứ, còn lần này thì là tôi tự nguyện.”
Diệp Mặc nhíu mày, thản nhiên như không nói: “Thật sao?”
Hắn quét mắt một vòng, hoàn toàn chính xác là không có camera chân kim gì gì đó.
“Đương nhiên, người ta chính là sùng bài anh, yêu thích anh nha!” Miki Ito bĩu môi một cái, lại hơi tủi thân mà nói: “Sao anh có thể nghi ngờ người ta chứ!”
Diệp Mặc nghe vậy, khóe mắt liền giật giật vài cái.
Vị Miki tiểu thư này có tâm cơ rất sâu, không thể tin lời của cô ta được.
“Nha! Đã muộn rồi, anh không mệt mỏi sao? Mau tắm rửa rồi đi ngủ đi! Để tắm cho anh nhé!” Nàng lại cười một tiếng, vén chăn lên, đôi chân thon dài và cân xứng liền rơi xuống đất.
Dáng người cao gầy của nàng giãn ra, những đường cong uyển chuyển, tinh tế và bay bổng kia liền hiện rõ một mòn, chỉ liếc mắt nhìn qua là có thể thấy từng mảng từng mảng trắng nõn, da thịt toàn thân trắng như tuyết, trơn bóng oánh nhuận không có chút tì vết nào, nhìn như mỹ ngọc.
Nàng chậm rãi bước qua, dáng người chập chờn, tràn lên từng gợn sóng mê người.
Nàng nhếch môi đỏ, khẽ mỉm cười, khí chất lập tức từ một vưu vật vũ mị câu hồn biến thành một người vợ hiền lành và dịu dàng chu đáo.
“Đi thôi! Để tôi phục vụ anh.” Đôi tay ngọc thon thon của nàng bắt lấy tay của Diệp Mặc, giọng nói điềm đạm lại mềm mềm, vừa có dịu dàng lại vừa có chút thẹn thùng vừa đủ.
“A đúng rồi, cởi áo trước đi!”
Sau đó, nàng ngơ ngác một chút, lại bước đến sau lưng của Diệp Mặc, cởi áo cho hắn.
Trái tim nàng đập thình thịch vì hưng phấn.
Lần gặp mặt gần đây nhất, vị này đã rất giàu có, tài sản lên đến 10 tỷ đô la, hiện giờ lại càng không tầm thường, trực tiếp trở thành thủ phủ của Hoa quốc, tài sản cá nhân lên đến 100 200 tỷ đô la, chỉ cần có thể câu được kẻ ngốc nhiều tiền này, nửa đời sau của mình sẽ có chỗ dựa rồi.
Nếu có thể sinh một đứa bé thì lại càng tốt hơn, nói không chừng còn có thể được chia vài tỷ đô la, cuộc đời trực tiếp cất cánh.
Lần trước là có chút chuyện ngoài ý muốn, nhưng lần này, tuyệt đối có thể thành công!
Nàng cởi âu phục ra, vuốt một chút rồi treo lên, lại muốn giúp Diệp Mặc cởi cúc áo sơ mi, một cúc, hai cúc. . . tâm trạng của nàng càng ngày càng kích động.
Lát nữa phải tắm rửa cho vị này thật tốt, nói không chừng vị này không nhịn được, trực tiếp. . . ở phòng tắm luôn thì. . .
Ai nha!
Vừa nghĩ đến tình cảnh này, nàng nhất thời lại mặt đỏ tim run, thẹn thùng không thôi.
Thật ra nàng cũng không có kinh nghiệm thực chiến gì, cũng chỉ dám nghĩ ngợi những thứ to gan đó mà thôi.
Tình hình trong phòng tắm. . . đúng rồi, có thể để vị này thử ngâm mình một chút, sau đó. . . mình đã xem rất nhiều tài liệu ở trên mạng rồi, không có vấn đề gì. . .
Miki Ito đang hưng phấn, bỗng nhiên lại nghe thấy tiếng gõ cửa vang lên.
Cốc cốc!
Động tác của nàng dừng lại, vô thức nhìn thoáng qua phòng khách.
Lại là vài tiếng gõ cửa, sau đó là một giọng nói mềm mại đáng yêu của phụ nữ.
“Chủ tịch Diệp!”
Diệp Mặc khẽ giật mình, đây không phải Hoàng Khả Hinh, nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp sao!
Hoàng Khả Hinh ở bên ngoài gọi một câu rồi không gọi nữa, mà chỉ nhẹ nhàng gõ cửa, sau đó, liền nghe thấy một tiếng động, hình như là cửa bên cạnh đã mở, ngay sau đso, một giọng nói lạnh lẽo, sắc bén và không khách khí liền vang lên: “Cô định làm gì?”
Chính là Đường Nguyệt Dao.
“Là cô à! Mắc mớ gì đến cô! Tôi có việc muốn tìm chủ tịch!” Hoàng Khả Hinh hừ nói, nàng đối chọi gay gắt chứ tuyệt đối không chịu yếu thế.
“Đêm hôm khuya khoắt còn có chuyện gì!”
“Chuyện gì cũng không liên quan đến cô, trở về phòng của cô ngủ đi, đây là chuyện của tôi và chủ tịch Diệp, cô chỉ là một vệ sĩ mà cũng muốn quản à!” Giọng nói của Hoàng Khả Hinh lại cao hơn vài phần.
“Anh ta ngủ rồi, cô trở về đi!” Đường Nguyệt Dao quát nhẹ: “Cô đừng tưởng tôi không biết cô nghĩ cái gì, cô muốn bò lên giường của anh ta chứ gì! Hừ, không biết xấu hổ, không phải cô có bạn trai rồi sao, bạn trai của mặc kệ cô làm thế này à! Thật sự là không biết xấu hổ mà!”
Hoàng Khả Hinh hét lên: “Cô mắng ai thế! Tôi có bạn trai hay không cũng không liên quan đến cô! Tránh ra!”
Bầu không khí ở trước cửa đột nhiên trở nên vô cùng căng thẳng.