Mấy phút đồng hồ sau, có tiếng bước chân vang lên ở ngoài cửa.
Hàn Tâm Nhuế tràn đầy mê mang đẩy cửa đi vào phòng, trên người nàng còn mặc một bộ đồ ngủ màu hồng, hiển nhiên là đã nằm ngủ.
“Đây là . . .?”
Hàn Tâm Nhuế quét mắt nhìn quanh, liền triệt để mờ mịt, nàng cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra ở đây.
Đường tiểu thư ở, Hoàng tiểu thư cũng ở, còn có một mỹ nữ khoác áo choàng tắm này là ai?
Đây. . . rốt cuộc là chuyện gì thế này?
Đường Nguyệt Dao vẫy tay: “Cô ta là người nước N, cô mau qua đây phiên dịch cho bọn tôi.”
“A!” Hàn Tâm Nhuế tiến lên phía trước.
“Đường tiểu thư đúng không! Tại sao tôi có cảm giác, dáng vẻ của cô như đang thẩm vấn tôi thế nhỉ?” Miki Ito ngả người về sau, tựa lưng lên chiếc ghế sô pha mềm mại, cười nhạo nói: “Sao thế? Ghen à?”
Lúc nãy nàng cũng nghe thấy hai người phụ nữ này đang tranh giành tình nhân ở ngoài cửa.
Hiện giờ, vị Đường tiểu thư này lại nhắm đầu mâu vào bản thân mình.
“Ghen cái gì! Tôi là vệ sĩ của anh ta, đương nhiên phải phụ trách an toàn của anh ta rồi, an hta nói là cô đã trà trộn vào đây, tôi muốn hổi là, cô trà trộn vào đây kiểu gì?” Đường Nguyệt Dao nói xong còn liếc mắt nhìn về phía Diệp Mặc một chút.
Tên khốn này rõ ràng là đang nói láo, qua loa lấy lệ với nàng, giờ nàng muốn xem người phụ nữ này sẽ che lấp kiểu gì!
Miki Ito bĩu môi một cái, cười xinh đẹp nói: “Chuyện này à! Đơn giản! Cô chỉ cần thuê một phòng trong khách sạn, sau đó tìm một dì dọn vệ sinh phòng, sau đó lừa dì đó để lấy thẻ phòng vạn năng là được rồi.”
“Lừa gạt người khác là một chuyện rất đơn giản, có lẽ là do tôi quá xinh đẹp, cho nên tất cả mọi người đều cảm thấy, một phụ nữ xinh đẹp như vậy, không thể nào là người xấu được, cho nên đều sẽ tin tưởng!”
Miki Ito nói xong còn vênh mặt lên, dáng vẻ rất đắc ý.
Đối với nàng mà nói, diễn trò để lừa gạt người là một kiến thức cơ bản, nó đơn giản giống như ăn cơm uống nước vậy, bằng không thì nàng cũng không thể lừa gạt đám đàn ông kia.
Đường Nguyệt Dao nghe xong thì không khỏi nhíu mày một cái.
Người phụ nữ này. . . hình như không đơn giản chút nào, không phải là người bình thường, chẳng lẽ tên khốn này không lừa mình, mà là người phụ nữ này tự trà trộn vào đây?
“Đường tiểu thư, hiện giờ cô yên tâm rồi chứ! Tôi thấy cũng đã muộn rồi, nên đi ngủ thôi, tôi tiễn mọi người ra ngoài!” Miki Ito đứng lên rồi nói, dáng vẻ như đây là phòng của mình vậy.
Khóe mắt Đường Nguyệt Dao giật một cái.
Hoàng Khả Hinh ở bên cạnh cũng trầm mặt lại, cũng thấy hơi khó chịu.”
“Tôi thấy vẫn rất sớm, không cần vội vã đuổi bọn tôi đi như vậy đâu!” Đường Nguyệt Dao nhìn thoáng qua đồng hồ, cười nói: “Tôi thấy hơi lo lắng, tối nay có thể sẽ có nguy hiểm, cho nên sẽ ở lại đây để bảo vệ anh ta.”
Đường Nguyệt Dao nói xong lại nhìn về phìa Hoàng Khả Hinh: “Này! Cô có muốn ở lại không?”
“Được được!” Hoàng Khả Hinh lập tức gật đầu, thái độ rất kiên quyết.
Nàng cũng đang ước gì được ở lại đây!
Đường Nguyệt Dao lại nói: “Hàn tiểu thư, cô cũng ở lại đây đi!”
“A! Được!” Hàn Tâm Nhuế ngẩn người, rồi thật thà gật đầu.
Rốt cuộc nàng cũng hiểu tình hình ở đây rồi, là vị mỹ nữ nước N này vụng trộm chạy vào phòng, muốn hẹn hò với chủ tịch Diệp, kết quả là bị bắt quả tang.
Hai người Đường tiểu thư và Hoàng tiểu thư thì đang ghen!
Chậc chậc!
Chuyện này là sao ta!
Ban đầu, hai người này đã tranh giành trên máy bay rồi, hiện giờ lại tiếp tục tranh giành, lại còn tăng thêm một người nữa, biến thành ba người tranh giành!
Quả thực là loạn thành một đống mà!
Mị lực của thần tượng cũng quá lớn rồi, ba người phụ nữ cùng ghen, mà mỗi người đều là đại mỹ nữ nữa, đúng rồi, vị Toyota tiểu thư kia cũng là một đại mỹ nữ nữa. . .!
Miki Ito nhìn hai bên một chút, khuôn mặt liền trầm xuống.
Hai người phụ nữ này quá không biết xấu hổ, thế mà lại chuẩn bị ở lại đây để phá hỏng chuyện tốt của nàng!
“Đêm hôm khuya khoắt thì có nguy hiểm gì chứ, Đường tiểu thư, cô quá lo lắng rồi!” Miki Ito mở miệng nói, ngoài cười nhưng trong không cười.
“Ai biết được! Chẳng may có thì sao!” Đường Nguyệt Dao nhún vai một cái, lạnh nhạt quét mắt nhìn qua, hai ánh mắt va chạm vào nhau, tóe ra những tia lửa.
Hoàng Khả Hinh nhìn hai bên một chút, trong lòng lại cảm thấy cực kỳ vui vẻ.
Hai người này càng tranh giành thì càng tốt!
“Hai người này. . .thật hung dữ!” Hàn Tâm Nhuế cũng nhìn hai người một chút, ánh mắt đảo qua bộ ngực của hai người, lại nhìn mình một chút, lập tức cảm thấy tự ti mặc cảm, bi thương và xấu hổ.
Nàng cũng coi như là rất có quy mô, nhưng so sánh với hai người có thiên phú dị bẩm này thì hoàn toàn không đáng nhắc đến!
Hai người trừng mắt, giao phong một lát, Miki Ito liền thở một hơi, trong lòng âm thầm bực bội.
Người phụ nữ này, thật sự quá đáng giận!
Nàng quay đầu, mỉm cười nhìn về phía Diệp Mặc: “Honey, ý của anh thế nào? Anh muốn ai rời đi nào?”
Xoạt xoạt xoạt!
Ba người phụ nữ còn lại, đồng loạt quay đầu, dùng ánh mắt sáng rực mà nhìn vào Diệp Mặc.
“Tôi. . .” Diệp Mặc lúng túng đưa tay gãi đầu, thật ra hắn không muốn ai ở lại cả, bằng không thì hắn cũng không ngủ được.
Nhưng mà, dường như không thể nói như vậy. . .
Trong lòng Diệp Mặc máy động khi chạm vào những ánh mắt sáng rực kia.
Diệp Mặc cười gượng nói: “Hay là . . . tôi đi thôi! Tôi đổi phòng khác, mọi người cứ ở lại gian phòng này đi!”
Miki Ito đang định mở miệng, Đường Nguyệt Dao đã đứng dậy, dứt khoát noi: “Được!”
Như vậy, bất kể là người phụ nữ nước N này, hay là họ Hoàng kia đều sẽ không đạt được ý đồ!
Đường Nguyệt Dao nhìn trái phải một cái, lại mở miệng nói với giọng uy nghiêm không cho cãi lại: “Đi phòng của tôi đi! Tối nay tôi sẽ ở lại chỗ này, còn các cô, ai cũng đừng hòng rời khỏi đây.”
“Vậy. . .tôi đi nhé!”
Diệp Mặc vẫy vẫy tay, gần như là chạy trối chết ra khỏi phòng, xông vào phòng bên cạnh.