Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1510 - Chương 1510. Ba Người Phụ Nữ Tranh Đấu!

Chương 1510. Ba người phụ nữ tranh đấu!
Chương 1510. Ba người phụ nữ tranh đấu!

Rầm!

Cửa đóng lại.

Trong phòng khách của phòng tổng thống, bầu không khí bỗng nhiên yên lặng như tờ.

Bốn người phụ nữ, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, tất cả đều không lên tiếng.

Đường Nguyệt Dao ngước khuôn mặt lạnh lùng cao ngạo lên, dáng như như một người chiến thắng.

Mỹ nữ nước N ở đối diện cắn môi đỏ, có chút thở phì phò.

Nữ tiếp viên hàng không nhìn hai bên một chút, lại nhìn về phía cửa một chút, tròng mắt hơi đảo, giống như đang có ý đồ gì đó.

Hàn Tâm Nhuế đeo kính và mặc đồ ngủ màu hồng đứng ở một bên, gương mặt tràn đầy vô tội và ủy khuất.

Nàng vốn đang ngủ rất tốt, vì sao lại phải lẫn vào trong cuộc chiến của ba người phụ nữ này chứ?

Buồn ngủ quá nha!

Hàn Tâm Nhuế xoa xoa mắt, nhịn không được mà ngáp một cái.

“Khụ! Hay là tôi đi đây! Tôi nhớ ra mình còn có việc ở nhà, nên cần phải về nhà!” Mấy phút đồng hồ sau, Miki Ito nhịn không được mà mở miệng nói, nàng nói xong thì liền muốn đi vào phòng ngủ để lấy quần áo.

Nàng không có chút cơ hội nào khi bị con mụ xấu xa này nhìn chằm chằm vào, còn không bằng đi thì hơn, đợi đến nửa đêm, lại nghĩ biện pháp vụng trộm trở về, dù sao nàng cũng thuê phòng ở khách sạn, chỉ cách có hai tầng, chạy lên rất dễ.

Đường Nguyệt Dao đứng bật dậy, quát lạnh một tiếng: “Đứng lại! Về nhà? Cô là muốn trở về phòng ở bên dưới mới đúng, rồi chờ cơ hội để quay lại!”

Miki Ito dừng chân lại, cười nói: “Không! Không phải! Làm sao có thể! Tôi về nhà thật!”

Đường Nguyệt Dao quát nhẹ: “Vậy được, bọn tôi đi xuống với cô, chờ cô trả phòng rồi lại tiễn cô về.”

Miki Ito nhất thời cạn lời.

Nàng không rên một tiếng mà đi trở về, ngồi xuống đối diện, đôi mắt đẹp trợn trừng nhìn qua bên kia, quai hàm đã phồng lên vì tức giận.

Hoàng Khả Hinh vốn đang muốn mở miệng đòi đi về phòng thì nhìn thấy cảnh này, lập tức thức thời mà ngậm miệng lại.

Con mụ hôi hám này sẽ không để cho nàng đi, bởi vì nàng chính là kẻ địch số một của cô ta, sau đó mới đến lượt người phụ nữ nước N này.

Mà con mụ hôi hám này rất được Diệp tiên sinh tin tưởng, nên nàng cũng hết cách.

“Như vậy thì còn có một vấn đề! Chỉ có một cái giường, ngủ kiểu gì?” Hoàng Khả Hinh liếc mắt nhìn về phía phòng ngủ, nhỏ giọng nói: “Chẳng lẽ. . . chỉ mình cô ngủ trên giường, còn bọn tôi phải ngủ trên sô pha?”

Đường Nguyệt Dao quát nhẹ: “Các cô ngủ trên giường, tôi ngủ trên sô pha để trông chừng các cô.”

Hoàng Khả Hinh lập tức không nói gì nữa.

Con mụ hôi hám này, thật quá ác độc!

“Giường rộng rãi quá! Quả nhiên là phòng tổng thống!” Hàn Tâm Nhuế đi vào phòng ngủ nhìn một chút, cái giường này rộng đến mức có thể để bốn năm người ngủ, ba người nằm là tuyệt đối không có vấn đề.

Hoàng Khả Hinh nhìn hai bên một chút, tìm thấy một cái sạc pin, liền cầm điện thoại di động lên rồi nói với ba người còn lại: “Vị Miki tiểu thư này, cô buồn ngủ rồi sao? Vậy cô đi ngủ trước đi! Hàn tiểu thư, tôi thấy cô cũng buồn ngủ rồi, ngủ trước đi! Tôi thì không buồn ngủ, nên ở phòng khách chơi điện thoại vậy, Đường tiểu thư, nếu cô cũng buồn ngủ thì nằm ngủ trên ghế sô pha đi!”

Đường Nguyệt Dao khoanh tay trước ngực, ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm vào Hoàng Khả Hinh: “Tôi không buồn ngủ! Không buồn ngủ một chút nào!”

Khóe miệng Hoàng Khả Hinh giật giật vài cái, nàng rất muốn mắng chửi người.

Hừ!

Ai mà không biết nói ngoài miệng chứ, tôi xem cô có thể thức đến bao giờ, bà đây chính là nữ tiếp viên hàng không, trước kia thường xuyên thức đêm để làm việc trong chuyến bay, thậm chí ngày đêm điên đảo cũng là chuyện bình thường, sao có thể không thức được bằng cô?

“Tôi cũng không buồn ngủ!” Miki Ito mỉm cười, cũng cầm điện thoại di động lên để lướt web, chơi game.

Hóa ra chỉ có một mình mình buồn ngủ?

Hàn Tâm Nhuế nhìn chung quanh một chút, lại nhịn không được mà ngáp một cái, nhưng nhìn thấy mấy người này không có ý định ngủ, nàng cũng ngại không dám nằm lên giường, cho nên liền dựa vào ghế sa lon để chợp mắt, một lúc sau liền thiếp đi.

Bất tri bất giác, liền đến 12 giờ đêm, Miki Ito ngáp một cái, nàng thấy hơi buồn ngủ rồi.

Lại nhìn thoáng qua hai đối thủ vẫn rất phấn chấn, nàng không chịu thua, liền đi pha cà phê, uống tận hai chén liền.

Vì tôn nghiêm của phụ nữ, hôm nay phải liều mạng với hai người này!

Nàng còn đi rửa mặt, tinh thần lập tức phấn chấn hơn nhiều.

Một giờ, hai giờ. . .

Hoàng Khả Hinh cũng hơi buồn ngủ, nhưng vẫn đang cố gắng chống đỡ, pha chén cà phê để kéo dài tính mạng.

“Sao con mụ hôi hám này có thể chịu đựng giỏi thế nhỉ?”

Nàng liếc trộm qua để đánh giá một phen, liền thấy rất kinh ngạc, con mụ kia vẫn rất có tinh thần, không có chút buồn ngủ nào cả.

“Không được! Tôi đi ngủ!”

Đến bốn giờ, cuối cùng Miki Ito cũng không chịu được, nàng cảm thấy, dù cho giờ này có ra ngoài thì có lẽ cũng không làm ăn được gì, vị kia cũng đã ngủ từ lâu rồi, nào có tinh lực làm chuyện đó chứ, thà rằng đi ngủ, nghỉ ngơi dưỡng sức, để tìm cơ hội trong vài ngày tiếp theo.

Miki Ito trở về phòng ngủ, cởi áo tắm ra, chui vào ổ chăn, cũng chỉ một hai phút liền thiếp đi.

Một lúc sau, Hoàng Khả Hinh ở trong phòng khách cũng không chịu nổi, nàng ngáp liên tục, sau cùng đã ngủ gật trên ghế sô pha.

Hết chương 1510.
Bình Luận (0)
Comment