Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1513 - Chương 1513. Giao Phong

Chương 1513. Giao phong
Chương 1513. Giao phong

Tòa nhà tổng bộ chế dược Takeda.

Một đoàn xe đi đến cổng.

Takeda Sosuke mặc kimono màu đen, lạnh lùng bước xuống xe.

Trước cửa tòa nhà đã có một đoàn người đang chờ, vừa nhìn thấy Takeda Sosuke liền cung kính cúi người.

Dẫn đầu là một người đàn ông trung niên tầm 50 tuổi, nhanh chóng tiến lên đón, mở miệng nói: “Cha!”

Takeda Sosuke nhìn thấy con trai trưởng của mình, liền gật đầu, quát nhẹ: “Tất cả đều đến rồi chứ?”

“Cũng gần đủ rồi!” Takeda Ryusuke lên tiếng: “Cha, tên kia. . .”

“Con yên tâm, cha đã sắp xếp xong xuôi rồi, tên đó sẽ không về Hoa quốc được đâu! Cha sẽ đích thân báo thù cho Takaaki.” Mặt Takeda Sosuke lộ ra vài phần dữ tợn, dùng giọng lạnh lùng nói: “Tên nhãi này đã hại Takaaki, giờ còn muốn thu mua chế dược Takeda của chúng ta, đúng là to gan lớn mật.”

Takeda Ryusuke nheo mắt lại, căm hận nói: “Tên nhãi này thật sự không biết tự lượng sức mình!”

Takaaki chính là con trai của ông ta, cũng là đứa con trai mà ông ta thích nhất, cũng là người có năng lực nhất trong thế hệ trẻ tuổi, vốn còn có hy vọng thay thế ông ta, quản lý sản nghiệp của cả gia tộc.

Nhưng bây giờ đã bị người ta phế, còn không về được nhà.

“Ôi! Tên nhãi này tự tìm đường chết thôi! Tên này còn tưởng rằng đây là Hoa quốc à!” Takeda Sosuke cười nhạo một tiếng, thần sắc tràn đầy kinh thường.

Ánh mắt ông ta đảo qua đám người ở phía sau, rồi gật đầu ra hiệu.

Tại đây có rất nhiều con cháu nhà Takeda, còn có một số quản lý cao tầng của tập đoàn Takeda, rất nhiều người trong đó đều có thân phận cổ đông.

Chế dược Takeda có lịch sử lâu đời và được truyền qua nhiều thế hệ, nên tất nhiên cổ phần sẽ bị phân tán, hầu như các chi các mạch đều sẽ nắm giữ một ít.

Bỗng nhiên, Takeda Sosuke nhướn máy, ánh mắt rơi vào trên thân một người trong số đó.

“Yuuji. . .” Ông ta chậc một tiếng, trên mặt liền lộ ra vài phần không vui.

Yuuji này là mạch của anh trai ông ta, cũng là người nhiều tuổi nhất trong thế hệ trẻ tuổi, giờ cũng gần 40 tuổi rồi!

Nhiều tuổi, năng lực lại không tốt lắm, có thể nói là bình thường, cho nên bị phái đến Hoa quốc, lúc trước còn cam đoan với gia tộc rằng, chắn chắn sẽ khống chế được tên nhãi kia, nhưng mà kết quả thì sao?

Thất bại nhiều lần, làm mọi chuyện đều hỏng bết, nếu như không phải tên này vô dụng, vậy Takaaki sẽ không bị liên lụy!

Từ sau khi Takaaki xảy ra chuyện, tên này lại bắt đầu chạy đi giao thiệp khác nơi, hiển nhiên là có dã tâm thay thế vị trí của Takaaki.

Ôi!

Thật sự là nực cười!

Chỉ bằng loại tầm thường này mà cũng dám mưu toan quyền khống chế gia tộc sao?

Takeda Sosuke cười nhạo một tiếng, liền dời mắt qua chỗ khác, rồi trực tiếp bước về phía trước.

Takeda Yuuji khom người, trên mặt tràn đầy nụ cười nhiệt tình và cung kính, chờ người đi qua, ý cười trên mặt anh ta đã biến mất.

Tiếp đó, sắc mặt anh ta trầm xuống, lộ ra vài phần âm tàn.

“Lão già này!” Takeda Yuuji thầm mắng một tiếng, lại gạt ra vẻ mặt tươi cười, đi theo mọi người vào trong.

Mọi người đi vào phòng họp, ngồi xuống chờ tầm 10 phút, liền có người nhận được thông báo, đứng dậy nhìn xuống bên dưới.

“Đến rồi!”

Có một đội xe đi đến con đường trước cổng chính.

“Hừ!”

Takeda Sosuke cũng đứng dậy đi qua nhìn một cái, rồi lại cười lạnh một tiếng, sau đó liền trở về vị trí, thản nhiên ngồi xuống.

Cộc cộc cộc!

Lại là mười phút đồng hồ, tiếng bước chân dày đặc và nặng nề vang lên, ngay sau đó cửa liền đến trước cửa.

Tất cả mọi người trong phòng đều đồng loạt quăng ánh mắt về phía đó.

Một giây sau, ánh mắt của mọi người đều có biến hóa, có tức giận, có hận thù, cũng có người tỏ vẻ khiếp sợ, khinh thường. . . muôn hình muôn vẻ.

Takeda Sosuke nheo mắt lại, nhìn chằm chằm vào người thanh niên đang cất bước đi đến kia, ông ta suýt nữa đã không kìm được lửa giận trong lòng.

Chính là tên nhãi đáng chết này đã hại Takaaki, hiện giờ lại còn dám chạy đến trước mặt ông ta, tuyên bố muốn thu mua chế dược Takeda của ông ta!

Takeda Sosuke hít một hơi thật sâu, cố gắng đè lửa giận trong lòng xuống, trong mắt liền lộ ra vẻ tham lam.

Tuy rằng tên nhãi này rất đáng hận, nhưng bản thân lại là một thiên tài, chỉ cần có thể cướp được kỹ thuật của loại thuốc kéo dài tuổi thọ trong đầu tên nhãi này, có lẽ ông ta có thể sống thêm vài chục năm. . .

Diệp Mặc đứng lại, quét mắt nhìn bốn phía, cười nói: “Ngồi hết chỗ rồi à! Không còn chỗ nào cơ à!”

Hàn Tâm Nhuế ở sau lưng liền phiên dịch một chút.

Có người liền vỗ bàn, cười nhạo nói: “Hừ! Cậu là cái thá gì, cũng không phải cổ đông của công ty chúng tôi, cần xếp chỗ ngồi cho cậu sao?

“Tên nhóc, cậu muốn thua chế dược Takeda của bọn tôi? Cậu nằm mơ đấy à? Cậu cho rằng bọn tôi sẽ bán sao? Cậu có nhiều tiền mặt như vậy sao?”

“Tên nhóc, đừng si tâm vọng tưởng, vẫn là về sớm một chút đi! Cút về Hoa quốc đi!”

Sau đó, lại có người cười rộ lên, mặt mũi tràn đầy chế nhạo và giễu cợt.

Coi như tên nhãi này có nhiều tiền mặt như vậy, thì bọn họ cũng không thể nào bán được, đây chính là cơ nghiệp của nhà Takeda, hơn nữa, đây là còn là một người nước ngoài!

Hết chương 1513.
Bình Luận (0)
Comment