“Phục vụ, cho hai chai Dom Perignon Rose trước đi! Cả hai chai Louis Roederer Cristal luôn!” Lục Gia Hào gọi nhân viên phục vụ đến, rồi chọn rượu trước.
“Đây là rượu gì thế?”
“Mình cũng chưa nghe thấy bao giờ, nhưng khẳng định là rất đắt.”
Mấy cô gái nhỏ giọng bàn luận.
Diệp Mặc thì lại biết, mấy chai này khoảng năm sáu nghìn đồng một chai, bốn chai cũng đã hơn 20 nghìn đồng rồi.
Chờ Phó Tư Vi chọn xong, thì Lục Gia Hào lại vung tay chọn thêm bảy tám món ăn nữa, đều là món đắt tiền nhất.
“Mấy vị, làm quen một chút nhỉ, tôi là Lục Gia Hào, chủ tịch của tập đoàn Đạo Hòa chính là cha của tôi, tôi cũng có chút quan hệ trong thành phố này, sau này mọi người có chuyện gì cũng có thể nói tên tôi ra! Được rồi, mọi người cạn một chén nào.”
Khi rượu được mang lên, Lục Gia Hào đã rót một chén rồi xông vào đám người thanh niên.
“Người anh em này tên là gì nhỉ? Ah! Người anh em Diệp đúng không! Rất đẹp trai nhỉ! Nào nào, chúng ta cũng cạn một chén.”
“NGười anh em Diệp làm ngành nào? Video ngắn à? Ah, tôi hiểu rồi.”
Sau đó, Lục Gia Hào bắt đầu đi mời rượu mọi người, rồi thăm dò thông tin.
Sau khi đi dạo một vòng thì Lục Gia Hào đã yên tâm.
Một lát sau, bốn chai rượu đã thấy đáy, Lục Gia Hào lại gọi thêm vài chai nữa.
Bữa cơm này ăn hơn một tiếng rưỡi mới xong.
“Phục vụ, thanh toán cho tôi.”
Sau khi mọi người đã no say, thì Lục Gia Hào gọi phục vụ đến để thanh tiến.
“Xin chào tiên sinh, của ngài tổng cộng hết 73.300 NDT.”
Nhân viên phục vụ cầm hóa đơn đi vào.
“Giảm giả đi! Tôi là khách quen của nhà hàng này, tôi còn quen cả ông chủ của nơi này nữa, lần nào tôi đến ăn thì anh ta đều giảm giá cho tôi.” Lục Gia Hào nói với giọng điệu hơi khoe khoang.
“Tiên sinh, nhà hàng chúng tôi…không giảm giá.”
Nhân viên phục vụ cười gượng nói.
“Sao lại không giảm giá, trước kia tôi vẫn được giảm giá mà, tôi rất thân thiết với ông chủ ở đây mà, thôi cô đi ra gọi quản lý khách sạn đến đây đi, quản lý biết tôi, cô ta sẽ giảm giá cho tôi.” Lục Gia Hào trầm giọng quát khẽ, sắc mặt có vẻ không vui.
Lục Gia Hào cảm thấy mình có chút mất mặt.
Anh ta đưa ra yêu cầu giảm giá không phải vì tiết kiệm chút tiền này, mà là để biểu hiện mình có quan hệ rất rộng, để khoe khoang mặt mũi của mình.
Nhân viên phục vụ cười gượng một cái, rồi quay người đi ra ngoài.
Một lát sau, một bóng người đẩy cửa đi vào, chính là Lý Lệ Quyên.
“Quản lý Lý, cô đã đến rồi.”
Lục Gia Hào đứng lên cười nói: “Nhân viên phục vụ vừa rồi không nhận ra tôi, cho nên không giảm giá cho tôi.”
Lý Lệ Quyên đi vào rồi quét mắt nhìn một vòng, khi nhìn thấy Diệp Mặc thì sắc mặt Lý Lệ Quyên liền trở nên cổ quái.
Trước đó, Lý Lệ Quyên đã nhận được tin nhắn của Chủ tịch Diệp, Chủ tịch Diệp nói sẽ đến ăn cơm với bạn, không cần phải bại lộ thân phận của ngài ấy.
“Lục tiên sinh, chuyện là thế này, hiện giờ khách sạn chúng tôi đã đổi chủ rồi.”
Lý Lệ Quyên quay ra cười lễ phép với Lục Gia Hào.
“Đổi…đổi chủ rồi?”
Lục Gia Hào ngây ngẩn cả người, sau đó thần sắc trở nên vô cùng xấu hổ.
Vốn định khoe khoang mối quan hệ của mình một chút, nhưng mà không ngờ nơi này đã đổi chủ.
“Đúng vậy! Chuyện này chắc cùng phải được tầm một tháng rồi.” Lý Lệ Quyên nói.
“Ông chủ mới là ai vậy? Cô thử hỏi xem anh ta có nể mặt giảm giá cho tôi không? Đều là khách quen mà, sau này còn gặp mặt nhau nhiều.” Lục Gia Hào cười nói.
“Chuyện này…”
Lý Lệ Quyên lộ ra vẻ chần chờ.
Vấn đề này, đúng là rất khó trả lời.
Bởi vì ông chủ còn đang ngồi trong phòng này, hơn nữa còn nhắn tin bảo mình không muốn để lộ thân phận, khiến cho Lý Lệ Quyên hơi khó xử.
“Quản lý Lý, cô cũng biết thân phận của tôi rồi à! Lúc trước tôi cũng đã đến đây rất nhiều lần rồi, chẳng lẽ khách sạn của các cô không nể mặt một chút được à?” Sắc mặt của Lục Gia Hào đã có chút không vui.
Lý Lệ Quyên vẫn lộ vẻ khó xử.
Ánh mắt của Lý Lệ Quyên thỉnh thoảng lại liếc về phía Diệp Mặc, giống như đang trưng cầu ý kiến của Diệp Mặc vậy.
“Tất nhiên là phải nể mặt Lục tiên sinh rồi.” Diệp Mặc đành phải lên tiếng.
Lý Lệ Quyên lập tức thở phào một hơi, rồi cười nói: “Lục tiên sinh, vậy thì tôi sẽ giảm giá 10% cho ngài như lúc trước.”
“Được, vậy mới tốt chứ.” Lục Gia Hào cười vui vẻ.
Nhưng mà sau đó, Lục Gia Hào lại cảm thấy lạ lạ, mình nói nhiều như vậy mà vị quản lý Lý này vẫn không nhả ra, tại sao người anh em họ Diệp này vừa lên tiếng thì cô ta lại lập tức đồng ý nhỉ?
Ngay sau đó, Lục Gia Hào xoay người, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Diệp Mặc.
Không chỉ có Lục Gia Hào, mà đám người Uông Hạo Dương cũng ngây ngẩn cả người, tất cả đều quay đầu nhìn về phía Diệp Mặc với ánh mắt khó hiểu và nghi ngờ.
Phó Tư Vi cũng hơi sửng sốt, đôi mắt xinh đẹp mở to ra nhìn về phía Diệp Mặc.
“Quản lý Lý, chuyện này…”
Lục Gia Hào lại quay sang hỏi Lý Lệ Quyên.
“Lục tiên sinh, anh muốn biết ông chủ mới là ai đúng không? Tôi ở ngay đây này.”
Diệp Mặc cười tủm tỉm nói.
Lục Gia Hào nghe thấy thế, thì vẻ mặt lập tức trở lên ngơ ngác.
Đôi mắt anh ta trừng to, trong mắt còn tràn đầy vẻ không dám tin.
Người anh em họ Diệp này lại là ông chủ mới của khách sạn này á? Chẳng phải cậu ta đã nói là làm video ngắn gì đó sao?
Với lại, vì sao mình chưa từng nghe thấy một nhân vật có tiền như vậy ở trong thành phố H nhỉ. Phải biết, không có 700 800 triệu NDT là không thể nào mua nổi khách sạn xa hoa này.