“Cá hố… cũng không tệ.”
“Nước súp của món mì cá hoa vàng này ngon quá! Bọn họ làm kiểu gì nhỉ?”
Từng món từng món, nàng càng ngày càng kinh ngạc.
Nhà hàng Duyệt Vân này đã đạt đến trình độ Michelin ba sao.
Đây chính là trình độ cao nhất trong giới ẩm thực.
“Phục vụ, chào cô, xin hỏi mấy món ăn này là bếp trưởng của nhà hàng làm à?” Tần Nhã lại gọi Nhân viên phục vụ đến một lần nữa.
“Không phải.” Nhân viên phục vụ lắc đầu.
“Vậy à! Thế tôi có thể gặp bếp trưởng của các cô một lát không? Bởi vì tôi cũng là một đầu bếp, nên muốn giao lưu một chút.” Tần Nhã cười nói.
“Vâng! Để tôi đi hỏi một chút.”
Nhân viên phục vụ lên tiếng, rồi đi vào nhà bếp.
Một lát sau, Bếp trưởng Hoàng đi ra.
“Tần tiểu thư?”
Bếp trưởng Hoàng vừa nhìn thấy Tần Nhã thì hơi kinh ngạc.
Vị Tần tiểu thư rất nổi tiếng trong giới phê bình ẩm thực.
“Tần tiểu thư, hạnh ngộ, hạnh ngộ!” Bếp trưởng Hoàng chào hỏi rất nhiệt tình.
“Tôi nghe nói chỗ này của ông có một vị đầu bếp số một thế giới, cho nên cảm thấy rất hứng thú, quả nhiên sau ăn xong cũng không khiến tôi thất vọng.” Tần Nhã cầm khăn lau lau môi đỏ một cách ưu nhã.
Nàng vừa nói vừa nhìn Bếp trưởng Hoàng, trong ánh mắt còn có chút sợ hãi và thán phục.
Nàng đã coi thường vị bếp trưởng Hoàng này rồi.
Lúc trước, nàng chỉ nghĩ Bếp trưởng Hoàng là một vị đầu bếp có chút danh tiếng mà thôi, nhưng mà không ngờ, vị này lại là một cao thủ lợi hại như vậy. Hơn nữa, vị này còn có thể khiến cho tổng thể nhà bếp tăng lên cấp bậc như này, chứng tỏ tài nấu nướng của Bếp trưởng Hoàng đã là tuyệt đỉnh rồi.
Coi như không phải là số một thế giới, thì cũng không kém bao nhiêu đâu.
“Cái gì? Đầu bếp số một thế giới?”
Bếp trưởng Hoàng nghe thấy thế thì ngơ ngác.
“Có người đã đánh giá Bếp trưởng Hoàng ông là đầu bếp số một thế giới, Bếp trưởng Hoàng, ông không cần khiêm tốn nữa.” Tần Nhã cười nói.
Bếp trưởng Hoàng nghe xong thì lại ngẩn người ra.
Thật không hiểu nổi, sao mình lại trở thành đầu bếp số một thế giới rồi?
Cái mũ cao như vậy, sao mình dám đội chứ!
“Ai! Không không không…số một thế giới cái gì chứ, thật sự là quá khoa trương rồi.”
Bếp trưởng Hoàng đã hơi luống cuống.
Trình độ của mình ra sao, chính mình rõ ràng.
Đến số một cả nước cũng chả được, chứ đừng nói gì đến số một thế giới.
“Bếp trưởng Hoàng, ông quá khiêm tốn rồi.”
Tần Nhã lại gật đầu đầy tán thưởng.
Tuy vị Bếp trưởng Hoàng này có tài nghệ rất cao siêu, nhưng lại không hề kiêu ngạo hay tự phụ, không hề quan tâm đến hư danh, đúng là rất hiếm thấy.
“Bếp trưởng Hoàng, tôi nhớ nhà hàng này chỉ là hai sao thôi nhỉ, thế mà ông đã khiến nó tăng lên trình độ ba sao, ông đúng là quá lợi hại! Tôi muốn phỏng vấn ông để làm một bài bình luận, ông thấy sao?” Tần Nhã cười nói.
“Bài bình luận? không không không! Tôi không chịu nổi đâu, Tần tiểu thư, có phải cô nhầm lẫn gì rồi không?”
Bếp trưởng Hoàng lập tức lắc đầu như trống.
“Tôi…không nhầm mà!” Tần Nhã cau mày nói: “Chẳng lẽ ông không phải là bếp trưởng ở đây sao? Không phải là người giỏi nhất ở đây sao?”
“Ah! Tần tiểu thư, cô thật sự hiểu lầm rồi! Ai bảo tôi là người giỏi nhất chứ, người giỏi nhất không phải tôi, tôi chỉ là một đệ tử của anh ta mà thôi, tôi không có tư cách so sánh với anh ta đâu.”
Bếp trưởng Hoàng vội vàng nói.
Ông ta đã tin tưởng, vị Tần tiểu thư này đã nhẫm lẫn.
Đầu bếp số một thế giới mà nàng nhắc đến, chắc là Chủ tịch Diệp rồi!
Với tài nghệ của Chủ tịch Diệp, thì đúng là xứng đáng với danh hiệu số một thế giới này.
“Hử?”
Tần Nhã hơi ngơ ngác.
Rõ ràng nàng đã nhờ người thăm dò rồi mà, đầu bếp giỏi nhất ở đây chính là Bếp trưởng Hoàng, nơi này còn có người giỏi hơn ông ta sao?
Sau đó, tâm thần của nàng lại càng chấn động hơn.
Với tài nghệ của Bếp trưởng Hoàng, mà còn nói ra mình chỉ là đệ tử, không có tư cách so sánh với đối phương, vậy thì, tài nghệ của đối phương phải cao siêu đến mức độ nào chứ?
Hít-------
Nàng hít một hơi khí lạnh, tâm thần cực kỳ chấn động.
Tiểu công chúa cũng đã từng đánh giá đối phương là số một thế giới, có một không hai, còn vị Bếp trưởng Hoàng này lại khen ngợi đối phương như vậy nữa. Xem ra tài nghệ của đối phương đã cao siêu đến mức kinh người rồi.
“Bếp trưởng Hoàng, vị lão tiên sinh đó là ai vậy?” Tần Nhã lại hỏi.
“Cái gì? Lão tiên sinh nào?”
Bếp trưởng Hoàng lại ngẩn ra.
Chủ tịch Diệp cũng có già đâu, chỉ mới hơn 20 tuổi thôi mà!
“Chính là người mà ông vừa nhắc đến đó.” Tần Nhã nói.
Bếp trưởng Hoàng cười: “Tần tiểu thư, cô lại nhầm rồi, vị này không hề già chút nào, chỉ mới 23 24 tuổi mà thôi.”
“Cái…cái gì?”
Tần Nhã nghe xong thì trợn tròn hai mắt, hoàn toàn không thể tin nổi.
Một người khiến công chúa nhỏ và vị Bếp trưởng Hoàng này tôn sùng như vậy, lại là một người trẻ tuổi hơn mình?
Thậm chí còn được đánh giá là số một thế giới?
Chuyện này, quá hoang đường!
Căn bản là không có khả năng!