Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1558 - Chương 1558. Kỷ Chính Quân: Sớm Muộn Gì Cũng Biết Tôi Tốt!

Chương 1558. Kỷ Chính Quân: Sớm muộn gì cũng biết tôi tốt!
Chương 1558. Kỷ Chính Quân: Sớm muộn gì cũng biết tôi tốt!

Diệp Mặc rất ngạc nhiên.

Hắn không ngờ vị chú Kỷ này lại trực tiếp như vậy.

“Chú Kỷ, tôi nghĩ chú hiểu lầm rồi!”

“Tôi hiểu lầm cái gì? Chẳng lẽ Tư Tuyền không thích cậu sao? Con gái của tôi, chẳng lẽ tôi còn không hiểu sao? Cậu cho rằng, tôi hiểu lầm cậu sao? Cậu không thích Tư Tuyền một chút nào sao?”

Kỷ Chính Quân cười nói tiếp: “Vậy vì sao cậu lại tốt với con bé như vậy, vì sao còn chuyên môn làm đồ ăn cho con bé?”

“Kỷ Chính Quân tôi là một thương nhân, nhưng nhà họ Kỷ tôi thì vẫn có chút năng lượng, có thể cậu đã nghe nói qua, cũng có thể không, dù sao cũng không quan trọng, cậu chỉ cần biết rằng, cậu trở thành con rể nhà họ Kỷ, thì tôi có thể giúp cho cậu rất nhiều!”

“Cơ hội này, có bao nhiêu người cầu còn không được. . .”

Diệp Mặc hơi suy nghĩ một chút, cười nói: “Chú Kỷ, tôi tốt với Kỷ tiểu thư, là bởi vì cô ấy tốt với tôi, xem như là một loại báo đáp đi, còn nhà họ Kỷ ra sao, thì tôi thật sự không quan tâm chút nào.”

Kỷ Chính Quân nghe vậy liền giật mình.

Không quan tâm chút nào đến nhà họ Kỷ?

Khẩu khí này cũng quá lớn rồi!

Thư ký Tiểu Lý ở bên cạnh đẩy kính mắt lên, sắc mặt đã hơi dị dạng.

Nếu như là người khác nói lời này, thì anh ta đã bật cười thành tiếng rồi, cười người này không biết tự lượng sức mình, năng lượng của nhà họ Kỷ, không phải người bình thường có thể tưởng tượng được.

Nhưng mà, nếu là vị này nói ra. . .

Thì đúng là còn có chút lực lượng, dù sao vị này cũng còn quá trẻ, mà đã trở thành thủ phủ có tài sản cá nhân lên đến ngàn tỷ, hơn nữa, tài hoa như yêu nghiệt, IQ cao ngất ngưởng, có điều, đúng là giọng điệu này vẫn hơi quá một chút!

Anh ta hơi lắc đầu, cũng không nói tiếng nào.

“Quả nhiên là người trẻ tuổi mà!” Kỷ Chính Quân im lặng nửa ngày, chỉ híp mắt nhìn qua, rồi đột nhiên cười một tiếng, đứng dậy: “Tốt! Rất tốt! Hôm nay đến đây thôi! Tôi còn có việc, phải đi rồi!”

“Cậu về suy nghĩ cho kỹ những gì tôi vừa nói đi! À đúng rồi, tuyệt đối đừng nói cho Tư Tuyền nhé! Bằng không thì con bé lại nói tôi xen vào chuyện bao đồng, Tiểu Lý, chúng ta đi thôi!”

Kỷ Chính Quân nói xong, liền nhìn thoáng qua đồng hồ, rồi vội vã đi ra khỏi gian phòng.

Đi thang máy xuống bên dưới, leo lên xe của mình, đột nhiên lại cười, rồi tự lẩm bẩm: “Người trẻ tuổi này. . .thú vị!”

Tiểu Lý ngồi xuống, quay người nhìn thoáng qua, cười nói: “Chủ tịch, ngài rất vui vẻ nhỉ!”

Anh ta cũng nhận ra chủ tịch nhà mình không hề tức giận với câu nói mạnh miệng kia, cũng không nổi nóng vì vị kia đã không tiếp nhận ý tốt của mình, trái lại còn càng thưởng thức vị kia hơn.

Mà cũng đúng!

Nếu như vị kia đồng ý ngay lập tức, lại còn tỏ vẻ vui sướng, thậm chí là cố ý tỏ ra thân thiết, như vậy thì sẽ có vẻ như bạc tình bạc nghĩa, cũng chứng tỏ vị kia tiếp cận Tư Tuyền chỉ là vì ham quyền thế.

Sao chủ tịch có thể ưa thích loại người đó được chứ!

“Ha ha! Người trẻ tuổi này thật không tệ!” Kỷ Chính Quân cười cởi mở một tiếng, nhưng sau đó, lại chuyển đầu qua: “Có điều, rất mạnh miệng, người trẻ tuổi nha, cậy tài khinh người, có chút thành tựu thì cảm thấy mình không tầm thường, loại tính cách này, sớm muộn gì cũng sẽ ăn thiệt thòi thôi!”

“Nếu như không phải Tư Tuyền giúp đỡ, vậy Thần Châu kia còn có thể chờ đến khi lên sàn sao? Còn không phải là nhờ Tư Tuyền đi khắp nơi để nói, cậu ta là người của con bé, khi đó mới có thể bảo vệ được Thần Châu sao?”

“Cậu ta. . . vẫn nghĩ quá đơn giản rồi!”

Kỷ Chính Quân nói xong còn hừ một tiếng.

“Chủ tịch, dù sao cậu ấy cũng là người trẻ tuổi, lại có xuất thân như vậy, cho nên chắc chắn không hiểu rất nhiều chuyện!” Thư ký Tiểu Lý cười nói: “Thời điểm này, mới cần ngài dìu dắt mà!”

“Ai! Nói như vậy cũng đúng, mặc kệ cậu ta có nhận hay không, thì bây giờ đều là người của nhà họ Kỷ chúng ta, dù tôi không giúp cậu ta thì tất cả mọi người vẫn cho là như vậy, haiz, sớm muộn gì thì cậu cậu ta cũng biết tôi tốt thôi!”

Kỷ Chính Quân cười cởi mở nói: “Đến khi đó, tôi xem cậu ta còn có thể mạnh miệng giống như hôm nay không. . .”

Thư ký Tiểu Lý phụ họa vài câu, liền khởi động xe, lái đi.

Một giờ hơn, Kỷ Tư Tuyền mới đến nhà hàng, mười một giờ nàng mới dậy, tắm rửa, chọn quần áo, trang điểm. . . nên bây giờ mới chạy đến.

Hôm nay nàng mặc một chiếc áo lông màu trắng không chút tì vết, đem gương mặt xinh đẹp thanh lãnh tuyệt lệ của nàng càng nổi bật hơn, càng xuất trần và thoát túc hơn, còn có một loại đẹp như mộng như ảo.

Cởi áo lông ra, bên trong lòng một chiếc váy dạ hội màu đen rất đẹp, phác họa ra đường cong uyển chuyển bay bỏng của nàng.

Một thân băng cơ ngọc cốt được to điểm bằng những châu báu và trang sức sáng chói, trông hết sức lóa mắt.

Nàng vừa ngồi xuống uống ngụm nước, liền nghe thấy Tần Nhã nói đến chuyện vừa rồi, nàng hơi giật mình, còn phun cả nước ra.

“Cái gì? Cha em đến á?”

Đôi mắt đẹp của nàng đã trợn tròn lên, bên trong tràn đầy kinh ngạc.

Sau đó, trên gương mặt trắng nõn đã hiện lên hai vệt đỏ ửng.

Kỷ Tư Tuyền khẽ cắn môi anh đào, xấu hổ nói: “Sao. . .tại sao ông ấy lại làm vậy chứ! Cha em. . . cha em không làm khó anh ấy chứ? Có làm. . . có làm khó anh ấy không?”

“Chuyện này. . . chuyện này chị cũng không rõ lắm, bởi chỉ một mình anh ấy vào chứ chị không đi vào theo.” Tần Nhã lắc đầu: “Có điều, hình như vẫn rất khá, cha em cũng chỉ ngồi một lúc rồi đi luôn.”

“Hả? Chỉ nói chuyện một lúc thôi à?”

Kỷ Tư Tuyền hơi cau mày, nàng có một loại dự cảm xấu.

Nàng chống đôi má phấn, nhỏ giọng thì thầm: “Cha cũng thật là! Em trở về phái nói ông ấy mới được. . .”

“Anh ấy làm cho cha em món gì vậy?”

“Bây giờ anh ấy đang làm gì?”

Chẳng mấy chốc, nàng đã vứt chuyện này qua sau đầu, tràn đầy phấn khởi mà hỏi đến thực đơn trưa hôm nay.

Hết chương 1558.
Bình Luận (0)
Comment