Đội trưởng Vương không lên tiếng, hiển nhiên là đã hơi chấp nhận suy đoán này.
“Vậy rốt cuộc hung thủ muốn tìm thứ gì?”
“Chắc hẳn là một loại đồ cổ nào đó!” Trác Tâm Nghiên nói: “Người chết tối hôm qua là thương nhân đồ cổ, còn nạn nhân này có thể là một người yêu thích sưu tầm đồ cổ, tôi thấy trong nhà có trưng bày một số đồ cổ.”
“Cái này thì chúng tôi biết, nhưng mà, hiện giờ vẫn chưa tra ra là loại đồ cổ gì!” Đội trưởng Vương nói: “Thật kỳ lạ, phải là loại đồ cổ gì mới có thể gây họa lớn như vậy chứ?”
Trác Tâm Nghiên lắc đầu, nàng cũng hơi nghi ngờ và khó hiểu.
Coi như là bảo vật của quốc gia, cũng chưa đến mức phải diệt cả nhà người ta chứ!
Tên hung thủ này, không phải người bình thường!
Vừa biết Đông y, lại có thể trèo hơn 10 tầng để đột nhập vào nhà, hiển nhiên phải là loại người có kỹ nghệ đặc thù.
Vụ án này. . . có hơi khó giải quyết rồi!
Nàng hỏi: “Có tìm thấy manh mối gì không?”
“Không có!” Đội trưởng Vương lắc đầu: “Hung thủ rất cẩn thận, không để lại bất cứ manh mối gì, dấu vân tay hay lông tóc đều không có.”
“Bây giờ chỉ có thể gửi hy vọng vào camera ở quanh đây thôi, hy vọng là có thể quay được tung tích của hung thủ, nhưng mà, lượng công việc này rất lớn, một khi hung thủ đã ngụy trang thì rất khó phân biệt. . .”
Đội trưởng Vương nói xong thì lắc lắc đầu, mặt hiện lên vẻ buồn rầu.
Cũng không phải là nói không phá được vụ án này, nhưng muốn bắt hung thủ trước vụ án mạng tiếp theo là rất khó.
“Đi xuống dưới xem một chút đi!” Trác Tâm Nghiên đi dạo một vòng, lại ngó ra ngoài cửa sổ để xem xét, rồi nói: “Xem hung thủ leo lên bằng cách nào, còn nữa, phải xem vì sao camera lại hỏng?”
“Được!”
Đội trưởng Vương đi đầu, đưa bọn họ ra ngoài, đi xuống bên dưới.
Đi đến một góc tường, đội trưởng Vương chỉ vào một vách tường, nói: “Chỗ này, tuy không có dấu vết rõ ràng, nhưng chúng tôi đã suy đoán, hung thủ đã leo lên từ nơi này.”
Đội trưởng Vương lắc đầu, thở dài: “Tên hung thủ này rất lợi hại, công phu trèo tường này sắp đuổi kịp Spider Man rồi!”
Diệp Mặc ngước mắt lên xem một chút, trên tường cơ bản là không có thứ gì để đặt chân và phát lực, đúng là thân thủ của hung thủ rất lợi hại.
“Hả?”
Bỗng nhiên, mũi của hắn hơi nhúc nhích, hắn lại ngửi được một mùi vị khác thường.
Diệp Mặc quay người, nhìn thoáng qua hai bên một chút.
Chung quanh vẫn còn không ít người đang vây xem, có người còn nhận ra hắn, bọn họ còn đang chỉ trỏ, thần sắc rất hưng phấn.
Diệp Mặc lại cẩn thẩn hít hà vài hơn, sau khi xác định, hắn nheo mắt lại, bắt đầu đánh giá đám người đang vây xem.
Bởi vì thời tiết khá lạnh, nên mọi người đều mặc rất nhiều, có người chụp mũ có người quàng khăn, đeo khẩu trang, nhưng có một người trong số đó lại làm cho Diệp Mặc chú ý.
Người này đừng giữa đám người, đeo khăn quàng cổ, trùm mũ, chỉ để lộ hai con mắt.
Khi Diệp Mặc nhìn qua, người này còn tò mò mà đánh giá hắn, hiển nhiên là cũng nghi ngờ và khó hiểu như những người chung quanh, đường đường là một thủ phủ, là một danh nhân, tại sao lại xuất hiện ở nơi này chứ.
Diệp Mặc quay người lại, tiến đến bên cạnh Trác Tâm Nghiên, nhỏ giọng nói vài câu.
Trác Tâm Nghiên nghe xong, nàng lại thấy không thể tin nổi mà trợn tròn mắt lên, thậm chí còn kêu lên một tiếng: “Cái gì?”
Đội trưởng Vương quay người, kinh ngạc hỏi: “Sao thế?”
“Anh ấy. . .anh ấy nói, có khả năng hung thủ đang ẩn nấp trong đám đông để quan sát chúng ta!”
“Ha ha! Làm sao có thể!”
Sau khi nghe xong, đội trưởng Vương run lên vài giây, rồi lại cười ha ha.
Đây hoàn toàn là chuyện tiếu lâm, vị Diệp thủ phủ này xem nhiều phim điện ảnh quá rồi à!
Thật sự cho rằng tất cả hung thủ đều sẽ quay trở về quan sát hiện trường gây án sao?
Đó chỉ là chuyện có trong phim ảnh và tiểu thuyết thôi, vị Diệp thủ phủ này tin là thật mới hài chứ!
Trác Tâm Nghiên mím môi, hiển nhiên là nàng cũng không tin.
Có lẽ Diệp tiên sinh xem quá nhiều phim điện ảnh, cho nên mới nói như vậy, mà không phải đã phát hiện ra thứ gì đó.
Diệp Mặc quay người, nhấc tay chỉ qua: “Không tin à? Vậy hai người đi điều tra người kia đi, đúng, chính là người quàng khăn quang cổ kẻ ca rô rắng và xám kia kìa.”
Đội trưởng Vương lại mỉm cười: “Như vậy sao được, không thể tùy tiện nghi ngờ người nào thì có thể tra người đó được.”
Anh ta căn bản là không tin.
Nhưng ngay sau đó, sắc mặt anh ta đã cứng đờ, bởi vì khi anh ta nhìn sáng, thì người kia đã lộ ra vẻ khẩn trương, bọn họ nhìn nhau vài giây, người kia liền quay đầu chạy.
Đội trưởng Vương mờ mịt, cả người đều ngây ngốc!
Trác Tâm Nghiên ở bên cạnh cũng há hốc miệng đỏ, cái miệng nhỏ nhắn đã thành hình chữ O.
Đúng thật á?
Giả chứ?
Cái này. . . làm sao có thể chứ!
Chỉ nhìn vài lần, liền có thể tìm được hung thủ ở trong một đám người đang vây xem?
Chuyện này cũng quá khó tin rồi chứ!
“Đậu xanh!”
“Các cậu thất thần cái cmn gì nữa! Mau đuổi theo! Đó có thể là thủ phạm đấy!”
Đội trưởng Vương cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, cắn răng mắng một tiếng, rồi co cẳng đuổi theo.