Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 157 - Chương 157: Thằng Nhãi! Đừng Có Phách Lối!

Chương 157: Thằng nhãi! Đừng có phách lối! Chương 157: Thằng nhãi! Đừng có phách lối!

Ngoài cửa đang có hai người đang đứng, một người đàn ông mập mạp khoảng 40 tuổi, ăn mặc khá tùy tiện, còn một người đàn ông ở phía sau thì mặc một bộ âu phục màu đen, cầm theo một cái cặp công văn, nhìn trông có vẻ giống với trợ lý.

Khi vừa nhìn thấy Diệp Mặc, thì hai người này đều hơi chấn động, có vẻ không dám tin.

“Hai vị là…?”

Diệp Mặc nhìn hai người này với ánh mắt khó hiểu và nghi ngờ.

“A! Tôi họ Hứa, là ông chủ công ty truyền thông Đông Thượng, còn đây là thư ký của tôi. Lúc trước chúng tôi cũng đã từng gọi điện cho anh rồi, hôm nay đến thăm, là để bàn chuyện hợp tác.” Ông chủ Hứa cười nói.

Ông chủ Hứa đánh giá Diệp Mặc một chút, rồi hai mắt sáng lên.

Ông ta thực sự không ngờ, người đã oanh động toàn bộ internet, có hơn 20 triệu fan hâm mộ lại là người trẻ tuổi và đẹp trai đến mức này.

Chỉ cần gương mặt này thì người này cũng có thể nổi tiếng rồi.

Huống chi anh ta còn tài mạo song toàn, chỉ cần vận hành một chút thì anh ta sẽ càng hot hơn, muốn trở thành No.1 trong giới idol cũng không phải việc khó.

Dù phải dốc hết vốn liếng cũng phải ký kết với anh ta.

Ông chủ Hứa âm thầm nói.

Diệp Mặc lộ ra vẻ bừng tỉnh.

Thì ra là người của các cơ cấu MCN, cò điều, sao họ lại tìm được nơi này nhỉ?

“Thái độ của tôi vẫn chưa rõ ràng sao? Không ký kết gì cả?”

Diệp Mặc lắc đầu, hờ hững nói.

“Ấy! Đừng vội từ chối, cậu nghe điều kiện của tôi trước đã, rồi hãy trả lời.” Ông chủ Hứa cười nói: “Tôi có thể cho cậu 50 triệu NDT một năm, sao nào, mức lương này đủ cao rồi chứ.”

Giọng nói của Ông chủ Hứa có vẻ rất tự tin.

Đây chính là mức lương trên trời rồi!

Người này dù không đồng ý luôn, thì chắc cũng phải suy nghĩ một chút.

“Thật ngại quá, tôi không có hứng thú.”

Diệp Mặc vẫn lắc đầu như cũ, thần sắc vẫn rất hững hờ.

Ông chủ Hứa nghe thấy thế thì sắc mặt cứng đờ.

50 triệu NDT đấy! Vậy mà người này còn không động lòng?

Miệng của người này quá lớn rồi!

“Anh bạn nhỏ, chắc là cậu không biết 50 triệu NDT là khái niệm gì nhỉ! Cậu đừng tưởng mình có nhiều fan là tốt, có rất nhiều người có nhiều fan như cậu mà một năm vẫn không kiếm nổi 10 triệu đâu.”

“Tôi cho cậu 50 triệu chính là thưởng thức cậu, coi trọng tiềm lực của cậu rồi.”

Ông chủ Hứa vênh mặt lên nói.

Tên thư ký ở phía sau ông ta cũng lộ ra vẻ nhạo báng.

50 triệu còn không vừa lòng, đúng là không biết điều!

“Không có hứng thú là không có hứng thú, cho dù ông cho tôi 100 triệu thì tôi cũng không có hứng thú!” Diệp Mặc nói với giọng lạnh lùng.

Ông chủ Hứa nghe thấy thế thì sững sờ, sau đó sắc mặt của ông ta liền lạnh xuống.

100 triệu một năm?

Thế mà cũng dám mở miệng à!

Cái giá này thì nhà nào dám ký chứ!

Ông ta thừa nhận, người này rất có tài hoa và nổi tiếng, nhưng mà có thể thương nghiệp hóa và kiếm bao nhiều tiền thì vẫn còn là một ẩn số.

“Này! Thằng nhãi, đừng có mà phách lối! Còn 100 triệu nữa, cậu bị điên rồi à?”

Tên thư ký liếc mắt cười khẩy: “Cho cậu 50 triệu đã là để mắt cậu rồi đấy.”

“Tôi cũng không định ký, các người đi đi thôi.”

Diệp Mặc không kiên nhẫn phất phất tay.

“Cậu…”

Khuôn mặt Ông chủ Hứa hơi đỏ lên, có vẻ như đã tức giận rồi.

“Được rồi! Chúng ta không nói chuyện này nữa, chúng ta nói về vấn đề trao quyền đi! Những thứ quần áo, ngọc thạch, kim khí…mà cậu thiết kế đều trao quyền độc nhất vô nhị cho chúng tôi đi, chúng tôi sẽ trả cho cậu 10 triệu NDT tiền phí bản quyền, cậu thấy sao?”

Ông chủ Hứa hít sâu một hơi rồi nói.

Ông ta nói xong thì vươn tay ra hiệu cho thư ký lấy hợp đồng ra.

“Không có hứng thú.” Diệp Mặc vẫn hững hờ như cũ.

“Cậu…đừng cho mặt mũi mà không cần! Nếu cậu không ký bản hợp đồng này, thì tôi sẽ có biện pháp buộc cậu phải ký.” Sắc mặt Ông chủ Hứa trầm xuống, giọng nói đã mang theo một tia uy hiếp.

“Vậy sao?”

Diệp Mặc nheo mắt lại, trong mắt cũng nổi lên một vệt ánh sáng lạnh lẽo.

“Tất nhiên, cậu tưởng rằng mình có 20 triệu fan thì ngon à? Tôi có rất nhiều biện pháp để hủy cậu.” Ông chủ Hứa cười nhạo.

“Tùy ông.” Diệp Mặc cũng cười nhạo.

“Được! Thằng nhãi, cậu phách lối lắm, cậu chờ đấy! Chúng ta đi!”

Ông chủ Hứa giận dữ quát lên một tiếng, rồi quay người bước nhanh ra ngoài.

“Đúng là không biết điều!”

Tên thư ký cũng cười mỉa một tiếng, rồi quay người đuổi theo.

Diệp Mặc cũng chả thèm để ý, đang định quay người đóng cửa, tiếp tục công việc.

Đúng lúc này, một chiếc Land Rover đi đến, rồi chậm rãi dừng lại ở trước cửa phòng làm việc, sau đó có mấy người bước xuống.

“Đây chẳng phải là Ông chủ Hứa sao? Sao ông lại ở đây?”

Người dẫn đầu nhìn thấy hai người Ông chủ Hứa đang nổi giận đùng đùng thì hỏi với giọng kinh ngạc.

“Ông chủ Vu? Tôi cũng đang muốn hỏi, sao ông lại ở đây?”

Ông chủ Hứa nhìn thấy Ông chủ Vu thì cũng ngẩn ra.

Vị Ông chủ Vu này cũng giống ông ta! Cũng làm thương nghiệp internet và cơ cấu MCN.

Bình Luận (0)
Comment