Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 159 - Chương 159: Họ Tô! Anh Muốn Hại Chết Tôi À? (2)

Chương 159: Họ Tô! Anh muốn hại chết tôi à? (2) Chương 159: Họ Tô! Anh muốn hại chết tôi à? (2)

“Ha ha! Diệp tiên sinh, tôi thật sự không ngờ đấy, không ngờ cậu lại là siêu cấp nổi tiếng ở trên mạng đấy, cậu quá lợi hại rồi.”

Ông chủ Vu quay người nhìn về phía Diệp Mặc, rồi cất tiếng cười to.

Rốt cuộc thì ông ta cũng hiểu, vì sao vị này live stream lại đong chức năng khen thưởng rồi, là bởi vì người ta không thiếu tiền chứ còn sao nữa!

Có lẽ chỉ vì hứng thú nên mới làm công việc này mà thôi!

“Diệp tiên sinh, vốn tôi định đến ký kết, nhưng bây giờ tôi đã không dám ký, cũng không ký nổi nữa rồi! Cậu có thể cho tôi vào thăm quan một chút không?” Ông chủ Vu lại nói rất nhiệt tình.

“Xin mời.”

Diệp Mặc né sang một bên, rồi ra dấu xin mời.

“Oa! Nhiều trang sức vàng quá!”

“Đẹp quá.”

Mấy người đi vào thăm quan, sau đó liên tục tán thưởng.

“Diệp tiên sinh, rất xin lỗi ngài.”

Ông chủ Hứa do dự một lúc, rồi vẫn ưỡn mặt đi lên xin lỗi.

Ông ta chỉ là một ông chủ nhỏ, nếu như đắc tội với vị đại gia có lai lịch khó lường này thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

“Diệp…Diệp tiên sinh, rất…rất xin lỗi ngài!”

Tên thư ký cũng đi theo, sợ hãi cúi người 90 độ.

“Sao các người lại biết chỗ này.”

Diệp Mặc quan sát bọn họ một chút, rồi hỏi với giọng lạnh lùng.

“A! Là một người bạn nói cho tôi biết, chính là một ông chủ họ Tô.” Ông chủ Hứa cung kính trả lời.

“Ông chủ Tô à?” Diệp Mặc cau mày lại.

Chỉ sợ chính là Tô Trạch Phong rồi!

Chính là người anh trai của Tô Ngọc Tình!

Diệp Mặc cũng không giận mà lại cười.

Thời gian gần đây Diệp Mặc cũng cảm thấy hơi kỳ lạ, vì sao lâu như vậy mà người này vẫn không có động tĩnh gì, bây giờ, rốt cuộc cũng đã có động tĩnh rồi.

“Diệp tiên sinh, ngài biết anh ta à?” Ông chủ Hứa hơi kinh ngạc.

“Ừm! Có chút ân oán.” Diệp Mặc gật đầu cười nói.

“Cái gì?”

Sắc mặt của Ông chủ Hứa lập tức thay đổi.

Thế mà Ông chủ Tô đã nói cho mình địa chỉ này, lại quen biết với vị này, hơn nữa còn có ân oán! Chứng tỏ Ông chủ Tô đã biết thân phận của vị này rồi, thế mà còn bảo mình đến, đây chẳng phải coi mình là súng để sử dụng sao?

“Móa! Tên khốn kiếp này!”

Ông chủ Hứa siết chặt nắm đấm rồi chửi ầm lên.

Ông ông----

Đúng lúc này, điện thoại di động của Ông chủ Hứa vang lên.

Ông ta cầm lên xem, thì thấy là tin nhắn của Ông chủ Tô kia: “Sao rồi? Có ký được không?”

Ông chủ Hứa cắn chặt răng, giận không có chỗ phát tiết.

……

“Sao vẫn không trả lời nhỉ? Không thành công à?”

Trong văn phòng.

Tô Trạch Phong đợi một lát vẫn không thấy trả lời, thì liền cau mày lại.

Vì đối phó với tên họ Diệp kia, nên Tô Trạch Phong đã phải suy nghĩ rất lâu, cuối cùng mới nghĩ ra một kế hoạch, đó chính là để người khác ký kết với tên họ Diệp này.

Một khi họ Diệp ký hợp đồng thì sẽ bị điều khiển và bận rộn quanh năm, còn em gái mình thì cũng sắp tái xuất, nên cũng sẽ rất bận rộn, hai người đều bận rộn thì sẽ không có thời gian ở cùng một chỗ.

Dần dà tình cảm sẽ phai nhạt, sẽ xuất hiện mâu thuẫn.

Kế hoạch này, có thể nói là rất hoàn mỹ!

Ông ông---

Điện thoại di động rung lên, Ông chủ Hứa đã trở lời, hơn nữa còn là tin nhắn bằng giọng nói.

“Họ Tô, anh muốn hại chết tôi đúng không? Anh đúng là một tên khốn kiếp!”

Tô Trạch Phong vừa mới ấn nghe, thì một giọng nói giận dữ vang lên, khiến cho Tô Trạch Phong giật nảy mình.

“Chuyện…chuyện gì thế này?”

Tô Trạch Phong lập tức ngơ ngác.

Tại sao Ông chủ Hứa lại mắng chửi người?

“Ông chủ Hứa, tôi hại ông cái gì rồi?”

Tô Trạch Phong nhanh chóng trả lời, nhưng mà, đối phương đã cho Tô Trạch Phong vào sổ đen rồi.

“Chuyện gì thế này? Thử hỏi Ông chủ Vu xem sao vậy…”

Nhưng mà Tô Trạch Phong vừa mới nhắn, thì đối phương cũng đã cho anh ta vào sổ đen rồi.

Lần này, Tô Trạch Phong triệt để trợn tròn mắt.

Tô Trạch Phong ngồi yên tại chỗ nghĩ nửa ngày, cũng không thể hiểu được là chuyện gì đang xảy ra.

……

“Tên họ Tô này, quá ghê tởm.”

“Đúng thế! Tôi cũng không ngờ!”

Trong phòng làm việc, hai vị ông chủ đang liều mạng mắng Tô Trạch Phong.

Sau khi mắng một trận thì hai người họ mới đỡ tức một chút.

Sau đó hai người họ đi thăm quan một vòng rồi mới rời đi.

“Người anh trai này của Ngọc Tình định làm cái gì nhỉ?”

Sau khi mọi người rời đi, thì Diệp Mặc ngồi xuống suy nghĩ, nhưng nghĩ mãi cũng không hiểu được.

Đưa địa chỉ của mình cho các cơ cấu MCN, sau đó để cho bọn họ đến ký kết với mình, chỉ như vậy là đã có thể khiến mình rời khỏi Ngọc Tình sao?

“Đúng là không hiểu nổi.”

Diệp Mặc nghĩ nửa ngày cũng không hiểu nổi.

Sau đó, Diệp Mặc không nghĩ nữa, mà tiếp tục công việc của mình.

Cha mẹ đã trở về nhà, Diệp Mặc cũng không cần phải quay lại Hồ Phỉ Thúy nữa, cả ngày chỉ ở trong phòng làm việc.

Ngày hôm sau, Diệp Mặc nhận được tin nhắn của Tề Diệu Huy, nói rằng có vài chuyện cần Diệp Mặc xử lý.

Diệp Mặc rửa mặt, thay quần áo, rồi cho hai đứa nhỏ ăn rồi, sau đó mang theo hai đứa bé đi đến công ty truyền thông Thời Đại.

Bình Luận (0)
Comment