Người ngọc trên giường trở mình, đổi một tư thế thoải mái hơn để chơi điện thoại.
Một nửa thân thể của nàng chìm vào trong lớp đệm mềm mại, một chiếc chăn mỏng bằng tơ buộc quanh những đường cong chập trùng, uyển chuyển và mê người của nàng.
Bờ mông to lớn sung mãn, mê người như một trái đào mật.
Nàng cầm điện thoại di động trong tay, giữa hai tay là một mảnh trắng nõn, quy mô kinh người.
Ngón tay ngọc của nàng không ngừng lướt qua màn hình điện thoại.
Nàng nhẹ giọng hừ một tiếng, lại nhỏ giọng mắng: “Thôi đi! Thật không biết xấu hổ!”
Trên gương mặt xinh đẹp quyến rũ động lòng người kia, hiện lên một vệt khinh thường mãnh liệt.
Nàng đang lướt Tiểu Hồng Thư, thấy người phụ nữ tên là Lý Nghệ Phỉ kia tự nhận mình là mối tình đầu của anh ấy, lại post bài vạch trần những chuyện yêu đương thời đại học của Diệp Mặc, còn nói là Diệp Mặc tốt với mình thế này thế kia. . . bla bla. . .
Ôi!
Thực sự là nằm mờ!
Mà cho dù là thật, thì đó cũng là chuyện quá khứ rồi, bây giờ mang ra làm gì, còn không phải là muốn nổi tiếng, muốn mượn danh tiếng của Diệp Mặc để hot sao! Thật là không biết xấu hổ!
Nàng cũng đã xem qua ảnh chụp của người này rồi, cho dù đã xài chục cái app làm đẹp mà còn không xinh đẹp bằng nàng, dáng người thì không cần phải nói, chỉ là một cái tuyển thủ cấp C nho nhỏ mà thôi, độn lên cũng không to hơn được bao nhiêu, thực sự là nực cười!
So với Tô Thiên Hậu, thì liền biến thành cặn bã.
“Mắng vài câu đi!”
“Haiz! Bỏ đi, loại người này, không đáng lãng phí sức lực!”
Nàng thầm mắng một trận, cũng lười gõ chữ.
“Nhàm chán thật!”
Nàng lại lướt web một lúc, xem vài bài post và tin tức, lại duỗi cái lưng mệt mỏi, ngáp một cái.
Lúc trước, khi vừa mới cầm nhiều tiền như vậy, nàng còn cảm thấy hứng thú với những món hàng xa xỉ, cho nên liền mua mua mua, nhưng chẳng mấy chốc là nàng đã chán ngán, cũng không còn loại nhiệt tình đó nữa, cho nên chỉ thỉnh thoảng mới đi mua một ít, đủ mặc là được.
So với những quần áo của các thương hiệu nổi tiếng, thì nàng càng thích sưu tầm và cất chữa những món quần áo xinh đẹp và gợi cảm hơn, nàng rất thích loại quần áo có thể thể hiện sức quyến rũ của mình như vậy.
Không chỉ nàng thích, mà chắc chắn anh ấy cũng thích.
Tuy rằng anh ấy luôn không nói gì, còn giả vờ rất nghiêm túc, nhưng thỉnh thoảng lại trượt tay mà like cho mình, sau đó lại hủy bỏ, đúng là đồ hèn nhát không có can đảm mà!
Nàng đậu đen rau muống vài câu, lại nhịn không được mà cười khúc khích.
Nàng nằm suy nghĩ đến anh ấy một lúc, rồi mới chậm rãi bò dậy, vén chăn lên, chân ngọc rơi xuống đất, thân thể xinh đẹp bốc lửa liền lộ ra ngoài không khí, đường cong uyển chuyển và sung mãn, hai con ngươi vũ mị hơi nheo lại, liền có một loại mị lực kinh người, đúng là một vưu vật tuyệt thế.
Cộc cộc!
Chân ngọc điểm nhẹ, đôi đùi ngọc thon dài trơn bóng như ngà voi đong đưa khiến cho người ta hoa cả mắt.
Nàng khoác thêm cái áo ngủ, rồi đi vào rửa mặt, sau đó mở cửa lấy chuyển phát nhanh, lại có vài bộ quần áo được đưa đến.
“Đây là. . . nữ tu sĩ à!”
Mở gói chuyển phát nhanh đầu tiên, là một bồ quần áo nữ tu sĩ đang rất hot trong thời gian gần đây, vốn là một bộ quần áo rất thánh khiết, nhưng lại bị sửa thành kiểu dáng rất khiêu gợi, có lẽ loại tương phản mãnh liệt này, mới có thể đánh trúng nội tâm của đàn ông.
“Hình như hơi nhỏ. . .”
Nàng cầm lên xem, lại nhỏ giọng thầm thì, rồi đi đến trước gương để mặc thử.
“Oa!”
Sau khi thay xong, nàng đi một vòng ở trước gương, lại bày ra vài tư thế sexy, liền cảm thấy rất hài lòng với hiệu quả này.
Tách tách! Tách tách!
Nàng giơ điện thoại di động lên, bắt đầu chụp điên cuồng.
Sau đó, lại mở mấy gói chuyển phát nhanh còn lại ra, đều là những món cosplay có phong cách cổ trang, đương nhiên là cũng rất gợi cảm và sexy.
Sau khi chụp xong, nàng chọn vài tấm đẹp nhất, sửa sang lại một chút rồi post lên vòng bạn bè.
Thỏa mãn mà để điện thoại di động xuống, liền chuẩn bị đi vào tắm rửa.
Lúc này, điện thoại di động rung lên, là tin nhắn Wechat.
“Không phải tên bại hoại kia chứ!”
“Anh ấy xem rồi?”
Nàng khẽ giật mình, vội vàng cầm điện thoại di động lên, mở ra xem, quả nhiên là tên bại hoại kia, hỏi nàng có rảnh rỗi không.
Ninh Vũ Đình vội vàng trả lời: “Có có!”
Đối phương trả lời rất nhanh: “Vậy cô mau qua đây đi! Tôi đang ở nhà bên hồ Phỉ Thúy, cô qua đây tôi tiêm cho cô.”
Ninh Vũ Đình cầm lên xem liền ngây ngẩn cả người.
Trong khoảnh khắc, nàng có chút không dám tin tưởng!
Đi qua nhà?
Mà lại còn đòi tiêm cho nàng?
Tên bại hoại này, to gan như vậy từ bao giờ?
“Khẳng định là do mình quá quyến rũ, mấy tấm ảnh vừa rồi lai jquas xinh đẹp, anh ấy xem xong liền không nhịn được, bị cám dỗ. . .ai nha nha! Rốt cuộc thì cơ hội này cũng đến rồi!”
Nàng lập tức che mặt, chỉ cảm thấy mặt đã nóng bừng, trái tim nhỏ cũng nhảy loạn nhịp.
Nàng đã chờ mong ngày này rất lâu rồi, cuối cùng nó cũng đến!