Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1594 - Chương 1595. Đến Nhà Người Ta, Ngủ Giường Người Ta!

Chương 1595. Đến nhà người ta, ngủ giường người ta!
Chương 1595. Đến nhà người ta, ngủ giường người ta!

“Còn tiêm nữa! Nói thẳng không tốt sao, hì hì!”

Ninh Vũ Đình gắt một tiếng, trả lời vài câu xong, liền đi vào nhà tắm, tắm rửa sạch sẽ thơm tho, rồi đi ra thoa kem dưỡng da, lại mở tủ quần áo để chọn đồ lót.

“Hì hì!”

Nàng lấy bộ đồ lót có trân châu kia ra, ngón tay ngọc nhẹ nhàng vuốt ve những viễn trân châu trắng muốt kia, lại hơi cắn môi đỏ, vẻ quyến rũ trong mắt đã thấm ra ngoài, khuôn mặt đỏ rực.

“Đúng rồi, xịt nước hoa!”

Nàng không quên chọn một chai nước hoa, xịt thêm một chút ở bên dưới như thường lệ, sau đó, lại chọn một chiếc váy trắng vừa trong sáng vừa khiêu gợi để mặc vào, thêm một cái nơ trắng, bên ngoài mặc thêm áo khoác là ok.

“Còn phải chuẩn bị cái gì không nhỉ?”

Trang điểm một chút, lại đeo thêm vài món châu báu, nàng hơi cau mày lại, bắt đầu cân nhắc: “Có nên mua ít dầu bôi trơn không nhỉ?”

Nàng có hơi do dự, lại thấy hơi lo lắng khẩn trương.

Tên bại hoại kia mạnh mẽ đến mức dọa người!

Mà nàng thì lại không có chút kinh nghiệm nào, chỉ biết mạnh miệng thôi, không biết lát nữa có chịu được hay không, đừng để đau đến phát khóc thì quá mất mặt!

Ninh Vũ Đình nàng, không chịu nổi sự mất mặt đó!

“Vậy thu một cái đi!”

Nàng chuẩn bị xong, thay một đôi giày cao gót nền đỏ, rồi liền xách túi đi ra ngoài, lái chiếc Ferrari âu yếm của mình đi, nàng còn ghé qua cửa hàng tiện lợi một chuyến, sau đó mới trực tiếp đi đến hồ Phỉ Thúy, lái đến trước cửa căn biệt thự số một.

Nàng đã nghe Diệp Mặc nhắc đến nơi này nhiều lần rồi, nhưng chưa từng đến đây, trước kia toàn đi qua phòng làm việc thôi.

Đây cũng là nhà chung của Diệp Mặc và Tô Thiên Hậu, giờ Diệp Mặc lại gọi mình đến nơi này, hư thật!

Có điều, mình thích!

Cổng lớn mở ra, nàng lái xe vào, dừng xe ở một bên.

“Căn nhà này, rất không tệ nha!”

Vừa vào cửa, nàng liền quan sát bốn phía, đánh giá một phen, cũng hơi rung động trước sự xa hoa của căn biệt thự này.

Ninh Vũ Đình cởi áo khoác, khom lưng cởi giày cao gót, thay dép lê rồi đi vào trong, ánh mắt vừa chạm vào Diệp Mặc, trái tim nhỏ tiền đập loạn lên vì cực kỳ khẩn trương, đôi bàn tay cầm túi xách đã có đầy mồ hôi.

“Vào đi thôi!” Diệp Mặc thấy nàng sững sờ tại chỗ, liền vẫy tay: “Bọn nhỏ đang ở bên nhà ông bà ngoại chứ không ở đây, cô muốn uống trà trước không?”

“Không. . . không cần!” Ninh Vũ Đình vội vàng khoát tay, đi vào trong, khi nhìn thấy bức tranh to lớn ở giữa phòng khách liền giật mình, vẽ đẹp thật!

Nàng nhìn chằm chằm vào Tô Thiên Hậu trong tranh một lúc, lại khẽ cắn môi đỏ, nhỏ giọng nói: “Vậy. . . vậy ở chỗ này. . . có thích hợp không?”

Đến nhà người ta. . . nói không chừng, lát nữa còn phải ngủ trên giường của người ta, vậy thì không hay cho lắm!

Nàng cảm thấy mình có hơi cẩu thả, nhưng còn chưa đến trình độ đó, nàng càng thích đi khách sạn hơn, như vậy thì mới thoải mái được.

Diệp Mặc hơi giật mình, kinh ngạc nói: “Có gì mà không thích hợp?”

“Vậy. . .được rồi!”

Ninh Vũ Đình bĩu môi đỏ, mỉm cười vũ mị, nếu như Diệp Mặc đã không để ý, vậy mình cũng không cần phải ngại, có lẽ. . . cảm giác còn kích thích hơn một chút nữa!

Nàng lại bắt đầu hưng phấn, khuôn mặt đã đỏ ửng lên.

“Lên lầu đi!”

Diệp Mặc dẫn nàng đi lên lầu.

Ninh Vũ Đình đi theo, lên tầng hai, lại nhìn ngó bốn phía: “Nhiều phòng thật! Anh ở phòng nào?”

Diệp Mặc tiện tay chỉ một cái: “Phòng kia!”

“Ừ!”

Nàng chậm rãi đi qua, đẩy cửa phòng ra, rồi lại đánh giá một phen, sau đó mới đi vào trong, khi đi đến trước tủ quần áo, nàng dùng ngón tay ngọc đẩy ra, liếc nhìn bên trong một chút, liền thấy được không ít đồ lót khiêu gợi.

Tô Thiên Hậu cũng có sở thích khá giống mình, có điều, tuy không có những loại quần áo to gan lớn mật như mình, nhưng cũng rất gợi cảm.

Nàng nhìn một lát, rất muốn cầm vài bộ đồ lót lên xem, thậm chí còn muốn mặc vào, so xem kích thước thế nào, nhưng ý nghĩ này cũng chỉ lóe lên mà thôi, nàng còn chưa đến mức đó.

Ninh Vũ Đình đi đến bên giường, đặt mông ngồi xuống, cả người nhất thời lung lay.

“Mềm thật!”

Cái đệm này. . . lát nữa nằm lên nhất định sẽ rất thoải mái.

Nàng ngửa mặt nhìn lên trần nhà, trong đầu bắt đầu xuất hiện những hình ảnh hoang đường, khiến cho người ta mặt đỏ tim run, lát nữa. . . nên bày ra tư thế gì đây? Cũng không biết anh ấy thích như thế nào!

Thân thể chìm vào trong cái đệm mềm mại, nàng liền cảm thấy toàn thân đều lười biếng, không có sức lực.

Lúc này, nàng nghe thấy Diệp Mặc đi đến cửa rồi hô một tiếng: “Bên này!”

“A? Không phải ở đây sao?”

Nàng nhất thời đứng lên, trong lòng thầm nhủ cũng đúng, nơi này là giường ngủ của Diệp Mặc và Tô Thiên Hậu, Diệp Mặc có to gan đến đâu thì cũng không dám làm như vậy.

Ninh Vũ Đình sửa sang lại quần áo một chút, rồi đi ra ngoài, đi đến một căn phòng khác.

“Cô ngồi ở đây chờ một lát đi! Tôi đi chuẩn bị một chút.” Diệp Mặc chỉ chỉ vào cái ghế sô pha, ra hiệu cho nàng ngồi xuống, sau đó lại đi ra khỏi phòng.

Hết chương 1595.
Bình Luận (0)
Comment