Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1600 - Chương 1601. Quan Tuyết Ngây Người!

Chương 1601. Quan Tuyết ngây người!
Chương 1601. Quan Tuyết ngây người!

Quan Tuyết lại cười nói: “Sang năm? Sang năm thì vẫn làm việc bình thường thôi! Vẫn còn rất nhiều chuyện cần làm mà, nào có thời gian suy nghĩ chuyện khác!”

Nàng cũng không phải là mấy thiếu nữ mười tám đôi mươi, cho nên sẽ không quá xoắn xuýt chuyện tình cảm.

Diệp Mặc nhấp một ngum trà, nói: “Sang năm, cô đừng làm công việc này nữa.”

“A?” Quan Tuyết giật mình, bật thốt: “Không làm cái này thì tôi làm cái gì?”

Cậu em trai thối này đang muốn điều chỉnh công tác cho nàng sao?

Trong khoảnh khắc, nàng có hơi bối rối mà nắm chặt tay ngọc.

“Chức vị này quá nhỏ!” Diệp Mặc nghiêm túc nói: “Sang năm, tôi chuẩn bị thành lập một tập đoàn, rồi chuyển tất cả công ty và xí nghiệp dưới cờ mình vào đó, như vậy sẽ tiện quản lý hơn, công ty quá nhiều, nên thực sự không để ý được.”

“A? Ra là vậy!” Sắc mặt nàng lập tức thuq giãn, nhẹ nhàng thở ra.

Mà cũng đúng! Cậu em trai này có quá nhiều công ty, Phác Ngọc, Nhân Hoa, Thời Đại, Thiên hành, còn có cả Trung Tâm Thế Kỷ Đại Hạ, Bảo Duyệt, Đông Đằng, Thần Châu. . .Nàng đếm còn không hết, ai biết cậu em này còn có công ty nào nữa không.

“Rốt cuộc anh có bao nhiêu công ty? Không nói đến mấy công ty như Phác Ngọc, tôi biết mấy cái đó rồi, anh nói một lượt xem, để tôi còn tính toán.”

“Chắc cô cũng biết không ít rồi, để tôi nghĩ xem nào! Cô biết Dục Anh không? Giáo dục Dục Anh, còn có tập đoàn Trung Thái, đúng rồi, châu báu Linh Tú nữa, Hoa Thiên, là Hoa Thiên An Phòng, còn có bất động sản Vân Hồ, ẩm thực Diệp thị. . .”

“Tôi nghĩ một chút, còn có một cái Hồng Sắc Khởi Nguyên, làm tên lửa, còn có một sảnh cưới Roman, vừa mới mua được một thời gian.”

Diệp Mặc vừa nói vừa mở bàn tay ra đếm.

Ban đầu, người ngọc phía trước vẫn cười tủm tỉm, nàng cho rằng mặc kệ Diệp Mặc nói gì thì nàng cũng sẽ không sợ hãi, nhưng mà càng nghe thì khuôn mặt nàng càng cứng lại, đôi mắt đẹp chậm rãi trợn tròn lên, lộ ra vẻ kinh ngạc và khó có thể tin.

Người ngọc ngồi yên tại chỗ, vẻ mặt tràn đầy hoảng hốt.

. . . Diệp Mặc vừa nói đến bao nhiêu cái tên?

Dục Anh?

Nàng đã nghe nói qua về tập đoàn này, nó là một tập đoàn giáo dục tư nhân rất nổi tiếng, có rất nhiều trường học tại khắp nơi trên cả nước.

Trung Thái?

Đó là tập đoàn làm trung tâm thương mại, cũng rất nổi tiếng!

Hoa Thiên?

Nàng chưa nghe nói qua cái tên này, nên cũng không biết nó làm cái gì! Nhưng làm sao còn có cả công ty làm tên lửa?

Hứng thú của cậu em này cũng quá nhiều rồi! Ăn uống, châu báu. . . thì bình thường hơn rất nhiều.

Quan Tuyết cúi đầu xuống, nắm chặt lấy ngón tay, cẩn thận đếm một lượt, lại càng líu lưỡi hơn.

Nàng cảm thấy mình đếm cũng đếm không hết, quá nhiều công ty rồi.

Tuy rằng những công ty này không so được với hai nhà Đông Đằng và Thần Châu, nhưng cũng đều là những công ty lớn, như cái bất động sản Vân Hồ kia cũng đang rất nổi tiếng trong thời gian gần đây.

Thời gian gần đây, những công ty bất động sản khác đều lung lay sắp đổ, chỉ có Vân Hồ này là vẫn vững chắc, còn được thị trường đánh giá giá trị vài trăm tỷ, tương lai sẽ có cơ hội trở thành công ty bất động sản lớn nhất cả nước.

Nhiều công ty như vậy mà hợp lại với nhau, sẽ trở thành một tập đoàn khổng lồ đến mức nào chứ?

Quan Tuyết hít một hơi khí lạnh, nàng đã không thể tưởng tượng được rồi!

Chỉ tính một cái Đông Đằng, liền hơn ngàn tỷ rồi!

Còn có Thần Châu cũng đã có giá trị thị trường ngàn tỷ, là xí nghiệp dược có giá trị cao nhất toàn cầu hiện giờ.

Có điều, những công ty đã lên sàn như Thần Châu, chỉ có thể khống chế cổ phần chứ không thể trở thành công ty con được.

Y dược, khoa học kỹ thuật, ăn uống, châu báu, khách sạn, giáo dục, bất động sản. . .

Còn có sản nghiệp nào mà cậu em trai này không bước chân vào?

Nửa ngày sau, Quan Tuyết lấy lại tinh thần, giọng nói hơi lắp bắp: “Anh. . . anh muốn tôi làm ở tập đoàn đó. . .làm tổng giám đốc sao? Quản . . .quản lý nhiều công ty như vậy á?”

Ban đầu, nàng cảm thấy Phác Ngọc đã đủ lớn rồi, làm một tổng giám đốc của một tập đoàn chục tỷ đã khiến cho nàng đủ phong quang rồi, bây giờ thì hay lắm, trực tiếp làm tổng giám đốc của một tập đoàn trăm tỷ ngàn tỷ luôn!

“Ừm!” Diệp Mặc gật đầu: “Tôi không quản lý được hết, tôi cũng không có nhiều thời gian như vậy, đến khi đó, cô quản lý giúp tôi đi! Mấy công ty như Thần Châu và Đông Đằng thì tôi sẽ tự quyết định, còn mấy cái khác, nếu như không có chuyện gì quá quan trọng, thì cô cứ xử lý là được.”

Những công ty như Thời Đại, Dục Anh, Vân Hồ. . . căn bản là không cần hắn quản lý, nhưng có vài việc vẫn cần hắn xem qua và ký tên.

Những quá trình này rất rườm rà, cho nên giao cho Quan Tuyết quản lý là tốt rồi.

“Được. . . được rồi!”

Nội tâm Quan Tuyết vẫn hơi rung động, nàng vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo.

Hết chương 1601.
Bình Luận (0)
Comment