Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1618 - Chương 1619. Tạ Diệu Quang: Quá Đơn Giản!

Chương 1619. Tạ Diệu Quang: Quá đơn giản!
Chương 1619. Tạ Diệu Quang: Quá đơn giản!

Tạ Diệu Quang nghe thấy giọng điệu của cha, sắc mặt liền thay đổi, hô hấp cũng trở nên dồn dập.

Nhân vật lớn chân chính?

Người có thể được cha gọi như vậy, tất nhiên sẽ là một nhân vật vô cùng lợi hại, là loại tồn tại cấp độ kia.

Anh ta đi theo cha mình, đi đến cửa hội trường, nhìn qua bên đó, chỉ thấy có hai bóng người đang bị một đám người vây quanh.

Một là người đàn ông trung niên có gương mặt hình chữ quốc, tướng mạo uy nghiêm, khí độ bất phàm.

Một người khác. . . là một mỹ nhân tuyệt sắc.

Ánh mắt Tạ Diệu Quang vừa quét qua liền ngưng trệ, rồi lập tức hoảng hốt.

Với thân phận của anh ta, thường xuyên nhìn thấy các loại người mẫu minh tinh, các loại mỹ nữ phong cách khác nhau, nhưng vẫn bị mỹ nhân tuyệt sắc này làm cho tâm thần run rẩy.

Dung mạo xinh đẹp hoàn mỹ kia, đôi mắt đẹp không linh xinh đẹp kia, còn cả cái khí chất xuất trần không dính khói lửa nhân gian kia, tất cả đều giống như một vị tiên tử ở trong tranh, giống như mộng như ảo.

Có điều, Tạ Diệu Quang khôi phục rất nhanh, dù sao anh ta cũng thường xuyên nhìn thấy mỹ nữ, cho nên cũng không đến mức không chịu nổi như vậy.

Tạ Diệu Quang nhịn không được mà nhìn thêm vài lần, ánh mắt đảo từ trên xuống dưới, lướt qua những đường cong uyển chuyển và da thịt trắng nõn không tì vết kia.

Nhưng một lát sau, anh ta liền thu liễm lại.

Nếu như là mỹ nữ bình thường, tất nhiên là anh ta sẽ dùng trăm phương ngàn kế để chiếm được, chơi một thời gian, nhưng mà rõ ràng là người ở trước mặt này có thân phận rất không tầm thường, là con gái của vị nhân vật lớn này.

Những người như vậy, không phải có thể tùy tiện đụng vào.

Tạ Huệ Dân cũng nhìn thấy, ông ta cũng hơi hoảng hốt, rồi lại kích động lên, kéo con trai mình qua: “Diệu Quang, nhìn thấy không? Chắc đó là con gái của ông ấy, lát nữa con tìm cách làm quen với cô ấy một chút.”

“Cha, chuyện này. . .” Tạ Diệu Quang ngây ra một lúc.

Ý của cha mình là, để cho mình theo đuổi vị này sao?

Anh ta cũng không muốn cưới vợ, anh ta vẫn còn trẻ, vẫn còn chưa chơi chán.

Sắc mặt Tạ Huệ Dân trầm xuống, không vui mắng: “Cha không bảo con theo đuổi cô ấy! Hơn nữa, con có bản lĩnh đó sao?”

Ông ta hiểu rõ bản tính và bản lĩnh của đứa con trai này của mình, theo đuổi vài cô gái bình thường thì tất nhiên không có vấn đề, nhưng con trai mình không thể giải quyết được mấy cô gái có thân phận bậc này.

Đương nhiên, nếu như có thể theo đuổi được, vậy tất nhiên là tốt nhất, vị này chính là công chúa của nhà họ Kỷ! Nếu như có thể thông gia với nhà họ Kỷ, vậy ông ta nằm mơ giữa ban ngày cũng có thể cười tỉnh.

“Làm sao con lại không có bản lĩnh này chứ?”

Tạ Diệu Quang bĩu môi một cái, chỉ cảm thấy rất không vui, thế mà cha lại coi thường mình, đợi lát nữa để cho cha xem bản lĩnh của mình thế nào.

“Con mà có bản lĩnh này thì tốt rồi.”

Tạ Huệ Dân nói thầm một tiếng, lại chen về phía bên đó, cuối cùng cũng đã đến trước mặt vị kia.

“Kỷ tiên sinh, đã lâu không gặp!”

Tạ Huệ Dân đưa hai tay ra, nhiệt tình bắt tay: “Chắc hẳn vị này là. . . con gái ngài rồi!’

“Đúng vậy!” Kỷ Chính Quân nở một nụ cười cởi mở, quay đầu nói: “Tư Tuyền, vị này là ông chủ Tạ, người mà cha đã từng nhắc với con.”

“Chào chú Tạ!” Người ngọc mỉm cười, lên tiếng chào hỏi.

“Ha ha! Kỷ tiên sinh, con gái của ngài thật sự là quá xinh đẹp! Đây là khuyển tử Diệu Quang, cũng là người trẻ tuổi, vừa hay có thể tâm sự, kết bạn với nhau!” Tạ Huệ Dân cười to nói.

Người ngọc ngước mắt lên, đảo qua thanh niên ở bên cạnh, trong đôi mắt không linh và thanh lãnh kia không nổi một chút gợn sóng nào, đôi môi anh đào nở nàng hơi nhếch lên, nở một nụ cười lễ phép.

“Ha ha!” Kỷ Chính Quân cũng cười to: “Con trai của ông chủ Tạ đúng là tướng mạo đường đường, không tệ không tệ! Có điều, chúng ta đừng quan tâm chuyện của người trẻ tuổi thì hơn.”

Tạ Huệ Dân cười nói: “Kỷ tiên sinh nói rất đúng.”

Hàn huyên một lúc, Kỷ Chính Quân liền ngẩng đầu, bắt đầu nhìn quanh bốn phía trong hội trường, giống như là đang tìm kiếm người nào đó, người ngọc bên cạnh cũng nhìn quanh một lượt, sau đó liền hơi cau mày lại.

Anh ấy vẫn chưa đến sao?

Trước khi đi đã gửi tin nhắn cho anh ấy rồi mà!

Tạ Huệ Dân kinh ngạc nói: “Kỷ tiên sinh, ngài đang tìm người nào sao?”

“Đúng vậy!” Kỷ Chính Quân gật đầu: “Tối nay, tôi cố ý mời một người đến, muốn giới thiệu cho mọi người biết, xem ralaf chưa đến rồi.”

“A? Là người nào vậy?”

Tạ Huệ Dân càng ngày càng kinh ngạc, là người nào mà đáng giá để một nhân vật như Kỷ tiên sinh chuyên môn mời đến chứ? Lại còn muốn giới thiệu cho bọn họ nữa, chắc hẳn là một nhân vật vô cùng quan trọng nào đó rồi.

Kỷ Chính Quân cười vang nói: “Đợi một lát thì ông sẽ biết.”

Kỷ Chính Quân nói xong liền cất bước đi vào.

Tạ Huệ Dân vội vàng đuổi theo sau, còn không quên liếc mắt ra hiệu cho con trai của mình một cái, ra hiệu cho Tạ Diệu Quang mau đi lên bắt chuyện với công chúa nhà họ Kỷ đi, có thể kết giao bạn bè cũng tốt.

Tạ Diệu Quang cười tự tin, không phải là kết giao bạn bè thôi sao, cha thực sự là coi thường mình, chỉ bằng tài nghệ tán gái và dỗ dành con gái của anh ta, chuyện này quả thực là quá đơn giản, chỉ cần anh ta nghiêm túc một chút, nói không chừng thật sự có thể theo đuổi được.

Tạ Diệu Quang vốn không muốn, nhưng khi thấy cha mình khinh thường mình, thì anh ta lại càng muốn chứng minh bản thân mình hơn.

Hết chương 1619.
Bình Luận (0)
Comment