Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1623 - Chương 1624. Long Và Loan!

Chương 1624. Long và Loan!
Chương 1624. Long và Loan!

Trác Lâm trở mình trong chiếc chăn ấm áp, đưa tay sờ soạng đến một cơ thể mềm mại, liền ôm lấy, rồi vùi đầu mình vào chỗ mềm mại đó.

Nàng liền thoải mái mà nheo mắt lại ngủ tiếp.

Một lát sau, Trác Lâm ưm một tiếng rồi tỉnh lại.

Vừa mở mắt ra, đập vào mắt là một mảnh trắng như tuyết khiến cho nàng sửng sốt một chút, nàng nhìn chằm chằm vào đó, không rời mắt ra được, một lúc sau, liền cúi đầu nhìn chính mình, rồi sa sút tinh thần mà thở dài một hơi.

Trác Lâm khẽ cắn môi đỏ, âm thầm so sánh: “Cũng không kém bao nhiêu đâu nhỉ? Không không, hình như là chị Ninh hơn một bậc, chắc cái này có quan hệ đến chuyện chị Đường là người tập võ!’

Không thể nghi ngờ di là thân thể của chị Đường càng dẻo dai hơn những cô gái bình thường, da thị cũng săn chắc hơn, đường cong càng mạnh mẽ hữu lực hơn.

Trác Lâm nhìn chằm chằm một lúc lâu, mới không nỡ mà rời mắt đi, chuyển xuống bờ vai tuyết nị kia.

“Cái hình xăm này đẹp thật!”

Nàng nhớ kỹ là, trước kia không có hình xăm ở chỗ này, nhưng bây giờ lạ có thêm một con chim Loan màu vàng chiếm cứ trên vai, hình này có hơi giống con rồng ở sau lưng, nhưng mà nó nhỏ hơn một chút, con rồng kia thì chiếm hết cả lưng.

Lần đầu tiên đi qua nhà chị Đường, nàng đã sợ ngây người khi nhìn thấy hình xăm này, trước kia nàng còn tưởng là chị Đường là một cô gái tương đối ngoan hiền, nào ngờ lại có hình xăm kín lưng.

Có điều, hình như hình xăm này không giống với những hình xăm bình thường, ít nhất thì nàng chưa từng nhìn thấy hình xăm có màu vàng kim như vậy.

Trác Lâm có chút không nhịn được mà giơ tay lên, dùng đầu ngón tay vuốt ve dọc theo những đường vân màu vàng kim kia.

Người ngọc bỗng nhiên động đậy, Trác Lâm vừa ngước mắt lên, đúng lúc nhìn thấy một đôi mắt lăng lệ, nhưng ngay sau đó đã trở nên nhu hòa.

“Chị Đường, chị tỉnh rồi à!”

Trác Lâm thu tay về, dời mông một chút, nằm xuống, hai tay chống cằm, lẩm bẩm nói: “Chị Đường, hình xăm này của chị đẹp thật, chị xăm ở đâu thế? Em cũng muốn xăm một cái.”

Đường Nguyệt Dao lườm qua một cái, khẽ mắng: “Chị đã nói với em đây không phải hình xăm rồi mà, hơn nữa, em xăm cái gì mà xăm, nếu như em dám xăm thì chị không để ý đến em nữa.”

Trác Lâm nhất thời xì hơi: “Haiz!”

Đúng là nàng không dám thật, trước kia nàng chơi bời lêu lổng thì cũng chỉ dám dán mấy hình xăm chứ không dám xăm thật.

Đường Nguyệt Dao quay đầu nhìn sắc trời bên ngoài cửa sổ, hỏi: “Mấy giờ rồi?”

“Đã bảy giờ hơn rồi!”

“Nên dậy chuẩn bị một chút rồi!”

Đường Nguyệt Dao xốc chăn mỏng trên người lên, ngồi dậy, thuận tay vén mái tóc lên, thả qua vai phải, để lộ ra cái lưng đẹp, bờ eo thon gọn, bờ mông đầy đặn, vẽ ra một đường cong mê người từ mông xuống eo, gợi cảm bốc lửa.

Hình xăm rồng màu vàng kim ở trên lưng, còn lưu chuyển một loại ánh sáng thần bí.

Trác Lâm lại nhịn không được mà nhìn thêm vài lần.

Dáng người của chị Đường quá bốc lửa, không kém chị Ninh bao nhiêu, cả hai đều là loại mê chết người không đền mạng, chỉ cần nhìn thôi cũng đã làm cho người ta phun máu mũi rồi, mà cái hình xăm trên này lưng nhìn trông có hơi. . .rất thích hợp với góc nhìn từ phía sau. . .

Ai nha! Mình nghĩ cái gì thế!

Trác Lâm sửng sốt một chút, khuôn mặt lại đỏ lên.

Chính mình là một cô gái, nghĩ mấy cái này làm gì nha!

Tiếp đó, nàng bĩu môi, lẩm bẩm một tiếng: “Ai! Em cũng muốn đi nữa!”

Hôm nay, anh Diệp lại muốn đi New York, nói là có chuyện làm ăn ở bên đó, nàng cũng muốn đi, nhưng mặc kệ là chị gái hay là chị Đường đều nói là không an toàn, nên không cho nàng đi, làm cho nàng cực kỳ phiền muộn.

Đường Nguyệt Dao nhìn Trác Lâm một cái, cười nói: “Để lần sau đi, lần này không an toàn!”

Trác Lâm nhỏ giọng thầm thì, có chút ủy khuất: “Tại sao lại không an toàn?”

Nàng cũng không phải chưa từng đi du lịch nước ngoài, nào có nguy hiểm gì chứ.

Đường Nguyệt Dao đưa tay sờ lên đầu Trác Lâm, cười thân mật nói: “Lần sau nhất định đưa em đi cùng!”

Nàng ở trong nước lâu như vậy, cũng ăn tết ở nhà Trác Lâm, cho nên càng thân thiết với Trác Lâm hơn, luôn coi cô bé ngây thơ này làm em gái mình.

“Được rồi được rồi!” Trác Lâm trề môi, không tình nguyện mà gật đầu.

“Chị đi tắm một cái đã!’

Đường Nguyệt Dao đứng dậy, giẫm lên dép lê đi về phía phòng tắm, khoảng tầm 10 phút đồng hồ sau liền đi ra, nàng cầm khăn lau thân thể.

Trác Lâm cũng đã rời giường, đang cầm một đống chai chai lọ lọ.

Đường Nguyệt Dao nhìn qua, cau mày nói: “Làm một cô gái xinh đẹp thật sự là phiền phức.”

Trác Lâm hé miệng cười nói: “Đó là dĩ nhiên, giữ gìn vẻ đẹp của mình là một chuyện rất cực khổ!”

“Còn phải thoa cả cái này à? Ah! Thật là rắc rối! Xịt một chút là được rồi, lần trước xịt hơi nhiều, bị anh ta chê cười! Được được!” Hai người giằng co một lúc, Đường Nguyệt Dao có chút không chịu được, liền tùy tiện qua loa một chút rồi kết thúc.

Nàng mặc quần áo xong, liền cầm chai nước hoa Lâm Lâm đưa cho, sau đó xịt xịt lên người, rồi lại ngửi ngửi, có một loại mùi cam quýt thanh đạm, rất thơm.

Hết chương 1624.
Bình Luận (0)
Comment