Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1625 - Chương 1626. Các Phương Tụ Tập!

Chương 1626. Các phương tụ tập!
Chương 1626. Các phương tụ tập!

“Còn về những người cản đường mình, thì giết sạch là được, nhất là cao thủ kia. . .”

Tại Hồng Mị lẩm bẩm, mắt phượng híp lại, lộ ra một tia sát cơ.

. . .

Trên tầng cao nhất của một tòa nhà chọc trời, một người đàn ông da trắng cầm điện thoại di động lên gọi một cuộc.

“Máy bay đã cất cánh.”

“Dự tính sẽ đến New York sau 12 tiếng.”

Khi nghe thấy người giọng nói khàn khàn từ đầu dây bên kia, anh ta cung kính trả lời: “Được! Tôi sẽ thử tiếp xúc với anh ta, tôi cho rằng chắc chắn có thể thuyết phục anh ta, nếu như anh ta không biết điều, thì tôi biết nên làm thế nào!”

Sau khi cúp điện thoại, anh ta yên lặng một lúc, rồi cầm một tài liệu ở trên bàn lên xem, càng đọc càng cau mày chặt hơn.

Bản tài liệu này, là những tin tức đã điều tra được về người kia.

Năm ngoái, tập đoàn của bọn họ đã phái người tiếp xúc với Thần Châu kia, chẳng qua là khi đó không gặp được vị này, tập đoàn cũng đã nói đến yêu cầu thu mua loại kỹ thuật thuốc kéo dài tuổi thọ kia, tất nhiên là cũng bị từ chối.

Có vẻ như vị này căn bản là không biết bối cảnh của tập đoàn bọn họ, mà cũng đúng, trên thế giới này cũng không có bao nhiêu người biết bối cảnh của tập đoàn bọn họ, cho nên không biết mới là bình thường.

“Đi tiếp xúc trước đã, nếu như không biết điều thì đừng trách mình không khách khí.”

“Chắc người này cũng có không ít vệ sĩ, mình cần phải chuẩn bị một số người đã. . .” Anh ta lẩm bẩm vài câu, liền cầm điện thoại di động lên, gọi một cú điện thoại: “Alo! Chuẩn bị cho tôi một đội người cải tạo, tôi cần dùng.”

Sau khi đặt điện thoại di động xuống, anh ta lại xem tài liệu trong tay một lượt, rồi tiện tay khép lại, ném lên bàn.

Anh ta quay ghế lại, nhìn về phía bóng đêm bên ngoài cửa sổ, móc một đồng tiền xu ở trong túi áo ngực ra, nhẹ nhàng ném lên, một mặt của tiền xu màu vàng, có khắc lấy một đồ án Lục Mang Tinh. (ngôi sao sáu cánh)

“Vĩnh sinh. . . thật sự là mê người mà!”

Anh ta thì thào một tiếng, rồi nắm chặt đồng tiền xu ở trong tay.

. . .

Trong một trang viên hào hoa.

Một ông lão đang bệnh thoi thóp, ngồi dậy từ trên giường bệnh, kích động gào thét.

“Người Hoa quốc kia muốn đến New York?”

“Bắt lại cho tôi!’

“Treo thưởng cho tôi! Lần này, nhất định phải bắt được người này! Không thể thất bại nữa, mặc kệ là mất bao nhiêu tiền cũng phải bắt được về cho tôi!’

Lần trước, ông ta đã thuê một đội đi qua Hoa quốc để đánh cắp kỹ thuật kia, kết quả là thất bại, tiền cũng trôi theo dòng nước, sau này lại nghe nói, người kia đã đi qua nước N, ông ta cũng muốn phái người qua, kết quả là chưa kịp.

Ông ta còn tưởng rằng mình đã không còn cơ hội, nhưng không ngờ người này lại tự mình đưa đến cửa.

Nghe nói thời gian gần đây Thần Châu kia đã nghiên cứu ra một loại thuốc mới có thể chữa trị ung thư, làm oanh động ta giới y học, rất nhiều nhà khoa học đều không dám tin tưởng, đều cảm thấy không thể, với kỹ thuật ngày nay, căn bản là không thể nghiên cứu ra loại thuốc này được, loại kỹ thuật này đã vượt thời đại rồi.

Nhưng ông ta lại cho rằng, cũng không phải là không có khả năng.

Ông ta đã từng điều tra qua về Thần Châu kia, kỹ thuật của bọn họ rất lợi hại, ông ta cũng đã mua loại thuốc kéo dài tuổi thọ kia, cũng muốn nghiên cứu về nó, nhưng kết quả là thất bại, kỹ thuật của loại thuốc này quá tiên tiến, tất cả nhân viên kỹ thuật mà ông ta tìm về đều không thể phá giải nó.

Trong đó còn ẩn chứa một chút vật chất chưa từng biết đến, nên không biết bắt đầu từ đâu.

Cho nên, vẫn có khả năng là Thần Châu đã nghiên cứu ra loại thuốc trị ung thư kia, mà ông ta đang cần loại thuốc này để cứu mạng.

Ngay sau đó, trên dark web, trên diễn đàn của lính đánh thuê và một số con đường bí ẩn khác, phần treo thưởng này vừa được đưa ra đã tạo thành oanh động rất lớn.

. . .

New York, trong một khách sạn hào hoa ở trung tâm thành phố.

“Tên kia cất cánh rồi?”

“Vậy thì chắc giữa trưa sẽ đến nơi, vậy thì dẫn tên này đi ăn bữa cơm trước, sau đó lại dẫn đi nơi này, tiếp đó. . . ha ha!’

Tạ Diệu Quang nhận được tin tức thì nhướn mày lên, cười vui vẻ.

Vì chuyện này, anh ta đã chạy đến New York từ sớm, tìm không ít quan hệ mới có thể dàn xếp xong xuôi, đầu tiên để cho tên kia vui chơi nhảy nhót một chút, tiếp đó sẽ cho tên này một bài học nho nhỏ.

Anh ta đã tìm được một đám du côn lưu manh, đến khi đó dọa tên này một chút.

Tám phần là tên này chưa bao giờ nhìn thấy súng!

Đến khi đó, vừa nghe thấy tiếng súng, còn không phải là sợ tè ra quần sao.

Tạ Diệu Quang chỉ nghĩ đến tình cảnh đó thôi, liền đã thấy vui sướng rồi.

Lúc này, Tạ Diệu Quang bắt đầu mở Wechat ra để liên lạc: “Người anh em!”

Hết chương 1626.
Bình Luận (0)
Comment