Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 165 - Chương 165: Tổng Giám Đốc Lý, Ông Đã Chọc Phải Người Không Nên Chọc Rồi! (2)

Chương 165: Tổng giám đốc Lý, ông đã chọc phải người không nên chọc rồi! (2) Chương 165: Tổng giám đốc Lý, ông đã chọc phải người không nên chọc rồi! (2)

“Thế nào? Có đẹp không? Em biết ngài thích thứ này, nên đã cố ý mua một đôi đó.” Vương Kiều Kiều cười quyến rũ nói.

“Đẹp, quá đẹp!”

Tổng giám đốc Lý lại cười to.

Hai người anh anh em em đi vào trong.

“Hôm nay, thực sự là rất hả giận, em đã chơi họ Tô một vố, khiến cho cô ta trực tiếp bỏ đi, dẫn đến việc rất nhiều người chê cười! Không ngờ Tô Thiên Hậu cũng có ngày hôm nay.”

Sau khi ngồi xuống, Vương Kiều Kiều liền cười đắc ý nói.

“Họ Tô? Tô Ngọc Tình?” Tổng giám đốc Lý hơi giật mình.

“Đúng thế! Sao nào, không nỡ à? Em biết ngài đã thèm cô ta từ lâu rồi.”

Vương Kiều Kiều liếc mắt nhìn.

“Không!” Tổng giám đốc Lý lắc đầu.

Trước kia, đúng là ông ta rất mê luyến Tô Ngọc Tình, nhưng sau khi ông ta biết Tô Ngọc Tình sinh con thì ông ta liền muốn hủy diệt nàng.

Thứ mà ông ta không có được, thì ông ta sẽ hủy diệt nó.

“Thế thì ngài sợ à? Mọi người đều nói sau lưng họ Tô có một vị đại lão thần bí.” Vương Kiều Kiều lại nói.

“Làm sao có thể chứ.”

Tổng giám đốc Lý lập tức cười rồi vỗ vỗ bộ ngực nói: “Anh chưa từng sợ ai cả, đại lão thần bí cái gì, chẳng qua chỉ có chút quan hệ với chủ tịch Tào của Weibo mà thôi, chẳng có gì đặc biệt cả.”

Thật ra thì Tổng giám đốc Lý cũng có chút kiêng kị với vị đại lão thần bí này.

Bởi vì ông ta cảm thấy không chỉ Weibo, mà cả bên công ty truyền thông Thời Đại hạ lệnh phong sát cũng có quan hệ với người thần bí này.

Đúng là người thần bí này có chút năng lượng, không phải dạng dễ trêu.

Nhưng ở trước mặt phụ nữ, thì sao ông ta có thể nhận là mình sợ được.

Với lại, ông ta cũng chỉ hơi kiêng kị mà thôi, chứ cũng chẳng sợ hãi. Dù sao thì cho đến bây giờ, người thần bí này vẫn chưa làm gì ông ta cả.

“Vậy thì tốt rồi.”

Vương Kiều Kiều cười nói: “Em rất ngứa mắt với họ Tô này, rất nhiều người đều mê cô ta, thế mà cô ta vẫn giả thanh cao, ra vẻ ở trong bùn nhưng không hôi tanh mùi bùn, cô ta muốn lăn lộn trong ngành giải trí mà còn muốn thanh cao sao? Bây giờ chẳng phải cũng bị kéo xuống bùn rồi sao!”

“Theo em thì đại lão cái gì, có lẽ chỉ là một tên xấu xí đã 70 80 tuổi cũng nên! Cũng chẳng có gì ghê gớm cả.”

Âm thanh của Vương Kiều Kiều tràn đầy mỉa mai, trong mắt thì lại tràn đầy ghen ghét.

“Ha ha! Anh cũng thấy thế.” Tổng giám đốc Lý cười to.

“Bảo bối, chúng ta không nói đến cô ta nữa, chúng ta tranh thủ thời gian vào việc chính đi.” Tổng giám đốc Lý xoa xoa tay rồi cười nói.

“Ngài gấp gáp thế cơ à!”

Vương Kiều Kiều liếc mắt nhìn, trong mắt còn có vẻ quyến rũ.

Vương Kiều Kiều giơ tay lên vẫy vẫy rồi nói: “Đến đây đi.”

Tổng giám đốc Lý đã sắp không đợi được nữa rồi, đang định ra tay, thì bỗng nhiên điện thoại ở bên cạnh vang lên.

“Ai thế nhỉ! Thật sự là mất hứng!”

Tổng giám đốc Lý khó chịu ra mặt, sau đó liền ấn nút từ chối.

Nhưng mà sau đó, điện thoại lại tiếp tục vang lên không ngừng.

“Mẹ nó!”

Tổng giám đốc Lý tức giận mắng to một câu.

Ông ta lại ấn nút từ chối một lần nữa

Nhưng mà ngay sau đó, lại có tiếng chuông điện thoại vang lên.

Có điều, lần này không phải điện thoại di động của ông ta, mà là của Vương Kiều Kiều.

“Là người đại diện của em.”

Vương Kiều Kiều cầm lên xem rồi nói: “Kỳ lạ, thời điểm này cô ta gọi điện thoại cho em làm gì nhỉ, cô ta biết rõ em đến tìm Tổng giám đốc Lý ngài mà nhỉ.”

Vương Kiều Kiều nghi ngờ, nhưng vẫn nhận điện thoại.

“Cái…cái gì?”

Ngay sau đó, Vương Kiều Kiều hô lên một tiếng sợ hãi, rồi lập tức ngồi bật dậy, trên mặt đầy vẻ chấn động và sợ hãi không yên.

“Bảo bối, em sao thế?” Tổng giám đốc Lý hơi nghi ngờ.

“Em…em lên hot search rồi!”

Vương Kiều Kiều đặt điện thoại di động xuống, rồi đờ đẫn nói.

Ngay sau đó, sắc mặt cô ta lập tức trắng bệch, cơ thể lung lay một chút rồi ngã ngồi xuống.

Tất cả những tài liệu đên, ảnh chụp, video của cô ta đều ta bị tuôn ra, đã xông lên hot search rồi.

Nếu như không thể đè xuống, thì kiếp sống nghệ sĩ của cô ta sẽ xong đời.

“Tại sao lại như vậy?” Sắc mặt Tổng giám đốc Lý cũng thay đổi.

Ông ta nghĩ đến thứ gì đó, rồi lập tức cầm điện thoại di động lên gọi.

“Người của công ty chúng ta đều lên hot search rồi?”

Tổng giám đốc Lý vừa nghe xong thì trợn mắt há mồm.

Chỉ vài giờ ngắn ngủi mà đối phương đã phản kích rồi, hơn nữa, khí thế của đối phương còn rất to lớn, như kiểu muốn ép ông ta rồi chỗ chết vậy.

“Nên làm cái gì bây giờ đây?”

Tổng giám đốc Lý đã có chút luống cuống, gấp như kiến bò chảo nóng vậy.

“Đúng rồi! Tìm Giám đốc Lưu của Weibo!”

Tổng giám đốc Lý vội vàng tìm số điện thoại của đối phương rồi gọi đến.

Nhưng mà, căn bản không có người nhận điện thoại của ông ta.

Ông ta gọi lại, kết quả vẫn như vậy.

“Xong đời!”

Cơ thể ông ta run lên, đặt mông ngồi xuống đất, sắc mặt thì tái mét.

“Đúng rồi, còn có tổng giám đốc Tiền nữa.”

Tổng giám đốc Lý liền nhớ đến vài người bạn, có lẽ nhờ bọn họ giúp đỡ thì có thể giải quyết được vấn đề này.

“Tổng giám đốc Lý, không phải tôi không giúp ông, mà là ông đã chọc phải người không nên chọc rồi, có người đã vứt ra hơn một tỷ chỉ để chơi chết ông đó, ông cảm thấy ông có chịu nổi không? Sau này, chúng ta ngừng hợp tác đi thôi! Tôi cũng không muốn gặp chuyện phiền phức.”

Đối phương nói xong thì lập tức cúp máy.

Tổng giám đốc Lý nghe thấy âm thanh tút tút trong điện thoại thì ngồi bệt ra đất, ông ta đã triệt để ngây ngốc.

Bình Luận (0)
Comment