Sáng sớm.
Đế Kinh, Dương Mạn Ny tỉnh dậy.
Dương Mạn Ny nghiêng người nhìn Tô Ngọc Tình đang ngủ yên ổn bên cạnh, rồi xuống giường.
Nàng khẽ vươn tay cầm bộ đồ ngủ ở bên cạnh, sau đó khoác lên người, che đi những đường cong uyển chuyển mê người của mình.
Dương Mạn Ny hơi khát nước, liền đi về phía tủ lạnh.
Ừng ực----
Sau khi uống vài ngụm nước, nàng cầm điện thoại di động lên xem.
“Hử?”
Ngay sau đó, ánh mắt nàng mở to đầy kinh ngạc.
Có rất nhiều tin nhắn chưa đọc.
Dương Mạn Ny mở ra xem, sau đó đôi mắt xinh đẹp lập tức trợn tròn, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc và khó tin.
“Ngọc Tình! Mau dậy đi!”
Dương Mạn Ny vứt chai nước sang một bên, rồi vội vàng chạy vào phòng ngủ.
“Sao thế? Mấy giờ rồi?”
Tô Ngọc Tình dụi dụi mắt, ngáp một cái rồi hỏi.
“Xảy ra chuyện lớn rồi! Vương Kiều Kiều hôm qua bắt nạt em, giờ đã lên hot search rồi.” Dương Mạn Ny kêu lên.
“Ah! Chẳng phải là lên hot search thôi à! Có gì kỳ lạ chứ!’
Tô Ngọc Tình lầm bầm một câu, sau đó lại nằm xuống.
“Đêm hôm qua cô ta có scandal rồi, đến giờ vẫn chưa quan hệ xã hội để gỡ xuống được! Với lại, còn có chuyện khó tin hơn là, cả một đám người của công ty giải trí Kim Sư cũng lét hot search rồi, bọn họ đều bị dính scandal và gặp vấn đề về thuế.”
“Bọn họ chết chắc rồi!”
Dương Mạn Ny kích động lay bả vai của Tô Ngọc Tình.
Cuối cùng thì Tô Ngọc Tình cũng tỉnh táo lại.
Ngay sau đó, đôi mắt xinh đẹp mông lung của nàng lập tức mở to ra tràn đầy kinh ngạc.
“Tại sao lại như vậy?” Tô Ngọc Tình hoảng sợ nói.
“Chị biết làm sao được! Mọi người đều tìm chị hỏi, xem có phải chúng ta làm hay không, nhưng chị làm sao mà biết được chứ!” Dương Mạn Ny cười khổ.
“Có phải là… người kia không?”
Tô Ngọc Tình cắn môi một cái, do dự một chút rồi nói.
“Vị đại lão á? Chắc là thế rồi! Trừ người này ra thì chắc không có ai khác đâu, có điều, người này…cũng quá lợi hại rồi! Chỉ một đêm mà đã lật trời rồi! Cả một công ty lớn như công ty giải trí Kim Sư nói xong là xong!”
Dương Mạn Ny đặt mông ngồi xuống giường, rồi cười khổ nói.
Năng lượng của người này quá lớn, hơn nữa còn phải tiêu không ít tiền thì mới có thể chơi công ty giải trí Kim Sư một vố như vậy, có thể khiến cho công ty giải trí Kim Sư không quan hệ xã hội được thì ít nhất cũng phải tốn vài trăm triệu.
“Rốt cuộc thì là ai đây?” Tô Ngọc Tình khổ não.
Nàng không có chút đầu mối nào.
“Chị cũng không biết nữa.”
Dương Mạn Ny cắn cắn đầu ngón tay rồi lắc đầu nói.
Dường như vị đại lão thần bí này bỗng nhiên xuất hiện vậy, từ trước đến giờ chưa từng nghe qua.
……
Thành phố H.
Trong phòng làm việc. Diệp Mặc đang gọi điện thoại cho Tề Diệu Huy.
“Chủ tịch Diệp, theo tôi thì tình hình bây giờ cũng khá ổn rồi, chỉ cần bọn họ bị treo trên hot search, rồi chờ dư luận lên men thì người của công ty giải trí Kim Sư sẽ không xoay người nổi đâu, chưa nói đến vấn đề của các nghệ sĩ, chỉ một vấn đề về thuế vụ cũng khiến cho chết rất thảm rồi.”
“Hơn nữa, bây giờ có rất nhiều người đã biết công ty giải trí Kim Sư đã chọc phải người không nên chọc, cho nên mọi người đều đang phủi sạch quan hệ với bọn họ.”
Trong giọng nói của Tề Diệu Huy còn có vài phần mệt mỏi.
Ông ta bận rộn cả một đêm, chưa chợp mắt được chút nào.
“Ừm! Tạm thời cứ như vậy đi! Anh cũng mệt rồi, đi ngủ trước đi! Nghỉ ngơi tốt nhé.” Diệp Mặc cười nói.
“Vâng! Chủ tịch Diệp, ngài cũng nghỉ sớm một chút.” Tề Diệu Huy nói.
Diệp Mặc cúp điện thoại, rồi nhắn tin cho Ninh Vũ Đình.
“Cũng tạm ổn rồi, ngủ đi thôi!”
“Ah! Tôi vẫn đang rất hưng phấn! ….Chưa buồn ngủ!”
Ninh Vũ Đình đang ngồi trên giường, nàng đang rất hưng phấn.
Ninh Vũ Đình còn tưởng phải mất vài ngày mới xong được, nhưng nàng không ngờ, chỉ một buổi tối đã phân thắng bại.
Phía công ty giải trí Kim Sư chả có chút chống cự nào.
Ông chủ thật sự quá mạnh!
“Vậy tôi ngủ trước đây.”
Diệp Mặc trả lời một câu, rồi để điện thoại xuống, sau đó đi qua xem hai đứa nhỏ một chút, rồi mới nằm xuống thiếp đi.
“Không chịu nổi rồi.”
Một lát sau, Ninh Vũ Đình cũng không chịu nổi, liền ôm lấy điện thoại di động rồi ngủ say.
……
“Hai đứa nhỏ dậy chưa?”
Chín giờ sáng, Diệp Mặc bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Là điện thoại của Tô Ngọc Tình.
“Vẫn chưa dậy! Nửa đêm hôm qua hai đứa dậy náo một trận, rạng sáng mới ngủ tiếp.”
Diệp Mặc cười nói: “Em bắt đầu làm việc rồi à?”
“Vâng! Em vẫn đang trên xe, nhưng cũng sắp đến rồi.” Tô Ngọc Tình nói khẽ.
“Công việc có thuận lợi không?” Diệp Mặc nói.
“Ừm, cũng khá tốt, nhiều nhất là một tuần nữa là em có thể về rồi, anh chiếu cố hai đứa bé cho tốt rồi chờ em trở về nha.” Tô Ngọc Tình cười xinh đẹp.
“Được!”
“Anh cúp được đi! Bái bai!”
Chờ đối diện cúp điện thoại, thì Tô Ngọc Tình mới đặt điện thoại di động xuống, sau đó khóe miệng nàng vểnh lên một nụ cười ngọt ngào.