Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1650 - Chương 1651. Cuộc Trò Chuyện Của Phụ Nữ!

Chương 1651. Cuộc trò chuyện của phụ nữ!
Chương 1651. Cuộc trò chuyện của phụ nữ!

Khi Đường Nguyệt Dao tỉnh dậy, đã là mười một giờ hơn.

Nàng duỗi lưng một cái, cảm giác thân thể vẫn còn hơi mệt mỏi, liền nhắm mắt lại, chuẩn bị ngủ thêm một lát.

“Không được!”

Nàng đột nhiên mở mắt ra, rồi tỉnh táo lại.

Đã đến giữa trưa rồi, nếu nàng không dậy thì không biết đám phụ nữ kia sẽ đặt điều về nàng ra sao nữa, thời gian này là thời gian ăn cơm, nhất định là đám phụ nữ kia sẽ tụ tập lại một chỗ rồi nói xấu nàng.

Nhất là con hồ ly tinh họ Hoàng kia!

Nàng ngồi bật dậy, vội vàng đi vào rửa mặt, đổi một bộ âu phục sạch sẽ rồi đi ra khỏi phòng.

Sau khi hỏi đồng nghiệp vài câu, nàng đi vào nhà ăn.

Trong một góc nhà ăn, có ba cô gái đang ngồi dùng bữa.

Một nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp ăn diện và trang điểm đẹp đẽ, một chiếc váy tím liền thân, để lộ dáng người uyển chuyển.

Bây giờ nàng đang cúi đầu ăn cơm, có vẻ như tâm trạng khá là buồn bực.

Sau khi nàng tỉnh giấc, liền bỏ hai tiếng ra để trang điểm và ăn diện, chính là vì không muốn thua cô gái nước H kia quá nhiều, nhưng đến khi gặp mặt, nàng mới phát hiện ra mình vẫn thua đến rối tinh rối mù.

Người đều không trang điểm, chỉ để mặt mộc mà đã xinh đẹp hơn xa nàng rồi, còn cả cái dáng người ma quỷ này, hoàn toàn không thua kém họ Đường kia chút nào.

Thế này còn tranh kiểu gì!

Người ta không chỉ xinh đẹp hơn nàng, lại còn có tiền hơn nàng, có địa vị hơn nàng, nàng càng nghĩ lại càng uể oải, ngay cả cơm cũng không ngon nữa.

Một bên, Hàn Tâm Nhuế lại tràn đầy phấn khởi, nàng trò chuyện nhiệt liệt với vị mỹ nữ nhà tài phiệt ở trước mặt, hỏi thăm đủ loại chuyện.

Con người của vị Tống tiểu thư này rất tốt, rất hiền hòa, không cao cao tại thượng như trong tưởng tượng.

“Thì ra cô và chủ tịch Diệp đã quen nhau từ lâu rồi à?”

“Cô chính là vị đại lão top 2 trên bảng à? Chẳng trách!”

“Cái gì? Tối hôm qua, Đường tiểu thư ngủ tại phòng của chủ tịch á?”

Hàn Tâm Nhuế bỗng nhiên kêu lên một tiếng, đôi mắt đẹp trợn tròn, sau khi khiếp sợ xong, ngọn lửa hóng hớt lại cháy hừng hực.

Ầm!

Hoàng Khả Hinh ở bên cạnh run tay lên, đũa rơi xuống đất.

Nàng cảm thấy rất khó tin, có một kẻ địch mạnh mẽ như này ở đây, mà họ Đường kia còn cướp được giường của chủ tịch Diệp á? Thực sự là đáng sợ!

Tống Doãn Chân nhếch miệng, nở một nụ cười giảo hoạt: “Đúng vậy! Cô không phát hiện ra sao, từ sáng đến giờ có ai thấy Đường tiểu thư xuất hiện không?”

“Đúng là như vậy nha!”

Hàn Tâm Nhuế hơi giật mình, gật gù rồi lộ ra vài phần suy tư.

Ngủ chung với chủ tịch, đến giữa trưa còn chưa dậy, thực sự là để cho người ta miên man bất định nha! Có điều, chủ tịch Diệp mạnh mẽ như vậy sao?

Nhìn vẻ ngoài thì chủ tịch cũng không khỏe khoắn lắm, trái lại thì Đường tiểu thư là vệ sĩ, nên chắc chắn là biết chút võ, có thể còn khỏe hơn cả chủ tịch ý chứ.

Hai người bọn họ ở cùng một chỗ, có lẽ là phải đảo ngược tư thế mới đúng.

Trong đầu của nàng đã xuất hiện rất nhiều hình ảnh kiều diễm, để cho nàng mặt đỏ tim run, hưng phấn không thôi.

Khoan đã. . .

Tống tiểu thư cũng có ý với chủ tịch Diệp cơ mà?

Lại còn là đại lão top 2 trên bảng, đã nện không ít tiền, tại sao lại không tức giận khi nói đến chuyện này, trái lại còn cười tủm tỉm?

Chuyện này rất kỳ lạ, Tống tiểu thư không ghen tị sao?

Nhìn vị Hoàng tiểu thư bên cạnh đây này, để ghen tị đến mức gương mặt thay đổi hoàn toàn rồi!

Tống Doãn Chân cười khẽ: “Tôi rất rộng lượng, Đường tiểu thư nói muốn ngủ ở lại đó, tôi liền nhường cho cô ấy! Không có gì phải tranh cả, tôi với cô ấy là người cũng một chiến tuyến, chúng tôi có cùng một đối thủ.”

“Cùng một đối thủ?” Hàn Tâm Nhuế hơi giật mình.

Người Tống tiểu thư nói đến là ai?

Đúng rồi, là mẹ của hai đứa bé kia, chính là cô gái đã cứu vớt cả hệ ngân cả kia!

Vậy rốt cuộc cô gái này là ai?

Hàn Tâm Nhuế rất tò mò, rất muốn biết cái đáp án này.

Nhưng Tống tiểu thư chỉ lắc đầu, không có ý định tiết lộ.

“Một một giờ ba mươi rồi, Đường tiểu thư vẫn còn chưa dậy cơ à! Chắc là tối qua mệt mỏi lắm đây! Không ngờ chủ tịch lại mạnh mẽ như vậy đấy!” Hàn Tâm Nhuế nhìn thời gian một cái rồi hưng phấn nói, khuôn mặt nhỏ nhắn đã đỏ bừng lên.

Hoàng tiểu thư ở một bên vừa mới đứng dậy đi lấy một đôi đũa mới, vừa ngồi xuống đã nghe thấy câu này, khóe miệng không khỏi co quắp vài cái, nàng nắm chặt đôi đũa trong tay, tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.

Nếu như bị họ Tống này cướp đi, thì nàng cũng không cảm thấy gì, nhưng hết lần này đến lần khác lại là con mụ họ Đường kia. . . Nàng càng nghĩ càng thấy giận, hàm răng đã sắp bị cắn nát rồi.

Tống Doãn Chân nghe thấy tiếng bước chân ở hành lang truyền vào, liền quay đầu người qua, cười nói: “A, đến rồi kìa!”

“Đường tiểu thư!” Hàn Tâm Nhuế vẫy tay một cái, thần sắc có hơi ranh mãnh: “Cơ thể thế nào rồi? Vẫn tốt chứ? Nhìn dáng vẻ của cô thì có hơi mệt nhỉ, tối hôm qua ngủ không ngon à!”

Đường Nguyệt Dao thấy thế liền trợn trắng mắt lên.

Quả nhiên là như nàng dự liệu, đám phụ nữ này đang xếp hàng để hóng hớt chuyện của nàng mà, cũng không biết đã nói đến trình độ nào rồi.

Hết chương 1651.
Bình Luận (0)
Comment