Trịnh Biểu nói xong thì nhếch miệng, lộ ra ra sợ hãi và ghê tởm.
Chỉ nghĩ đến thủ đoạn của đám cổ sư kia cũng khiến anh ta rùng mình rồi, cho dù đám đàn bà ở Phượng Đường có xinh đẹp hơn nữa, thì anh ta cũng không có chút hứng thú nào, cũng không dám có hứng thú.
Nghe nói, trước kia có một tên đầu sắt, đi thích một người ở Phượng Đường, về sau ăn vụng bị phát hiện, trực tiếp bị côn trùng chui vào từ ‘cậu em’, sau đó ăn sạch lục phủ ngũ tạng.
Hơn nữa, lại còn là trong thời điểm cao trào nhất, chỉ nghĩ thôi mà đã thấy không rét mà run rồi.
Ba tên thủ hạ ở bên cạnh cũng rùng mình một cái.
Đám đàn bà của Phượng Đường là một đám điên, danh tiếng rất đáng sợ, không ai dám đụng vào.
“Đàn bà chính là đàn bà, không làm được việc lớn.”
Trịnh Biểu lại bật cười một tiếng, rồi rít thêm hơi thuốc.
“Có xe đến.”
Mấy phút sau, bên ngoài có tiếng xe truyền vào.
Anh ta đứng dậy đi đến bên cửa sổ, vén màn cửa ra xem, là một chiếc xe dừng lại ở lối đi cách đó không xa, có năm người xuống xe, tất cả đều ăn mặc rất kín đáo, đang đi về phía bên này.
Anh ta nheo mắt đánh giá một phen, cười nói: “Tám thành là Hổ Đường, người kia chắc hẳn là Lão Cao.”
Hổ Đường cũng là một trong năm đường chủ lực, có không ít cao thủ, đường chủ Cao Kim Tường là một người lão luyện, trước kia đã từng hợp tác với anh ta vài lần.
Trịnh Biểu thì thào: “Lão Cao này có không ít thù hận với tên nhãi kia, đám người Lý Thuận kia đều là tướng tài đắc lực của ông ta, hiện giờ đã ngồi tù hết rồi.”
Anh ta lại nở nụ cười âm độc: “Chờ bắt được tên nhãi kia, Lão Cao sẽ chơi đùa chết tên này mất.”
“A, lại có một chiếc xe nữa, là người của đường nào đây?”
Đám người của Hổ Đường còn chưa vào, đã lại có thêm một chiếc xe xuất hiện.
Trịnh Biểu cảm khái một câu.
Đã bao nhiêu năm rồi không xuất hiện tình huống nhiều đường chủ cùng xuất hiện như vậy chứ, chỉ bằng cái đội hình này, tên nhãi đó và người phụ nữ họ Đường kia phải cảm thấy vinh hạnh mới đúng.
Anh ta dò xét một lát, nói: “Là Sư Tử Đường.”
Thực lực của Sư Tử Đường cũng không thể khinh thường, có thể nói là không thua kém Báo Đường của anh ta chút nào.
Một tên thủ hạ cười nói: “Nhiều cao thủ xuất hiện như vậy, xem ra nhiệm vụ lần này rất nhẹ nhàng.”
“Đó là dĩ nhiên.” Trịnh Biểu thả rèm cửa sổ xuống, quay người cười nói: “Chúng ta đây là giết gà dùng dao mổ trâu, vậy mà còn không dễ như trở bàn tay sao?”
“Ha ha!”
Ba tên thủ hạ đều nở nụ cười.
Bọn họ chưa bao giờ lo lắng về hành động lần này cả, tất cả đều cảm thấy chuyện này là làm quá lên, thực tế thì không cần làm như vậy.
Thật ra thì chỉ có một kẻ địch mà thôi, đó chính là người phụ nữ họ Đường kia, còn đám vệ sĩ còn lại đều là vật trang trí trong mắt bọn họ mà thôi, có nhiều hơn nữa cũng vô dụng.
Một lát sai, có tiếng chuông cửa vang lên, ông lão của Hạc Đường lại dẫn một đoàn người đi lên.
“Lão Cao!”
Người đi đầu là một người đàn ông trung niên hơn 40 tuổi, tóc hơi bạc, dáng người gầy gò, nhưng rắn chắc, bước đi trầm ổn, ánh mắt lăng lệ.
Cao Kim Tường đi lên, nhìn thấy người ra đón, nhất thời ôm quyền, nhiệt tình kêu lên một tiếng: “Trịnh huynh đệ.”
“Rất lâu rồi chúng ta không tụ tập nhỉ! Không ngờ lại gặp nhau ở đâu!”
Hàn huyên vài câu, mấy người quay lại trong phòng.
“Đám Ưng Đường quá phế vật, đám đàn bà kia cũng vô dụng như vậy, nhiệm vụ đơn giản như vậy mà cũng thất bại, nhưng mà cũng tốt, để tôi có thể tự tay báo thù.”
Cao Kim Tường cắn răng, căm hận nói.
“Đám người Lý Thuận không ra được rồi, ít nhất phải ngồi tù mười mấy năm, mười mấy năm a, cuộc đời này có mấy cái mười mấy năm chứ, tên nhãi đám chết kia, chờ tôi bắt được thì nhất định sẽ chém thành muôn mảnh.”
“Đúng đúng, nên chém thành muôn mảnh, anh nói xem, tên đó nhiều tiền như vậy, hưởng thụ cuộc sống vinh hoa phú quý thì không, nhất định phải trêu chọc chúng ta làm gì, loại người này đáng chết.” Trịnh Biểu phụ họa theo: “Nếu như tôi bắt được, tôi sẽ tặng cho anh, để anh xử trí.”
Cao Kim Tường ôm quyền nói: “Đa tạ Trịnh huynh đệ.”
Hai người nói chuyện trời đất, lại có một đám người đi lên, người đi đầu là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, mặc tây trang màu đen, thân hình cao to lực lưỡng, mái tóc dài được nhuộm màu vàng, nhìn qua có một loại khí chất phóng đãng không bị trói buộc.
Hai người đứng dậy, ôm quyền nói: “Thạch đường chủ.”
Thạch Ngạo Phi, đường chủ Sư Tử Đường cười ha ha: “A, không cần khách khí như vậy, mau ngồi đi.”
“Mọi người đang nói đến tên nhãi kia à? Tên nhãi đó thật sự là khiến cho người ta đỏ mắt mà! Nhiều tiền như vậy, đưa cho tôi là tốt rồi, được được được, tôi không tranh với Lão Cao anh.”
“Nam cho anh, nữ để cho tôi là được! Cô nàng kia rất ngon! Giết đi thì đáng tiếc quá, để tôi chơi đùa cho, chơi chết rồi không phải càng sướng hơn à!”
“Yên tâm, chơi gái là nghề của tôi, tôi nhất định sẽ làm cho cô ta muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong.”
Anh ta nói xong liền liếm môi một cái, trên mặt hiện lên một nụ cười có vài phần biến thái, làm cho người ta sợ hãi, cặp mắt kia còn hiện lên vài tia điên cuồng.