Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1679 - Chương 1680. Tại Hồng Mị: Cô Không Biết Gì Cả!

Chương 1680. Tại Hồng Mị: Cô không biết gì cả!
Chương 1680. Tại Hồng Mị: Cô không biết gì cả!

Diệp Mặc đánh giá nàng một phen, lại thấy hơi bất ngờ.

So với lần đầu tiên gặp mặt, nàng càng quyến rũ hơn vài phần, cũng càng thành thục động lòng người hơn, chợt nhìn qua, nàng giống như là một ngự tỷ phong tình vạn chủng, gợi cảm nóng bỏng.

Song, bản thân mình đã nhìn thấy một mặt khác của nàng, mặt tà dị khiến cho người ta sợ hãi kia.

Diệp Mặc mỉm cười nói: “Tại tiểu thư.”

Tại Hồng Mị cười xinh đẹp, đang định tiến lên đưa tay ra, nhưng ngay sau đó, một cánh tay ở bên cạnh đã ngăn cản nàng, quay đầu qua, chỉ thấy Đường tiểu thư và khuôn mặt lạnh lùng kia.

“Không cần bắt tay! Cô tránh xa ra một chút>’

Đường Nguyệt Dao không khách khí chút nào, nàng dùng ánh mắt ra hiệu cho đối phương tránh xa xa, chớ lại gần.

Tại Hồng Mị cũng không buồn bực, mà chỉ cười khanh khách: “Đường tiểu thư, tôi không đến gây sự, lần trước đã có lỗi, nên lần này đến đây để tạ lỗi, cô thấy được không?”

Đường Nguyệt Dao hừ lạnh: “Không đến gây sự thì đến làm gì? Cầu xin tha thứ sao? Thủ lĩnh của các người đã bị bắt! Không còn tên đó, Huyết Diễm lấy cái gì để đấu với bọn tôi?”

“Bị bắt?” Tại Hồng Mị khẽ giật mình, lại cười nói: “Không không không! Tên đó không bị bắt, mà là. . .chết rồi!”

Đường Nguyệt Dao ngạc nhiên: “Chết? Làm sao lại chết rồi?”

Hôm qua, khi cảnh sát đến thì người vẫn chưa chết, mà còn được đưa đi bệnh viện.”

“Đúng là chết rồi, là do tôi ra tay, tôi cũng là có lòng tốt, không muốn để anh ta sống khổ sở như vậy, cho nên mới tiễn anh ta một đoạn đường! Thuận tiện ăn luôn thi thể của anh ta, Đường tiểu thư, cô không cần đoán! Thứ trên người anh ta, giờ đang ở trên người tôi.”

Tại Hồng Mị cười, đôi mắt phượng híp lại, trong vẻ tươi cười lại có vài phần làm cho người ta sợ hãi.

Nàng nói xong lại quay người lại, cởi chiếc áo khoác ngoài ra, để lộ bóng lưng đẹp, còn có thể nhìn thấy một bộ phận đường vân màu vàng kim, và một mảnh hình xăm phong cách hắc ám.

Hai con ngươi của Đường Nguyệt Dao co rụt lại, nhịn không được mà kêu lên: “Cô. . .”

“Như thế nào? Rất kinh ngạc sao? Cái này cũng không có gì mà! Người đã phế rồi, giữ lại thì có tác dụng gì.” Tại Hồng Mị mặc áo vào, quay người cười khanh khách.

Cứ như là, trong mắt nàng, giết người và ăn thi thể cũng chỉ là một chuyện bình thường không đáng nhắc đến vậy.

Khóe mắt Đường Nguyệt Dao co giật một cái, nàng chỉ thấy ghê tởm.

Ăn ở trong miệng cổ sư, chắc chắn là để côn trùng ăn, nhưng như vậy thì cũng rất ghê tởm.

Nàng chợt hít sâu một hơi để trấn tĩnh lại, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng hơn vài phần.

Yêu nữ này. . . không đơn giản chút nào.”

Nàng lạnh giọng nói: “Cô đến đây để đàm phán? Muốn đại biểu cho Huyết Diễm để cầu hòa?”

Thủ lĩnh Huyết Diễm đã chết rồi, người phụ nữ này thừa kế sức mạnh, cũng thừa kế toàn bộ tổ chức Huyết Diễm, chắc là đến để cầu hòa, đàm phán!

“Huyết Diễm? Không không không! Tổ chức này không quan hệ gì với tôi! Nó sắp bị hủy diệt rồi, tôi cần làm gì!” Tại Hồng Mị chậm rãi bước đi, đưa tay vuốt váy, rồi thản nhiên ngồi xuống trước mặt Diệp Mặc, vắt cặp đùi đẹp nở nang kia lên.

Đường Nguyệt Dao kinh ngạc nói: “Sao lại sắp bị hủy diệt?”

“Ai nha! Xem ra Đường tiểu thư cô thật sự không biết cái gì cả! Đường tiểu thư, cô thật đáng thương, không biết thứ gì cả!” Tại Hồng Mị ngẩng đầu nhìn qua, chậc chậc hai tiếng, dáng vẻ tràn đầy thương hại.

Sau đó, nàng lại ngưng mắt, nhìn về phía người thanh niên vẫn không nói lời nào kia, lại lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.

Diệp Mặc không nói gì, mà chỉ lạnh lùng nhìn Tại Hồng Mị.

“Có ý tứ gì?”

Đường Nguyệt Dao hơi nghi ngờ, rõ ràng là nàng không hiểu ý của Tại Hồng Mị lắm, hơn nữa còn cảm nhận được một tia khó chịu.

Tại Hồng Mị nháy mắt với Diệp Mặc một cái để ra hiệu một phen, rồi lại cười nói: “Bây giờ, ngoại trừ thủ lĩnh ra, tám đường chủ của Huyết Diễm chúng tôi đã chết mất sáu người, chỉ còn lại tôi và Hạc Đường, Huyết Diễm. . . đã sắp sụp đổ rồi, cô nói tôi giữ nó lại làm gì.”

“Cái gì?”

Đường Nguyệt Dao cả kinh, vô thức quay người nhìn Diệp Mặc một chút, lại là sắp xếp của Diệp Mặc sao?

Tại sao Diệp Mặc không nói với mình?

Người này thật là!

Còn nữa, Diệp Mặc nghe thấy tin thủ lĩnh Huyết Diễm chết mà không giật mình một chút nào, giống như là đã biết từ trước vậy.

Nàng cắn môi đỏ một cái, chỉ cảm thấy trong lòng không thoải mái, Diệp Mặc vẫn luôn không nói với mình, đây chính là không tin tưởng mình!

Nàng có chút buồn bực, lại cảm thấy lạnh lòng, loại cảm giác không được tin tưởng này làm cho ngực nàng đau nhói, như có một cây gai chọc vào tim nàng.

Gương mặt xinh đẹp của nàng biến ảo một chút, trừng mắt nhìn qua, rồi thở phì phò ngồi xuống, không thèm nhìn Diệp Mặc nữa.

“Đường tiểu thư, sao cô lại giận rồi?”

Tại Hồng Mị cười khanh khách, tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa, giống như là sợ chuyện không đủ lớn vậy.

Nàng nhìn người rất chính xác, vừa nhìn đã biết vị Đường tiểu thư này là một cô gái có tâm tư đơn thuần, nào đấu lại một người thành thục như nàng chứ.

Chẳng phải đã bị vài câu nói của nàng làm cho tức giận rồi sao!

Hết chương 1680.
Bình Luận (0)
Comment