“Tôi mới không có.”
Đường Nguyệt Dao hừ lạnh, không thèm nhìn Tại Hồng Mị mà liếc mắt nhìn về phía người thanh niên ở bên cạnh.
Tại Hồng Mị lại cười khanh khách, cười đến run rẩy, một mảnh trắng nõn kia cũng gợn sóng, một đôi mắt đẹp yêu mị chảy ra sóng nước quyến rũ và mị hoặc.
Người phụ nữ này. . .
Khóe miệng Diệp Mặc co quắp vài cái.
Hắn mở miệng lạnh lùng nói: “Tại tiểu thư, cô tìm tôi có chuyện gì, cứ nói thẳng đi, tôi rất bận!”
Tại Hồng Mị hơi thu vẻ phóng túng của mình, khẽ cười nói: “Đương nhiên là đến cầu hòa với Diệp tiên sinh anh rồi, cũng có thể nói là cầu xin tha thứ, hy vọng Diệp tiên sinh anh có thể đại nhân đại lượng, không làm khó một cô gái yếu đuối như tôi nữa.”
“Trước kia có đặc tội, tôi có thể xin lỗi và đền bù, không biết Diệp tiên sinh anh . . . thích tôi đền bù bằng phương thức nào đây?”
Nàng nói xong liền cắn môi đỏ, năm ngón tay thon dài chuyển xuống cặp đùi đẹp nở nang, lại chậm rãi kéo váy lên.
Diệp Mặc sửng sốt một chút, khóe miệng lại co giật vài cái.
Ánh mắt hắn lóe lên một cái, rồi chuyển qua chỗ khác.
Người phụ nữ này tà mị thì rất tà mị, nhưng công nhận là có vài phần quyến rũ, thành thục yêu diễm, phong tình vạn chủng, rất biết cách khiêu gợi dục vọng của đàn ông.
Đường Nguyệt Dao lại lạnh lùng mở miệng: “Không biết xấu hổ.”
Nàng nắm chặt song quyền, cố hết sức đè nén lửa giận trong lòng xuống.
“Không biết xấu hổ? Tôi nào có không biết xấu hổ chứ, Diệp tiên sinh có tiền có thế, tôi còn có thể đền bù anh ấy bằng cách nào đây, tôi cũng chỉ có thể lấy bản thân mình ra thôi.”
Tại Hồng Mị nói rất nghiêm túc: “Diệp tiên sinh, vì sao anh không nhìn tôi? Là chê tôi già, không thích một chị gái như tôi à?”
Nàng nói xong còn ủy khuất mà bĩu môi, ánh mắt viết đầy u oán.
Tại Hồng Mị khẽ cắn môi đỏ, nhẹ nhàng nói: “Tôi chỉ lớn hơn anh vài tuổi, nhưng thắng ở chỗ nhiều kinh nghiệm, hiểu biết nhiều, chắc chắn là sẽ hiểu đàn ông hơn mấy cô bé không hiểu phong tình này, tôi có thể để anh ‘vui vẻ’ nhiều hơn nha.”
Diệp Mặc còn không lên tiếng, Đường Nguyệt Dao ở bên cạnh đã không chịu được, nàng đứng bật dậy, giống như sắp tức giận đến phát nổ.
Cái gì mà cô bé không hiểu phong tình!
Đang nói nàng đúng không?
Ánh mắt kia rõ ràng là đang nhìn về phía nàng, rõ ràng là đang nói nàng!
“Cô nói ai?”
“Cái gì? Tôi không nói ai mà! Đường tiểu thư, chắc cô hiểu lầm rồi!” Tại Hồng Mị ngước mặt lên, làm bộ điềm đạm đáng yêu, ngây thơ vô tội, đôi mắt yêu mị kia thế mà đã trở nên trong suốt.
“Cô. . .”
Đường Nguyệt Dao bị nghẹn họng, nàng lại vô cùng tức giận.
“Tại tiểu thư, tôi không có hứng thú gì với cơ thể của cô cả!” Diệp Mặc mở miệng nói: “Nếu cô muốn cầu hòa thật, vậy cô xử lý vài chuyện cho tôi đi.”
“Thật sự không có hứng thú sao? Quả nhiên là lớn tuổi rồi, không còn mị lực nữa.” Tại Hồng Mị thở dài: “Được rồi! Anh nói đi, là chuyện gì? Mặc kệ khó khăn thế nào, tôi nguyện ý xông pha khói lửa vì anh.”
Nàng nói xong liền nhấc đôi mắt xinh đẹp lên, liếc mắt đưa tình.
“Khụ khụ.” Diệp Mặc không khỏi ho nhẹ một tiếng: “Huyết Diễm các cô còn có không ít người nhỉ, tất cả các đường đều còn người, nhất là Hươu Đường và Hạc Đường, cô giải quyết toàn bộ những người này đi, tôi muốn tổ chức Huyết Diễm biến mất.”
Sau khi nghe xong, Tại Hồng Mị không khỏi nhướn mày lên, nàng hơi suy tư một chút, vuốt cằm nói: “Không có vấn đề, chỉ là tôi cần một chút thời gian, người Hạc Đường rất am hiểu mai phục và ẩn nấp, rất khó tìm.”
Diệp Mặc nói: “Cô không cần lo lắng chuyện này, tôi sẽ cho cô một danh sách, cô cứ xử lý theo danh sách đó là được, muốn giết chết hoặc là tống vào tù thì tùy cô.”
“Danh sách?” Sắc mặt Tại Hồng Mị hơi thay đổi.
Vị này còn nắm giữ danh sách thành viên của Hạc Đường?
Trong tổ chức chỉ có một người biết bí mật này, đó chính là đường chủ Hạc Đường.
Chẳng lẽ Hạc Đường làm phản rồi, đã bị thu mua rồi?
Như vậy thì có thể giải thích vì sao vị này lại hiểu rõ về Huyết Diễm bọn họ như vậy, thế nhưng mà, vị này tiếp xúc với đường chủ Hạc Đường như thế nào?
Còn nữa, nếu thật sự là đường chủ Hạc Đường phản bội, vậy cần gì mượn tay nàng để xử lý đám nhân viên kia?
Trong lúc nhất thời, trong lòng nàng có rất nhiều nghi ngờ và khó hiểu.
“Được.”
Một lát sau, nàng đè suy nghĩ xuống, rồi gật đầu một cái. Khi nhìn về phía người thanh niên kia, đáy mắt nàng hiện lên một tia kiêng kị, kinh sợ, càng ngày càng mãnh liệt hơn.
Anh chàng đẹp trai này thật sự là để cho người ta nhìn không thấu!
Rõ ràng là nhiều tiền như vậy rồi, còn có thực lực mạnh mẽ đến kinh người, ngay cả thủ đoạn và tâm kế đều lợi hại như vậy. . .
Còn gương mặt này, thật sự là quá đẹp trai mà!
Tại Hồng Mị nhìn đến mức hoảng hốt, thân thế hơi nghiêng về phía trước, lấy tay nâng cằm lên, để cho mình quan sát cẩn thận hơn, tỉ mỉ hơn.
Nàng cảm giác trái tim mình đập hơi nhanh, rất lâu rồi nàng chưa có loại cảm giác rung động này, nếu như nàng gặp người này khi nàng 18 19 tuổi, chỉ sợ nàng sẽ yêu đến chết đi sống lại mất.
Có điều, bây giờ nàng chỉ thưởng thức một chút, hơi động tâm một chút thôi!