Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1684 - Chương 1685. Mưu Đồ Của Tạ Diệu Quang

Chương 1685. Mưu đồ của Tạ Diệu Quang
Chương 1685. Mưu đồ của Tạ Diệu Quang

Sau đó Tạ Diệu Quang hếch mũi lên để hít một hơi thật mạnh, trên mặt lộ ra vẻ không thể tin nổi: “Mùi thơm quá, mùi gì vậy, người anh em, anh làm ra sao??

Ánh mắt anh ta mở ta, nhìn chằm chằm vào hai đĩa đồ ăn kia, một đĩa là thịt bò, hình như là hấp với rượu vang, mùi rượu rất đậm đà, còn một đĩa là tôm hùm hấp.

“Ừ!” Diệp Mặc gật đầu, tiến lại gần, rồi đặt đĩa lên trên bàn: “Buổi tối cũng không có chuyện gì, là yến hội gì vậy?”

Tạ Diệu Quang không đáp, mà chỉ ngơ ngác nhìn hai đĩa đồ ăn ở trước mặt, lỗ mũi điên cuồng hít hà, sau đó lại nuốt nước miếng.

Chắc chắn là người anh em này đang nói dối, làm sao anh ta có thể nấu hai món này được, chắc chắn là do đầu bếp của khách sạn làm! Không phải là vì trang bức nên mới nói là mình làm sao?

Đúng là đạo đức giả!

Trong lòng anh ta cảm thấy khinh thường, âm thầm cười nhạo vài tiếng.

“Ồ, chỉ là một bữa tiệc bình thường thôi, khách mời đều là một số người có chút danh tiếng.” Tạ Diệu Quang cười nói, cũng không nói toàn bộ, đúng là bữa tiệc hôm nay sẽ có một số người nổi tiếng, nhưng cũng có một số bạn học của anh ta, và một số tinh anh tốt nghiệp từ Harvard.

Không phải nhà đầu tư nổi tiếng, xí nghiệp gia, thì chính là đại lão trong giới học thuật, loại công tử nhà giàu như anh ta, phải dựa vào quan hệ mới miễn cưỡng có tư cách đi vào vòng tròn của bọn họ.

Mà người anh em này lại không có học vấn gì, chỉ tốt nghiệp từ một trường học bình thường, dù giàu có đến đâu thì cũng sẽ bị coi thường, nếu là đi cùng nhau, đó chính là mật mặt xấu hổ.

Nhưng đây chính là mục đích của anh ta, anh ta muốn làm người anh em Diệp này bẽ mặt, đồng thời khoe khoang trình độ học vấn và các mối quan hệ của mình.

Cũng chứng minh mình mạnh hơn người anh em Diệp này.

Người anh em Diệp này chỉ may mắn nên mới leo lên Kỷ gia, mới có thể phát triển đến bây giờ, Thần Châu và Đông Đằng đều dựa vào bản lĩnh của Kỷ gia thôi.

Không có Kỷ gia, thì người anh em này chẳng là cái gì cả. Làm sao có thể ngồi lên vị trí thủ phủ của Hoa quốc chứ!

“Làm sao vậy? Có hứng thú không? Cùng đi đi.” Tạ Diệu Quang âm thầm khinh bỉ, nhưng trên mặt vẫn lộ ra nụ cười nhã nhặn.

“Cũng được.” Diệp Mặc hơi suy tư một chút, sau đó vui vẻ gật đầu: “Dù sao cũng không có chuyện gì, đi xem một chút cũng được.”

“Vậy thì tốt rồi.” Tạ Diệu Quang vỗ tay vui vẻ nói: “Vậy thì quyết định như vậy, buổi tối tôi sẽ dẫn anh đi. . . Đúng rồi, tôi còn chưa ăn cơm, có thể nếm thử không?”

Tạ Diệu Quang nói xong, lại nhìn hai cái đĩa ở trên bàn, rồi nuốt nước miếng một cái.

“Có thể chứ!”

Diệp Mặc gật đầu, rồi quay người đi trở lại nhà bếp.

“Ừm! Ăn ngon! Ăn ngon thật!”

Tạ Diệu Quang cầm đũa lên, không kịp chờ đợi mà gắp một miếng thịt bò, nhét vào trong miệng, hai mắt lập tức sáng lên, giống như là phát hiện lục địa mới vậy, khuôn mặt trộn lẫn vẻ hưng phấn tột độ và chấn động mãnh liệt.

Anh ta từng đi du lịch khắp thế giới, nếm thử các món ngon, nhưng không có một món nào có thể làm cho vị giác của anh ta bị xung kích mãnh liệt giống như món ăn này.

Tạ Diệu Quang nhai nhai, nuốt xuống, rồi lại gắp miếng thứ hai, nhét vào trong miệng, ăn đến miệng bóng loáng.

Những tiếng nhai nuốt bẹp bẹp này làm cho mấy người ở trên bàn cau mày, lộ ra vài phần chán ghét.

Tạ Diệu Quang vừa nhai thịt vừa hàm hồ nói: “Ăn đi! Các vị mỹ nữ, cùng ăn thôi! Ăn rất ngon, không ngờ khách sạn này lại có đầu bếp lợi hại như vậy.”

Ba cô gái ở đối diện lại cau mày lại.

Hàn Tâm Nhuế trừng mắt nhìn qua, tức giận nói: “Đây là chủ tịch Diệp làm, tôi đã nói với anh rồi, tài nấu nướng của chủ tịch rất lợi hại, anh còn không tin!”

“Chuyện này làm sao có thể! Cô cũng đừng nịnh nọt nữa! Tôi biết anh ấy là ông chủ của cô, nhưng cô cũng không cần phải nịnh nọt như vậy đâu! Hơi quá rồi!” Tạ Diệu Quang khoát tay chặn lại, cười nói, dáng vẻ như đang nói cô coi tôi là kẻ ngu à.

Hàn Tâm Nhuế mím môi đỏ mọng, rồi lườm một cái.

“Tạ Diệu Quang tôi, có tài nghệ nấu nướng của đại sư nào là chưa được hưởng qua chứ, đây tuyệt đối là món ăn ngon nhất mà tôi từng nếm thử, người anh em Diệp mới nấu nướng bao nhiêu năm? Làm sao có thể chứ!” Tạ Diệu Quang vừa cười nói, vừa gắp miếng thịt tôm hùm lên đế nếm thử, lại sung sướng đến mức nheo mắt lại, rồi không ngừng gật gù.

Lúc này, ngay cả Hoàng Khả Hinh cũng không nhịn được nữa mà lườm anh ta.

Tên này đang xem thường chủ tịch Diệp, còn cái tướng ăn này thật sự làm cho người ta chán ghét.

Tống Doãn Chân nhướn mày, lạnh nhạt mở miệng: “Làm sao lại không thể?”

Nàng căn bản không để vị công tử nhà họ Tạ này vào mắt, ban đầu đã không muốn để ý đến rồi, nhưng bây giờ, nàng cũng không nhịn được, không nói thì không thoải mái.

“Tống tiểu thư, tại sao ngay cả cô. . .”

Tạ Diệu Quang hơi giật mình.

Đến cả vị tiểu thư nhà tài phiệt này cũng che giấu lương tâm mà nịnh nọt tên kia sao? Không đến mức này chứ!

Anh ta đảo mắt nhìn qua ba gương mặt lạnh nhạt, mang theo vẻ ghét bỏ ở phía trước.

Hết chương 1685.
Bình Luận (0)
Comment