Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1709 - Chương 1710. Kim Minh Hoan

Chương 1710. Kim Minh Hoan
Chương 1710. Kim Minh Hoan

Diệp Mặc định vài ngày nữa sẽ đi qua bên đó, nhưng bây giờ có việc, thì phải đi Thiên Hải một chuyến để xử lý việc này rồi.

Người nước H!

Lại là người nước H.

Hắn chậc một tiếng, cảm thấy hơi phiền.

Cũng không phải là tất cả người nước H đều làm cho người ta thấy phiền, mấy người như Tống tiểu thư vẫn rất tốt.

Hắn chuẩn bị hành lý một chút, sau đó đưa bọn nhỏ lên xe, rồi đi đến Thiên Hải.

Một giờ chiều.

Một người đàn ông tầm ba mươi tuổi, ăn mặc màu mù lộng lẫy đang ngồi vắt chân ở trên ghế sa lon, khuôn mặt của người này rất trắng, lại trang điểm rất nhiều, ngay cả lông mày cũng được sửa qua, có một loại khí chất rất âm nhu.

Thân hình coi như cao lớn, mặc một bộ âu phục rất vừa vặn, trên sống mũi còn có một chiếc mắt kiếng không gọng.

“Móa!”

Anh ta cầm điện thoại di động bằng tay trái, tay phải cầm một điếu thuốc, ánh mắt thì nhìn chằm chằm vào các tin tức trên màn hình điện thoại, những tin tức và ảnh chụp này đều là của Diệp Mặc.

Còn trẻ như vậy mà sao lại nhiều tiến thế, còn trở thành thủ phủ của Hoa quốc nữa, nhiều tài phú như vậy thật sự khiến anh ta đỏ mắt, điều quan trọng nhất là, người này còn đẹp trai, quả thực là một khuôn mặt hoàn mỹ.

Thời gian gần đây, các bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ đều mang gương mặt này ra để làm mô bản.

Có rất nhiều phụ nữ đều sùng bái cái tên này! Khiến cho những người đàn ông như anh ta rất khó chịu.

Kim Minh Hoan rít một hơi thuốc rồi cười khẩy nói: “Đối phó với loại người này, uy hiếp một chút là được rồi!”

Tập đoàn rất coi trọng cuộc đàm phán lần này, bởi vì Đông Đằng này đã bắt đầu uy hiếp đến địa vị của tập đoàn.

Từ lúc đầu thì chỉ có màn hình, phá vỡ sự lũng đoạn tập đoàn về lĩnh vực màn hình đỉnh cấp, tiếp đó lại đột nhiên xuất hiện một kỹ thuật pin đời mới.

Dựa theo nghiên cứu và phán đoán của các chuyên gia trong tập đoàn, loại pin này có thể sẽ tạo thành cách mạng cho ngành nghề, có giá trị thương nghiệp rất lớn.

Tiếp đó lại là chip!

Ngay từ đầu, khi Đông Đằng tiến vào ngành chip thì không có ai coi trọng bọn họ, cũng không có ai quan tâm, nhưng đột nhiên lại có thể sản xuất được loại chip hơn mười nanomet.

Đơn giản là không thể tưởng tượng nổi!

Càng kỳ lạ hơn là, bọn họ còn chế tạo được cả máy quang khắc, con bà nó, quả thực là gặp quỷ! Sau khi tin tức này được chứng thực, thì toàn bộ người trong ngành đều trợn tròn mắt.

Còn có người gọi cái này là kỳ tích, mặc dù anh ta rất khó chịu, nhưng cũng không thể không thừa nhận, đây thật sự là một kỳ tích!

Lĩnh vực mạnh nhất của Sam Sung bọn họ là chất bán dẫn, đây cũng là thứ quan trọng nhất để bọn họ sinh tồn trong ngành này, bây giờ lại chịu ảnh hưởng rất lớn, đơn đặt hàng không ngừng bị cướp, không chỉ ở trong cảnh nội Hoa quốc, mà còn cả nước ngoài. . .

Nội bộ tập đoàn của bọn họ vẫn luôn nghiên cứu Đông Đằng này, thảo luận xem làm thế nào để kiềm chế Đông Đằng phát triển, kết luận sau cùng là, không có biện pháp gì!

Đông Đằng đã có thể chế tạo máy quang khắc, vậy công nghệ và kỹ thuật của bọn họ đã mạnh đến mức đáng sợ, thủ đoạn thương nghiệp tầm thường căn bản là không thể kiềm chế được.

Dựa theo tình thế phát triển này, nó nhất định sẽ uy hiếp đến địa vị của Sam Sung trên thế giới.

Tất nhiên, nếu đã không thể kiềm chế, vậy thì đành phải thay bằng một biện pháp khác, thông qua phương thức hợp tác và bơm tiền nhập cổ phần để đánh vào nội bộ công ty, đồng thời nắm giữ năng lực ảnh hưởng đến quyết sách của công ty này ở một mức độ nào đó.

Tốt nhất là có thể cầm được khoản tiền của kỹ thuật pin mới đi.

Chuyện này cực kỳ quan trọng với tập đoàn của bọn họ.

Trước khi đến đây, Kim Minh Hoan vẫn luôn suy nghĩ xem nên đàm phán với Đông Đằng này thế nào, càng nghĩ thì càng cảm thấy uy bức lợi dụ là tốt nhất, đây cũng chính là thủ đoạn hữu hiệu nhất khi đối phó với tên ông chủ trẻ tuổi kia.

Kim Minh Hoan híp mắt lại, sửa lại mạch suy nghĩ đàm phán một chút, lại thấy không có vấn đề gì, anh ta cho rằng chắc chắn có thể thành công, một tên nhãi ranh mà thôi, chứ không phải mấy lão cáo già trên thương trường, cực kỳ dễ đối phó!

Bất tri bất giác, điếu thuốc đã cháy hết, Kim Minh Hoan sờ vào túi, đang định hút thêm một điếu, thì nghe thấy tiếng bước chân truyền vào từ bên ngoài.

Là tiếng bước chân của một đám người!

Tên nhãi ranh kia đến rồi à?

Kim Minh Hoan hơi nhướng mày một chút, ném đầu thuốc là vào trong gạt tàn, sau đó đứng lên, sửa sang lại quần áo một chút, dù sao đây cũng là một buổi đàm phán quan trọng, không thể mất mặt được.

Lúc này, tiếng bước chân đã đến trước cửa.

Cửa bị đẩy ra, vị tổng giám đốc Trần vừa gặp buổi sáng đã bước vào cửa, sau đó người này hơi nghiêng người, cùng kính mời một người ở phía sau đi vào phòng, chính là tên nhãi ranh kia!

Hết chương 1710.
Bình Luận (0)
Comment