Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1710 - Chương 1711. Kim Minh Hoan Ngạo Mạn

Chương 1711. Kim Minh Hoan ngạo mạn
Chương 1711. Kim Minh Hoan ngạo mạn

“Diệp tiên sinh!” Kim Minh Hoan tiến lên, đưa tay ra, mỉm cười nói: “Tôi là Kim. . .!”

Tiếng hoa của Kim Minh Hoan hơi cứng ngắc chứ không chuẩn lắm.

“Kim Minh Hoan tiên sinh! Tôi biết anh!” Diệp Mặc đưa tay ra bắt, rồi mỉm cười nói: “Tôi cực kỳ hiểu anh.”

Kim Minh Hoan nhất thời giật mình.

Lời này là có ý gì? Chắc hẳn là khách sáo một chút thôi! Để tỏ vẻ coi trọng mình! Còn vị này biết được tin tức của mình từ chỗ tổng giám đốc Trần.

Kim Minh Hoan mỉm cười nói: “Nếu Diệp tiên sinh anh đã biết, vậy tôi không tự giới thiệu nữa, lần này tôi đại biểu cho tập đoàn đến đây để bàn chuyện hợp tác với Đông Đằng các anh, chắc tổng giám đốc Trần cũng đã nói cho anh rồi! Vậy không biết Diệp tiên sinh anh nghĩ thế nào?”

“Ngồi trước đi!” Diệp Mặc không trả lời, mà đi qua ngồi xuống trước bàn.

“A! Được!” Kim Minh Hoan hơi ngơ ngác một chút rồi mỉm cười, dẫn hai thủ hạ ngồi xuống đối diện, lại đẩy kính mắt một cái, nghiêm mặt nói: “Diệp tiên sinh, chắc hẳn anh cũng biết thực lực của tập đoàn Sam Sung chúng tôi, hợp tác với chúng tôi chỉ có lợi chứ không có hại, đây là cục diện hai bên cùng có lợi.”

“Chúng tôi có lực ảnh hưởng rất lớn trên quốc tế, sản nghiệp trải rộng toàn thế giới, nghiệp vụ điện thoại của chúng tôi vẫn luôn đứng đầu thế giới, cái kỷ lục này vẫn được kéo dài nhiều năm. . .”

Kim Minh Hoan nói xong lại lộ ra vài phần khoe khoang đắc ý, cảm xúc dần dần dâng trào.

Diệp Mặc ở đối diện thì vẫn thản nhiên như không.

Nói nhiều như vậy, không phải vì khoe khoang mình lợi hại sao!

Nói thật, đúng là Sam Sung rất lợi hại, nhưng sau lưng vẫn có bóng dáng của nước ngoài, một phần cổ quyền cũng thuộc về nước ngoài, có thể nói, đây không phải là một công ty nội địa, mà phải là công ty đa quốc gia.

“Diệp tiên sinh, hợp tác với chúng tôi, Đông Đằng của các anh cũng có thể phát triển nhanh hơn, hơn nữa, sẽ được đảm bảo phát triển trong an bình. . .Chắc anh cũng hiểu ý của tôi, tình hình quốc tế bây giờ rất phức tạp, với kỹ thuật của Đông Đằng các anh, rất có thể sẽ bị chế tài, đến khi đó, sẽ thiệt hại rất nhiều.”

Kim Minh Hoan nói xong lại đẩy kính mắt, giọng điệu có thêm vài phần uy hiếp.

“Nhưng sau khi hợp tác với chúng tôi, các anh không còn nỗi lo này nữa, thị trường hải ngoại sẽ mở ra cho các anh, đây là lựa chọn tốt nhất, Diệp tiên sinh, anh thấy thế nào? Nếu như Diệp tiên sinh anh đồng ý hợp tác, vậy tôi có thể báo cáo lên, ngày mai có thể bắt đầu chính thức đàm phán, thương lượng chi tiết.”

Kim Minh Hoan nói xong lại mỉm cười.

Anh ta cảm thấy lời nói của mình vẫn rất có sức thuyết phục, Đông Đằng muốn phát triển và mở rộng ra toàn thế giới, không thể thiếu sự trợ giúp của bọn họ được.

Vị ông chủ trẻ tuổi này muốn thực hiện hùng tâm tráng trí của mình, thì nhất định phải hợp tác với bọn họ.

Diệp Mặc không nói gì, chỉ nhẹ nhàng gõ xuống bàn, gương mặt như đang suy tư gì đó.

Kim Minh Hoan thấy thế lại càng hài lòng hơn.

Một lát sau, cuối cùng thì Diệp Mặc cũng mở miệng: “Các anh. . . chuẩn bị ra bao nhiêu tiền?”

“Về vấn đề này. . . Đương nhiên là tính theo giá trị thị trường của Đông Đằng bây giờ, chúng tôi cũng có một đoàn đội chuyên nghiệp để ước định, chúng tôi có ý thua mua 5% đến 10% cổ phần, hơn nữa nhất định phải có quyền bỏ phiếu, còn nữa, tốt nhất là có điều khoản cùng hưởng kỹ thuật và công nghệ.”

Kim Minh Hoan hơi do dự một chút, cười nói: “Chuyện này rất có lợi với các anh, Sam Sung chúng tôi có rất nhiều độc quyền, kỹ thuật và công nghệ mạnh mẽ, các anh không hề thiệt thòi.”

Anh ta cũng không nói thật, bọn họ vốn không định cùng hưởng kỹ thuật nào với Đông Đằng cả, bọn họ chỉ muốn khoản tiền béo bở của kỹ thuật pin kia thôi.

Nghe không công bằng, nhưng theo suy nghĩ của anh ta và toàn bộ tập đoàn thì đây là chuyện rất hợp lý, bởi vì Đông Đằng bây giờ kém xa Sam Sung bọn họ, nên bọn họ phải chiếm nhiều chỗ tốt hơn trên bàn đàm phán, đây chính là quyền của kẻ mạnh.

Đông Đằng lấy được đảm bảo và an toàn, đương nhiên phải bỏ ra một cái giá nhất định rồi!

Cái này rất công bằng!

“Vậy sao!” Diệp Mặc mỉm cười, từ chối cho ý kiến.

“Đương nhiên! Các anh không hề thiệt thòi, đây là hai bên cùng có lợi! Cả hai bên đều thắng, không phải sao?” Kim Minh Hoan lại cười nói, hai mắt híp thành một đường nhỏ.

Diệp Mặc còn chưa mở miệng, trái lại thì đám người Trần Hữu Phúc ở bên cạnh đã không nhịn được.

Trần Hữu Phúc tiến lại gần, nhỏ giọng nói: “Chủ tịch Diệp!”

Diệp Mặc khoát tay ngăn Trần Hữu Phúc lại, ra hiệu mình đã biết.

“Để tôi suy nghĩ một chút!” Hắn nhìn về phía đối diện, cười tủm tỉm nói: “Thời gian gần đây, Sam Sung của các anh có kỹ thuật gì mới? Kỳ lạ, tôi thật sự không nghĩ ra được, Kim tiên sinh, anh biết không? Chúng tôi có thể dùng được kỹ thuật gì?”

“Ah. . .” Kim Minh Hoan khẽ giật mình, há mồm muốn nói, nhưng trong lúc nhất thời lại không biết nói thế nào.

“Màn hình? Hình như chúng tôi lợi hại hơn một chút, Kim tiên sinh, anh thấy đúng không?”

Hết chương 1711.
Bình Luận (0)
Comment