Khán giả rất chấn động.
Vừa rồi bọn họ thực sự cho rằng, con hàng này ca hát tạm được thôi, chắc trình độ chỉ ở tầm trung trung thôi, nào ngờ, tên này vừa mở miệng thì bọn họ đã kinh động như gặp người trời rồi.
“Không hổ danh là thiên tài! Mọi thứ đều biết, mọi thứ đều tinh thông!”
“Móa! Sao anh ta ca hát cũng mạnh như vậy chứ?”
Khung bình luận lập tức nổ tung.
Diệp Mặc không nhìn khung bình luận mà tập trung vào đàn hát.
Bài hát này nói về việc người cha bảo vệ con mình, làn điệu tương đối ấm áp và sâu lắng, khi hát đến chỗ sâu thì Diệp Mặc cũng hơi xúc động.
Khung bình luận cũng dần dần ổn định lại, khán giả đều bị tiếng hát hấp dẫn, nên chuyên tâm lắng nghe.
“Trâu bò!”
“Đỉnh!”
“666!”
Sau khi bài hát kết thúc, dư âm còn chưa tan, thì khung bình luận đã nổ tung một lần nữa, tất cả mọi người đều kích động, điên cuồng gõ 666 và trâu bò.
“Streamer, tranh thủ thời gian xuất đạo(*) đi.”
(*) ý nói ra mắt công chúng với tư cách một nghệ sĩ.
“Đúng thế, đi làm ngôi sao lớn đi! Ca Thần tiếp theo của giới âm nhạc Hoa ngữ chính là anh rồi.”
Có khán giả còn đề nghị.
Lời đề nghị này được rất nhiều người ủng hộ.
Người này biết rất nhiều nhạc cụ, ca hát cũng rất lợi hại, coi như gương mặt chỉ bình thường thì cũng có thể xông ra một mảnh trời trong làng giải trí rồi.
“Xuất đạo làm gì chứ.”
Diệp Mặc thấy thế thì cười nói: “Sau đây, lại hát bài bảo bối đi.”
(mình không rõ mấy bài nhạc ru trẻ em này lắm)
Diệp Mặc tìm nhạc phổ, nhìn lướt quá, rồi ấp ủ một lát, sau đó bắt đầu gảy đàn.
Tiếng đàn ghita vang lên, phòng Live stream lại yên tĩnh lại.
Có điều khung bình luận thỉnh thoảng vẫn nhảy lên, có rất nhiều người vừa tiến vào phòng, tất cả bọn họ đều ngây ra, còn tưởng mình vào nhầm phòng Live stream.
Phòng này không phải là phòng biểu diễn nhạc cụ sao? Vì sao lại trở thành ca hát rồi?
Mấu chốt là, ca hát còn rất hay nữa!
……
“Cậu ấy lại Live stream rồi.”
Phó Tư Vi tranh thủ thời gian rảnh rỗi, mở Tik Tok ra, rồi vào phòng Live stream.
Ngay sau đó, nàng liền ngây ngẩn cả người.
Đôi mắt xinh đẹp của nàng mở to ra vài phần.
Diệp Mặc, ca hát cũng lợi hại như vậy sao?
Phó Tư Vi nghe thấy tiếng ca du dương trong điện thoại thì có chút thần thần.
……
Tô Trạch Phong vừa ăn cơm trưa xong, sau khi trở lại phòng làm việc, anh ta ngồi xuống, mở Tik Tok ra xem.
Anh ta vẫn luôn âm thầm quan sát Diệp Mặc!
Mỗi lần Diệp Mặc mở Live stream, thì anh ta đều vào xem.
Sau khi biết Diệp Mặc thành thạo rất nhiều loại nhạc cụ, thì anh ta cũng rất kinh ngạc.
Nhưng hôm nay, khi vừa mở Live stream ra, thì Tô Trạch Phong hơi sửng sốt.
Tên này…đang hát sao?
Đây thực sự là tên này hát?
Hai mắt Tô Trạch Phong trừng to, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Tinh thông nhiều nhạc cụ như vậy thì cũng thôi, làm sao ca hát cũng lợi hại như vậy nữa, có để cho người khác sống hay không?
Việc này, hoàn toàn không có đạo lý!
Sau khi lấy lại tinh thần, thì Tô Trạch Phong liền nở nụ cười khổ.
Tên này, đúng là quá kinh khủng rồi!
Biết chơi đàn, biết ca hát, dáng vẻ còn rất đẹp trai, có cô gái nào mà không thích chứ! Bảo sao em gái của mình cũng yêu mến cậu ta.
“Haiz!”
Sau đó Tô Trạch Phong liền, mặt mũi tràn đầy ủ rũ.
Lần trước tìm mấy cơ cấu MCN để ký tên này, thế mà lại bị thất bại. Đến tận bây giờ, Tô Trạch Phong vẫn không thể hiểu nổi vì sao mà mấy vị ông chủ kia lại cho mình sổ đen.
Mà hiện giờ, Tô Trạch Phong cũng không nghĩ ra cách nào để ngăn cản tên này tiếp xúc với em gái mình nữa.
“Yêu nghiệt! Tên này đúng là yêu nghiệt.”
Sau khi nghe thêm vài bài, thì Tô Trạch Phong lắc đầu rời khỏi phòng Live stream.
Anh ta chỉ đành ngồi một chỗ mà than thở.
……
Đế Kinh.
Trong chiếc xe minivan, Tô Ngọc Tình cũng đang cầm điện thoại di động xem Live stream, trong đôi mắt xinh đẹp của nàng thỉnh thoảng lại lóe lên những tia sáng.
Cho đến nay, nàng không hề hay biết, Diệp Mặc lại ca hát hay như vậy.
“Chuyên nghiệp quá! Quá chuyên nghiệp luôn!”
Dương Mạn Ny cau mày chăm chú nghe.
Dương Mạn Ny là người đại diện của một ca sĩ, tất nhiên nàng có tư cách nói ra mấy lời này.
“Kỹ thuật của anh ta đã thuộc loại đỉnh cấp rồi, bây giờ trong vòng âm nhạc, cũng không có nhiều người có kỹ thuật cao như vậy.” Dương Mạn Ny lẩm bẩm một câu, cảm thấy hết sức khó tin.
“Em đã nói với chị rồi mà, anh ấy là một tòa bảo tàng!”
Tô Ngọc Tình nở nụ cười xinh đẹp nói.
“Haiz! Đáng tiếc anh ta phải chiếu cố bọn nhỏ, nếu không thì chị phải ký anh ta bằng được, đây chính là một vị Thiên Vương đó! Đến khi đó, hai người bọn em một người là Thiên Vương, một người là Thiên Hậu, quá đẹp luôn!”
Dương Mạn Ny nói với giọng tràn đầy tiếc nuối.
Lúc trước, khi Dương Mạn Ny vừa gặp Diệp Mặc, thì nàng đã có ý định ký Diệp Mặc rồi, bây giờ, ý nghĩ này còn mãnh liệt hơn bao giờ hết.
“Thực sự hát rất tốt.”
Tô Ngọc Tình căn bản không nghe được Dương Mạn Ny nói cái gì, đôi mắt xinh đẹp của nàng nhìn màn hình điện thoại không chớp mắt, ngây người nghe tiếng ca được truyền ra từ điện thoại.