Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1727 - Chương 1728. Phụ Nữ Tranh Giành

Chương 1728. Phụ nữ tranh giành
Chương 1728. Phụ nữ tranh giành

“Đương nhiên là rất vui vẻ!”

Quan Tuyết hé miệng cười nói, nàng càng nhìn cậu em này thì lại càng thấy buồn cười.

Không phải cậu em này rất bá đạo sao, bây giờ còn bá đạo nổi không? Ngay cả nói cũng không biết nói thế nào, bây giờ đang suy tư xem giải quyết ba cô gái các nàng thế nào đúng không? Cái này chỉ sợ là hơi khó rồi!

Nàng thì còn dễ giải quyết một chút, nói vài câu ngon ngọt là dỗ dành được, nhưng hai người này thì không đơn giản như vậy đâu!

Nàng lại cười tủm tỉm mà nhìn cậu em này, muốn xem xem cậu em này sẽ giải quyết như thế nào, cuối cùng sẽ chọn ai, là mỹ nhân vũ mị mê người này, hay là mỹ nhân lạnh lùng băng sơn kia đây?

Vẫn rất khó lựa chọn nha!

Diệp Mặc đứng tại chỗ, yên lặng một lúc, không biết nên nói cái gì cho phải, hắn không am hiểu xử lý những trường hợp như này, nhưng trốn là không trốn được.

Ninh Vũ Đình cười khẽ: “Không phải anh có hẹn với sếp Quan để xử lý chuyện công ty sao, hai người đi trước đi! Tôi chờ anh, sau đó chúng ta lại hẹn hò.”

Hẹn hò?

Diệp Mặc sửng sốt một chút, hẹn hò cái gì?

Hắn nói với nàng là xế chiều sẽ kiểm tra sức khỏe cho nàng, chỉ kiểm tra hiệu quả của loại thuốc biến đổi gien kia thôi.

Sắc mặt Lạc Băng Nhan thay đổi, nàng chậm một bước rồi, cuối cùng vẫn là do da mặt mỏng, không dám đi tranh.

Nhìn dáng vẻ vênh váo và dương dương đắc ý của đối thủ, nàng lại cắn răng, tức đến sắp nổ tung. Nàng đứng bật dậy, tiến lên một bước rồi kéo cánh tay kia.

“Honey, đừng để ý đến cô ta, chúng ta đi thôi!”

Trong lúc nói chuyện, nàng cũng vênh mắt lên, nhìn về phía đối thủ như đang tuyên cáo thắng lợi.

Cô quyến rũ người đúng không! Vậy tôi trực tiếp cướp người!

Xem ai lợi hại hơn!

Lần này, hai cô gái còn lại đều sửng sốt, gương mặt xinh đẹp của Ninh Vũ Đình đã thay đổi, nàng không ngờ vị Lạc tiểu thư này lại trắng trợn như vậy.

Còn có không ít người đang nhìn kia kìa, chẳng may thân phận Diệp Mặc lộ ra, bị chụp trộm thì sẽ lên hot search ngay.

Nàng cau mày, lại cảm thấy hơi hối hận vì không ra tay chiếm đoạt ưu thế sớm hơn, bây giờ lại trở nên bị động như vậy. Dù sao có một người đang kéo Diệp Mặc rồi, nàng cũng không tiện đi lên kéo nữa, mỗi bên một người, cứ như là đang kéo co cướp người vậy.

Nhưng mà không lên, người bị mang đi, thì hôm nay nàng sẽ thua.

Ninh Vũ Đình nhỏ giọng quát lên: “Buông tay ra, anh ấy đã hẹn với tôi rồi, cô cướp cái gì!”

Ai thèm quan tâm!

Tôi cứ cướp đấy, cô có thể làm gì nào?

Lạc Băng Nhan vênh gương mặt lên, lạnh lùng lườm qua. Tiếp đó, nàng lại tiến sát đến bên người Diệp Mặc, cơ thể uyển chuyển và nóng bỏng dựa sát vào bên người Diệp Mặc.

“Cô. . .”

Đôi mắt đẹp của Ninh Vũ Đình trừng lên, nàng đã vô cùng tức giận.

Nhưng nàng chỉ có thể hung hăng trừng qua, dùng ánh mắt để giao phong.

Có điều, khí thế của vị Lạc tiểu thư này bây giờ quá mạnh, tài năng nở rộ, lập tức làm cho nàng không có biện pháp nào.

Khóe miệng Diệp Mặc co quắp vài cái, rất muốn mở miệng, nhưng lại không biết nên nói cái gì để xử lý chuyện này.

“Khụ khụ.”

Lúc này, người ngọc thành thục ở một bên ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói: “Đều khiêm tốn một chút, người khác đang nhìn kia kìa! Đừng để bị chụp ảnh!”

Nàng nói xong lại nhìn về phía Diệp Mặc, chớp chớp đôi mắt đẹp: “Như vậy đi, hôm nay mọi người đừng tranh giành nữa, ai cũng đừng kéo cậu ấy đi, tối nay chúng ta ăn cơm chung! Chẳng mấy khi gặp mặt nhau, chắc chắn phải ăn bữa cơm rồi, chủ tịch Diệp, cậu cảm thấy thế nào?”

Diệp Mặc vội vàng phụ họa: “A! Đúng đúng, tất cả cùng đi ăn cơm!”

“Đúng vậy!” Quan Tuyết hé miệng cười nói, lại nháy mắt với Diệp Mặc một cái, giống như là đang nói, cậu phải cảm ơn tôi đấy.

“Cũng được!” Ninh Vũ Đình cũng gật đầu, như vậy thì nàng có thể bảo vệ mặt mũi của mình, mà cũng không tính là thua.

“Được. . . được rồi!”

Lạc Băng Nhan do dự một lúc, rồi vẫn gật đầu, chủ yếu là hai người này đã nói như vậy, mà Diệp tiên sinh cũng mở miệng rồi, nàng không tiện từ chối.

Kết quả như này cũng tốt, hôm nay không ai độc chiếm được cả.

“Vậy thì đi thôi! Nhiều người đang nhìn kia kìa! Đừng để lộ, để cho Tô Thiên Hậu biết!” Quan Tuyết nhỏ giọng nói, rồi đứng lên.

Hai cô gái còn lại nghe thấy thế thì sắc mặt cũng hơi thay đổi.

Đúng vậy, các nàng còn có một đại địch là Tô Thiên Hậu nha!

Ninh Vũ Đình tỉnh táo lại, không phải nàng muốn tranh với Tô Thiên Hậu, mà nàng cũng hiểu là mình không tranh nổi.

Nhưng sắc mặt của Lạc Băng Nhan thì hơi mất tự nhiên, nàng vẫn muốn tranh vị trí của Tô Thiên Hậu, nhưng đối thủ thật sự là quá mạnh mẽ.

Hai người đều không nói gì nữa, mà đều đi ra ngoài.

“Tôi. . . đi về trước, tôi cần phải thay quần áo!” Ra đến bên ngoài, Ninh Vũ Đình mở miệng nói một câu, rồi quay người rời đi, nàng phải về công ty báo một chút, sau đó sẽ về nhà.

“Tôi. . . đi lấy quần áo, rồi cũng phải trở về một chuyến!” Lạc Băng Nhan nhìn Ninh Vũ Đình đi ra thì mới thu hồi ánh mắt, nói xong thì bước nhanh đi về phía trước, vẫy tay với Lâm Khê một cái rồi mới đi vào trong tòa nhà.

Lúc này, chỉ còn lại hai người Quan Tuyết và Diệp Mặc đứng ở bên ngoài.

Hết chương 1728.
Bình Luận (0)
Comment