Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1728 - Chương 1729. Quan Tuyết: Cậu Thích Ai Hơn?

Chương 1729. Quan Tuyết: Cậu thích ai hơn?
Chương 1729. Quan Tuyết: Cậu thích ai hơn?

“Sếp, sao rồi? Người nào thắng?”

Lâm Khê chạy đến gần rồi nhỏ giọng hỏi dò.

“Biết thế thì phải cho em đi cùng, em rất có nghề trên phương diện cãi nhau và xé mặt! Nếu có em ở đó, người phụ nữ kia nhất định phải thua, em sẽ để cho cô ta tự ti mặc cảm, vô cùng xấu hổ. . .” Lâm Khê siết chặt bàn tay trắng, dữ tợn nói: “Người phụ nữ kia, vừa nhìn đã biết là không phải thứ tốt, nào có được như sếp chứ!”

Khóe miệng Lạc Băng Nhan co quắp vài cái.

Nàng hừ nhẹ nói: “Ai thắng ai thua cái gì, không có ai thắng cả! Tôi cũng không thua, người phụ nữ kia. . . căn bản là không phải đối thủ của tôi!”

“Thật á?”

Lâm Khê ngây ra một lúc, hiển nhiên là không tin lắm, rõ ràng là lúc nãy, sếp nhà mình vẫn luôn nằm ở thế bất lợi, hoàn toàn là bị làm khó.

“Đương nhiên!” Lạc Băng Nhan dừng bước chân lại, quay người trừng mắt một cái: “Em còn không tin?”

“Tin! Đương nhiên là tin! Sếp, chị quá giỏi!” Lâm Khê le lưỡi một cái, vội vàng tâng bốc.

“ĐI nhanh lên, đi lên cầm quần áo rồi chúng ta trở về một chuyến, tôi muốn thay quần áo rồi, tối nay sẽ đi ăn cơm với bọn họ, mà tôi tuyệt đối không thể thua bọn họ.” Nàng nói xong từ bắt đầu đi nhanh hơn.

Bên ngoài, Diệp Mặc thở dài một hơi.

Tình hình vừa rồi thật sự quá lúng túng, hắn cũng không biết nên xử lý thế nào, may mà hắn đeo kính râm và khẩu trang, khiến cho người khác không nhìn thấy biểu cảm của hắn, bằng không thì càng lúng túng hơn.

“Cậu phải cảm ơn tôi đấy!” Quan Tuyết quay người lại, cười với Diệp Mặc rồi nói: “Nếu như không nhờ tôi, cậu có thể giải quyết hai người họ sao?”

Diệp Mặc sờ mũi một cái, có chút buồn bực: “Cảm ơn như thế nào?”

Quan Tuyết nhếch miệng cười nói: ‘Tôi còn chưa nghĩ ra, tạm thời cho nợ! Đến khi nào tôi nghĩ ra thì sẽ nói với cậu.”

“Được rồi!” Diệp Mặc gật đầu.

“Vậy. . . rốt cuộc là cậu thích người nào? Là Ninh tiểu thư kia, hay là vị thiên kim của nhà Lạc? Không đúng, chắc hẳn phải là yêu thích người nào hơn một chút?” Quan Tuyết bỗng nhiên tiến lại gần, áp vào bên tai hắn rồi nhỏ giọng hỏi.

“A?” Diệp Mặc ngây ra một lúc, há mồm nhưng lại yên lặng.

Quan Tuyết thấy dáng vẻ này của hắn, thì lại nở nụ cười ranh mãnh: “Rất khó lựa chọn đúng không! Hai người đều là đại mỹ nhân nha! Chắc chắn là đàn ông các cậu đều thích.”

Nàng ngửi thấy mùi thơm trên người Diệp Mặc, thì lại có một loại xúc động muốn giơ tay lên tháo chiếc kính râm kia xuống, để nhìn cặp mắt mê người kia, nhưng nàng giơ tay lên rồi lại thả xuống, nơi này có quá nhiều người, không tiện cho lắm.

“Đi thôi! Đi lên!”

Quan Tuyết quay người lại, bước nhanh vào trong.

Tiểu Hồng tiến lên nghênh đón, còn thì thầm vài tiếng với nàng, sau đó lại liếc mắt nhìn qua Diệp Mặc, ánh mắt kia vẫn cổ quái như cũ, ý cười trên khóe miệng đã tràn cả ra ngoài.

Hai người đi ở đằng trước, líu ríu nói cái gì đó, thỉnh thoảng lại quay đầu liếc nhìn Diệp Mặc, rồi lại quay đầu nói cái gì đó, càng nói càng hăng say.

Diệp Mặc cũng đi theo sau, lên trên xử lý một số chuyện của Phác Ngọc, cùng với việc bàn giao vị trí tổng giám đốc, tổng giám đốc mời là do Quan Tuyết chọn, lý lịch không tệ, năng lực cũng rất mạnh, hắn cũng khá hài lòng.

Cuối cùng, hai người ngồi xuống uống trà, bắt đầu trò chuyện trời đất.

“Cô bạn gái nhỏ, mối tình đầu của cậu thì phải làm sao bây giờ?”

“A? Lý Nghệ Phỉ á?” Diệp Mặc khẽ giật mình, ngạc nhiên nói: “Mặc kệ đi! Dù sao tôi và cô ấy cũng không có quan hệ gì!”

“Vậy sao?” Quan Tuyết chớp mắt: “Bây giờ cô ta đang cọ nhiệt độ của cậu đấy, có rất nhiều người đang mắng cô ta, thế nhưng mà, càng mắng thì cô ta lại càng hót, có người mắng liền có lưu lượng, bây giờ người ta cũng là người nổi tiếng có mấy triệu fan hâm mộ đấy!”

“Mỗi khi cô ta live stream thì sẽ nhắc đến cậu, có rất nhiều người vào xem, mà dung mạo của cô ta cũng rất xinh đẹp, lại mở app làm đẹp lên thì chính là đại mỹ nữ rồi, rất nhiều người đều khen thưởng và tặng quà cho cô ta.”

Diệp Mặc nghe thấy thế thì khóe miệng giật giật vài cái.

Thế mà Lý Nghệ Phỉ này lại làm thật, lưu lượng của hắn dễ cọ như vậy sao?

Diệp Mặc nhún vai: “Dù sao thì cô ấy cũng không liên quan đến tôi, đuối cũng được.”

Hắn và Lý Nghệ Phỉ đã là quá khứ rồi.

Quan Tuyết cười nói: “Tôi không đuổi, tôi muốn giữ lại, nhìn rất thú vị nha.”

Tiếp đó, nàng bắt đầu nói một ít chuyện gia đình.

“Tết. . . tôi đã đưa cha mẹ đi du lịch! Năm nay, cuối cùng bọn họ cũng không giục kết hôn nữa, chúng tôi đi rất nhiều nơi, trước kia vẫn muốn đi du lịch mà không có thời gian, lần này thì được nghỉ ngơi đủ rồi. . .”

“Cha tôi, ông ấy thường xuyên nhắc đến cậu. . .”

“Cũng đã gần đến giờ rồi, chúng ta đi thôi!” Bốn giờ hơn, nàng nhìn đồng hồ một cái rồi đứng lên nói: “Chắc hẳn hai người kia đã ăn diện lộng lẫy rồi nhỉ! Vậy tôi sẽ không trang điểm, cứ như vậy thôi! Dù sao thì ăn diện và trang điểm thì cũng hơn được hai người họ.”

Hết chương 1729.
Bình Luận (0)
Comment