Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1746 - Chương 1747. Điều Tra

Chương 1747. Điều tra
Chương 1747. Điều tra

Leng keng!

Chuông cửa vang lên vài lần, có vài tiếng bước chân vang lên ở bên trong, chẳng mấy chốc đã đi đến cửa.

Người mở cửa là một người đàn ông da trắng khoảng tầm năm mươi tuổi, thân hình cao lớn, râu ria rậm rạp, nhưng lại trọc nửa cái đầu, con ngươi cũng màu nâu như tóc.

Fred nở nụ cười áy náy: “Erich tiên sinh, xin lỗi vì lại đến làm phiền ngài.”

“Không có việc gì!” Erich tiên sinh cười nhiệt tình nói: “Đây là tôi nên làm, tôi cũng muốn điều tra rõ ràng sớm một chút, vào đi! A? Vị này là. . .?”

“A! Vị này là điều tra viên đặc biệt mà tổng bộ công ty phái đến!” Fred cười nói: “Cậu ấy muốn tìm anh để hỏi một chút về tình hình lúc đó.”

“A, được! Vào đi! Hai vị uống trà gì?”

Erich tiên sinh dẫn người đi vào trong phòng khách, mời ngồi rồi đi pha trà.

“Muốn hỏi cái gì thì cứ hỏi, tôi nhất định sẽ phối hợp, tôi cũng muốn tìm được người càng sớm càng tốt. . .” Một lát sau, Erich tiên sinh mang trà về, ngồi xuống đối diện, hai tay để lên đầu gối rồi vuốt nhẹ mấy lần.

“Có điều, những gì nên nói thì tôi đã nói với các anh và cảnh sát nhiều lần rồi, chưa chắc đã hữu dụng.”

Fred nghe vậy thì mỉm cười.

Anh ta cũng cho rằng như vậy, hỏi thêm cũng không có tác dụng gì, nhưng người trẻ tuổi này nhất định phải đến, còn chỉ trích anh ta điều tra không triệt để nữa! Thất sự là nực cười! Anh ta cũng muốn xem xem tên này có thể hỏi ra cái gì!

Fred liếc mắt nhìn người thanh niên bên cạnh, trong cặp mắt kia có vài phần trêu tức và khinh thường.

Thanh niên không lên tiếng, chỉ cầm chén trà ở trước người lên, thổi nhẹ một cái, nhấp một ngụm rồi mới mỉm cười nói: “A! Trà không tệ!” Trong khi nói chuyện, cặp mắt của hắn vẫn nhìn chằm chằm qua bên đối diện.

“Đó là đương nhiên, trà này. . .” Erich tiên sinh cười nói, đang định giới thiệu thêm một chút về loại trà yêu quý của mình.

Nhưng ngay sau đó, lời nói của anh ta đã bị chặn lại.

“Erich tiên sinh, hình như ông không sốt ruột chút nào nhỉ, chuyện này. . . rất không bình thường nha!”

Thanh niên mỉm cười, một đôi mắt sáng ngời và sắc bén như dao kia làm cho nội tâm của Erich tiên sinh run lên.

“Có gì không bình thường chứ, như này. . . không phải rất bình thường sao?” Sắc mặt Erich hơi thay đổi, cười nói: “Phối hợp điều tra, đó không phải điều nên làm sao! Tôi đã nói rồi, tôi cũng hy vọng có thể tìm thấy những người kia, bằng không thì tôi cũng thấy không yên lòng.”

Thanh niên kia lại nhấp một ngụm trà, mỉm cười nói: “Nói như vậy, Erich tiên sinh, ông là một người tốt đúng không?”

Erich tiên sinh ngây ra một lúc, vội vàng cười nói: “Đó. . . đó là đương nhiên.”

Fred ngồi bên cạnh thì nhìn cảnh này với vẻ châm chọc, chỉ chút trò vặt này mà cũng muốn dọa người? Người trẻ tuổi này cũng quá ngây thơ rồi!

Người ta căn bản là không có vấn đề, dọa người như vậy thì cũng có ý nghĩa gì, mà dù cho thật sự có vấn đề, thì người ta còn có thể chống được phân bộ và cảnh sát điều tra, sao có thể bị dọa bởi vài câu như vậy được.

Thanh niên nhìn chằm chằm vào tim của đối phương, cười nghiền ngẫm nói: “Erich tiên sinh, sao nhịp tim của ông tăng nhanh thế! Ông đang rất khẩn trương à?”

“Cái gì?” Erich sững sờ một chút, tiếp đó lại bật cười, người trẻ tuổi này biết hù dọa người khác thật! Ngồi xa như vậy mà còn có thể nghe thấy tiếng tim của mình sao? Loại mánh khóe ba xu này thì lừa được ai chứ!

“Nào có! Tôi khẩn trương làm gì!’

Bây giờ Erich đã bình tĩnh hơn nhiều, còn cầm chén trà lên mà nhấp một ngụm.

Thanh niên lại đặt câu hỏi lần nữa: “Erich tiên sinh, công ty của ông gần đây thế nào? Kinh doanh vẫn tốt chứ?”

“Rốt tốt! Vẫn luôn rất tốt!” Erich tiên sinh cười nói: “Cũng nhờ phúc của các anh, rất nhiều rượu mà công ty tôi sản xuất ra đều bán cho Hoa quốc các anh, các anh chính là khách hàng lớn nhất của tôi!”

Fred ở bên cạnh lại nhếch miệng cười.

Hỏi cái này làm gì!

Bọn họ cũng đã điều tra tình trạng công ty của Erich rồi, tình hình rất tốt, càng ngày càng phát triển, tài sản của vị này cũng càng ngày càng nhiều, Erich cũng trở thành một doanh nhân thành công, cũng là một nhân vật có địa vị ở đây.

Loại nhân vật như này, sao có thể có vấn đề được!

“Vậy sao?” Thanh niên mỉm cười: “Vậy thì đúng là không tệ! Có điều, theo tôi nhớ thì công ty này không phải của công, mà là của vợ ông mà!”

“A! Đúng. . . đúng là như vậy!”

Sắc mặt Erich tiên sinh lập tức thay đổi.

Hiện giờ không có nhiều người biết chuyện này lắm, vì sao người thanh niên này lại biết được?

“Mười lăm năm trước, vợ ông chết vì tai nạn xe cộ, ông liền thuận lợi lấy được công ty, tuy nhiên, ông cũng làm rất tốt, từ một công ty nhỏ mà phát triển thành một tập đoàn lớn như bây giờ, ông cũng lắc mình biến hóa thành một nhân vật lớn ở Áo.”

“Anh có ý gì?” Erich tiên sinh nghe thấy thế thì sắc mặt trở nên âm trầm: “Đây là chuyện mười lăm năm trước, có liên quan gì đến chuyện này! Còn nữa, đây là chuyện mà tôi không muốn nhắc lại nhất, anh có biết khi đó tôi đã đau lòng đến mức nào không?”

Hết chương 1747.
Bình Luận (0)
Comment